Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 227




“Chị Annie, tối nay em sẽ về nhà ăn tối.”

“Cha mẹ em lại nói gì em à?”

“Cũng không phải, chỉ là muốn về nhà với họ thôi, hơn nữa, chị gái em hình như cũng về, cả nhà em quây quần bên nhau.”

“Em rõ ràng biết gia đình thích so sánh em với chị gái, em vẫn còn muốn quay trở về vào lúc này sao?” Annie hỏi.

“Chị em vốn dĩ đã rất xuất sắc, em thừa nhận điều đó.” Tô Hi mỉm cười cay đắng, trong nhà có một đứa con ưu tú như vậy đủ để cha mẹ tự hào rồi.

Annie cũng thở dài một hơi, vị trí của Tô Hi bây giờ trong ngành giải trí coi như cũng đã ổn định, nhưng trong gia đình thì luôn luôn là vị trí cuối cùng.

Tại biệt thự của Ôn Lệ Thâm, vào lúc này, người đàn ông vừa mới tập thể dục xong, tắm rửa sạch sẽ rồi bước ra ngoài. Anh ta chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, toàn bộ phần lưng cong cong đẹp mắt, những đường nét cực kỳ mượt mà, tạo cho người khác một sự quyền rũ mạnh me.

Anh chuẩn bị quay trở lại căn phòng tầng hai, điện thoại trên mặt bàn reo lên. Anh bước qua mặt bàn, nhìn một lúc rồi nhắc máy lên: “Alol”

“Alo, Ôn thiếu, vụ bê bối giữa cậu và nữ nghệ sĩ Tô Hi xuất hiện trên mạng rồi, có cần dẹp ngay lập tức không?” Giọng nói trợ lý của anh, Lý Uy vang lên.



Ôn Lệ Thâm nhíu lông mày, bữa ăn tối lần trước bị chụp trộm sao?

“Đề tôi xem xét một chút rồi đưa ra quyết định sau.” Ôn lệ Thâm thấp giọng trả lời, cúp điện thoại, lập tức tìm kiếm từ khóa Tô Hi, liền hiện ra một loạt vụ bê bối mới nhất của cô, nhấp vào xem bức ảnh trên cùng, đây không phải bữa ăn tối lần trước hay sao?

Nhìn thấy tiêu đề bài viết, đôi lông mày của anh nhíu lại, anh được giới truyền thông mệnh danh là bạn trai ngoài giới của cô.


Ôn Lệ Thâm nhìn thoáng qua những miêu tả bên dưới, cũng không nói quá nhiều, chỉ nói ngắn gọn về quá trình đi ăn tối của Tô Hi. Đồng thời xuất hiện một dòng chữ rằng Tô Hi thân mật với một nam nhân đẹp trai và bí ẩn.

Khóe miệng Ôn Lệ Thâm khẽ cong lên, anh rút điện thoại, nhắc máy gọi cho Lý Uy. Đầu dây bên kia lập tấp trả lời: ” Ôn thiếu, cần phải xử lý sao?”

“Bỏ đi, không làm gì cả.” Ôn Lệ Thâm nhàn nhạt lên tiếng: “Cậu chỉ cần theo dõi, nếu như ai có ý đồ tra ra danh tính của tôi, lập tức trừ khử.”

“Vâng!” Lý Uy lên tiếng.

Ôn Lệ Thâm cầm chiếc điện thoại, ngồi trên ghế sofa và xem xét tin tức, trên bức ảnh quả thật anh và cô giống như một cặp tình nhân thật.


Nhưng chỉ có họ biết rằng đây chỉ là những gì được chụp trên ảnh, thực tế ngày hôm đó, khi bọn họ rời khỏi nhà hàng thì tâm trạng của cô không vui tẹo nào.

Nhưng, giữa cô và anh vẫn còn 10 bữa hẹn nữa.

Điều này làm cho tâm trạng của Ôn Lệ Thâm tốt hơn một chút.

Đường Tư Vũ ngồi đợi trên sofa, được một lúc Hình Liệt Hàn bước ra với bộ quần áo đơn giản đi đến, nhìn lên chiếc ghế sofa, có một người con gái đang ôm gối, mái tóc dài xòe ra, khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt, tội nghiệp như một con mèo nhỏ đang chờ được cho ăn. Khóe miệng anh nhếch lên, giống như người chủ nhân bước đến và đưa tay vuốt ve đầu cô.

Đường Tư Vũ ngoan ngoãn không phản kháng, bởi vì cảm tình mà cô dành cho người đàn ông này đã trở nên phức tạp hơn sau những gì trải qua vào đêm hôm qua, cô đối với anh đã có một cái nhìn khác.

Hình Liệt Hàn rót một cốc nước ấm đưa cho cô, Đường Tư Vũ liếc nhìn anh một cái rồi hỏi: “Lúc nào anh đón con về?”


“Chiều nay!” Hình Liệt Hàn đã sớm suy tính kỹ cho kế hoạch ngày hôm nay, cô đột nhiên sốt cao đột cần phải kiểm tra kĩ càng cả buổi sáng.

“Con trai sẽ có ý kiến đấy!” Đường Tư Vũ nhíu nhíu lông mày, kể từ lúc con trai sinh ra, cô và con trai như hình với bóng vậy.


Hình Liệt Hàn khẽ nhướn mày, cong môi lên cười rồi nói: “Chỉ cần tôi nói, tôi và em đang yêu nhau, chắc chắn thằng bé sẽ không có ý kiến gì cả.”

Đường Tư Vũ đang uống nước mà bị sặc một cái: “Khụ…khụ…”

Đôi mắt của Hình Liệt Hàn thấp thoáng sự khó chịu, đồng thời anh rút một tờ giấy từ bên cạnh đưa nó cho cô, hậm hực nói: “Em có ý gì? Yêu tôi em cảm thấy ủy khuất vậy sao?”

Đường Tư Vũ thở ra một hơi, lấy chiếc khăn giấy lau đi vết nước còn đọng trên khóe miệng, trọn mắt nhìn anh ta mà nói: “Chả nhẽ tôi lại cảm thấy vinh hạnh hay sao?”

Hình Liệt Hàn đặt hai tay lên vai cô, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô chằm chằm: “Đường Tư Vũ, hay chúng ta thử một lần xem như thế nào?”

Đường Tư Vũ ngay lập tức ngâng đầu lên, đôi mắt to tròn của cô đảo xung quanh, theo bản năng lần tránh ánh mắt như thiêu đốt của anh.

“Thử…thử cái gì?” Đường Tư Vũ giả vờ ngốc nghếch.

Hình Liệt Hàn không để cho cô có cơ hội giả vờ ngốc. Anh lấy tay nhẹ nhàng cầm chiếc cằm nhỏ bé của cô, buộc cô phải nhìn chằm chằm vào anh, đôi môi mỏng gợi cảm của anh nhả ra từng chữ: “Thử yêu tôi!”