Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 2630




Chương 2630:

“Anh ta không để tớ sống tốt, vậy thì tớ càng phải nhanh chóng làm ra thành tích cho anh ta xem, để anh ta không được phép xem thường tớ, cho dù anh ta là thái tử gia thì sao? Tớ còn không thèm đề ý đến anh ta nữa kìa.”

“Yên tâm đi! Anh ta cũng không thể làm gì cậu được, nghĩ mà xem, ba mẹ cậu với ba mẹ anh ta là bạn thân, nếu như: anh ta dám bắt nạt cậu, vậy thì cậu cứ mách với ba mẹ.”

Hứa Tâm Duyệt nghĩ cách giúp cô.

“Cậu nói đúng, mách lẻo là sở trường của tớ mà.” Lê Yên nói xong, nhìn vê phía cô: “Nói chuyện của cậu đi, đoạn thời gian này không liên lạc với tớ, cậu thế nào rồi?”

“Giống như là ngồi tàu siêu tốc vậy.” Hứa Tâm Duyệt nói xong, nói những chuyện sảy ra gần đây cho cô ấy nghe, Lê Yên nghe xong ngạc nhiên trừng mắt: “Thì ra cậu là con gái bị thất lạc hai mươi năm của Bùi gia? Trời ơi!”

“Tớ cũng rất may mắn ở lúc còn sống, có thể nhận lại được ba mẹ, bây giờ tớ đang sống cùng với ba mẹ.”

“Tâm Duyệt, thế là quá tốt rồi, nếu như bọn họ biết được chuyện mà cậu gặp được ở Hứa gia, thì chắc chắn sẽ đứng ra làm chủ cho cậu.” Lê Yên đau lòng nói.



Hứa Tâm Duyệt lắc đầu: “Không, tớ không định nói với ba mẹ, thật ra tớ với Hứa gia đã không còn quan hệ gì nữa rồi, tớ cũng không cần thiết phải ngày nào cũng nhìn thấy bọn họ, chuyện trước kia, tớ cũng không muốn nghĩ đến nửa.

“Nếu như ba mẹ cậu biết được con gái cưng của mình bị đuổi ra khỏi Hứa gia, còn bắt nạt bà ngoại của cậu, ba mẹ cậu chắc chắn sẽ không thể nào nhịn được.”


Hứa Tâm Duyệt cắn môi, tâm sự nặng nề nói: “Thật ra, đây cũng là ý của bà ngoại với dì nhỏ tớ, họ không muốn tớ chống đối với Hứa gia, mà trên buổi tiệc gặp mặt tối qua, bọn họ cũng đến.”

“Được rồi! Vậy sau này bọn họ chắc chắn không thể nào bắt nạt cậu được nữa, vậy Hứa An An chắc phải bị tức chết rồi, cô ta vẫn luôn lấy việc chèn ép cậu làm niềm vui mà? Bây giờ xem xem cô ta còn có thể chèn ép cậu được nữa không? Cho dù cô ta là ngôi sao hạng A thì sao chứ?

Cô ta thử dám bắt nạt cậu nữa xem, chờ tớ vào tòa soạn báo rồi, thì sẽ lấy bút làm đao, chuyện cô ta thân bại danh liệt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.” Lê Yên thế nhưng là một người có tính cách mạnh mẽ.

Hứa Tâm Duyệt cười lên, có một người bạn thân như vây, đúng là phúc của cô mà.

Lúc này ở Hứa gia.


Đúng là đang được bao phủ bởi một bầu không khí lo lắng, Hứa An An đã đi ra ngoài từ sớm rồi, Hứa Đào Dương và Lâm Tịnh Nhã ngồi trong phòng khách, nhìn nhau một hồi lâu, đáy mắt Hứa Đào Dương hiện lên một vòng âm tàn: “Tuyệt đối không được để cho Hứa Tâm Duyệt biết được cái chết của anh cả, nếu không, cô ta sẽ liên hợp với tất cả người của Bùi gia để đối phó với chúng ta, thế thì chúng ta chết chắc rồi.”

“Chuyện này ông biết tôi biết, còn ai biết được nữa chứ?

Yên tâm đi!” Lâm Tịnh Nhã không muốn mình tự dọa mình, mà bọn họ vẫn còn có chỗ dựa.

“An An của chúng ta thế nhưng là mẹ ruột của con trai Cố Thừa Tiêu, cậu ta nhìn thấy chúng ta bị bắt nạt cũng không thể thấy chết không cứu.”


“Rốt cuộc thì An An bị làm sao vậy, đến bây giờ vẫn chưa nắm được Cố Thừa Tiêu, không phải đã có con rồi à? Sao lại không làm được gì như vậy?” Hứa Đào Dương nhịn không được cảm thấy tức giận nói, bây giò kinh tế của ông ta cũng đang có chút khó khăn, vẫn luôn muốn leo lên Có Thừa Tiêu, nhưng vẫn không thấy con gái đưa anh về nhà.

“Yên tâm đi! An An cũng rất cố gắng, chỉ là không biết trong lòng Cố Thừa Tiêu đó nghĩ như thế nào, hình như: vẫn luôn có chút ý nghĩ với con nhỏ Hứa Tâm Duyệt đó, vũ hội lần trước tôi cũng nhìn ra được, con nhỏ Hứa Tâm Duyệt này mặc kệ là công khai hay là âm thầm đều đang cố gắng quyến rũ cậu ta.”

“Lẽ nào Hứa Tâm Duyệt muôn giành với An An? Cô ta dựa đâu chứ?” Hứa Đào Dương hừ lạnh.


“Cô ta là muốn báo thù chúng ta, bây giờ cô ta có Bùi gia làm chỗ dựa rồi, nên không coi chúng ta ra gì nữa rồi, đến hạnh phúc sau này của An An, cô ta cũng muốn cướp, hừ!

Nếu như Hứa Tâm Duyệt cô ta thật dám cướp Cố Thừa Tiêu, cho dù muốn xé rách mặt với Bùi gia, tôi cũng phải làm cho Hứa Tâm Duyệt thân bại danh liệt, nói thế nào đi nữa, thì cô ta cũng từng là con cháu Hứa gia chúng ta.”

“Đúng vậy, cho dù đắc tội với Bùi gia, cũng phải để cho An An gả vào Có gia.” Hứa Đào Dương cũng nghĩ như vậy.

Lúc này Hứa An An đang ở trong phòng làm việc của mình, cô ta nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu đều là hình ảnh khiêu vũ của Cố Thừa Tiêu và Hứa Tâm Duyệt tối qua, cô ta có một loại dự cảm không được tốt, hình như Cố Thừa Tiêu động lòng với Hứa Tâm Duyệt.

Không, cô ta không thể nào cho phép Hứa Tâm Duyệt trở thành mẹ của con trai cô ta, cô không xứng.