Đến trưa, Chu Phỉ đem cơm trưa cho Vương Thiên Minh, anh vẫn đang chăm chú làm việc. Cô đi lại ghế ngồi, giọng nói trách móc lộ rõ:
_ Minh, anh không định ăn trưa hả? Đã hơn mười một giờ rồi!
_ Phỉ Phỉ, sắp tới anh phải đi công tác, em ở nhà với mẹ nha?
_ Anh đi bao lâu? Việc gấp gì sao?
_ Phía đối tác nước ngoài gặp chuyện nên không thể đến được, khoảng ba đến bảy ngày anh mới về được!
Chu Phỉ im lặng một lúc, bày thức ăn ra bàn cho anh, anh đi đến ngồi cạnh cô hỏi:
_ Không đành lòng rời xa anh hả?
_ Sao có thể, cũng chỉ vài ngày thôi chứ đâu có định cư luôn bên đấy đâu! Vậy khi nào anh khởi hành?
_ Sáng mai.
_ Nhanh vậy sao, vậy tối nay...
_ Được, nghe theo em!
_ Nhưng em chưa nói gì mà! Anh đang nghĩ gì vậy chứ?
Chu Phỉ nhìn anh tức giận nói, ý nghĩ bây giờ của anh cô còn không biết sao, còn dám nói nghe lời cô. Vương Thiên Minh vô sỉ hỏi lại:
_ Vậy em muốn gì? Tối nay không định....
_ Không, em muốn mua ít đồ cho anh mang theo, anh lại nghĩ đi đâu á!
_ Vậy ở đây đi, chiều anh đưa em đi!
Vương Thiên Minh xoa đầu cô cười, nhìn Chu Phỉ vừa giận vừa đỏ mặt lại khiến anh không đành lòng mà đi một mình.
Ăn trưa xong cô không định ở lại Vương thị mà đến Chu thị khảo sát một chút. Cũng đã gần một tháng kể từ ngày sát lập với Vương thị thì cô chưa đến lần nào!
Chu Phỉ vào phòng Lý Nhất hỏi thăm tình hình thì thấy Điệp Ninh cũng ở đây, cô vui vẻ nói:
_ Điệp Ninh cũng ở đây sao? Lý Nhất đâu rồi?
_ Anh ấy đi họp rồi, lại đây ngồi chờ đi!
Chu Phỉ đi đến ngồi cạnh Điệp Ninh, đưa tay sờ lên bụng vẫn chưa to ra, môi mỉm cười nói:
_ Cô định sinh đứa bé rồi mới kết hôn hả?
_ Ừm, tôi định sẽ để đứa bé được một hai tuổi gì đó mới kết hôn, với lại cô và Vương tổng vẫn chưa kết hôn còn gì!
_ Cô khéo đùa, chúng tôi đăng ký kết hôn rồi, làm lễ hay không cũng không quan trọng. Vậy bây giờ cô đang ở Lý gia hả?
_ Phải, mẹ chồng tôi rất thích đứa bé, còn đích thân đưa tôi đi khám thai. Không bị mẹ chồng ganh ghét vì có thai trước khi cưới thì tôi lại thấy bản thân mình hạnh phúc biết bao.
Chu Phỉ mỉm cười thay cho lời nói, cô cũng đang trông chờ một đứa con, một sinh linh bé bỏng được kết tinh từ Vương Thiên Minh và bản thân cô.
Hai người ngồi trò chuyện rất lâu Lý Nhất mới trở về, cậu thản nhiên đi vào, ánh mắt không chú ý cô đang ngồi đó mà nói:
_ Ninh Nhi, khi nào công việc ít đi thì anh sẽ đưa em đi du lịch có chịu không?
Lý Nhất đặt tài liệu xuống bàn rồi quay lại nhìn, thấy Chu Phỉ đang nhìn mình với ánh mắt đầy sát khí thì cậu muốn nói gì đó nhưng lại bị cô cướp lời:
_ Anh muốn đi du lịch sao?
_ Phải, tôi và Điệp Ninh xa nhau lâu như vậy, bây giờ lại được tái hợp thì cũng phải cho chúng tôi có không gian riêng một chút chứ?
_ Tôi không nói là không cho nhưng Điệp Ninh đang mang thai, ngồi máy tính lâu sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, anh làm chồng kiểu đấy à?
_ Là vậy sao? Tôi thật sự không biết, sau này sẽ chú ý hơn.
_ Anh phải đọc nhiều sách về phụ nữ mang thai, phải xem nhiều thứ kiêng kỵ với họ để biết đường mà tránh. Đợi sau khi kết hôn thì đi hưởng tuần trăng mật luôn, có đúng không Điệp Ninh?
Điệp Ninh mỉm cười gật đầu, nhìn vẻ bối rối của Lý Nhất mà cả hai cùng bật cười, cậu cảm thấy khó hiểu nên hỏi tiếp:
_ Vậy hôm nay cô đến đây có việc gì?
_ Tôi đến xem tình hình của công ty, mấy ngày nay không có vấn đề gì chứ?
_ Thiên Minh không nói cho cô biết sao? Phía đối tác nước ngoài đang gây khó dễ cho chúng ta, bắt chúng ta phải đích thân đến đó để kí hợp đồng, nếu không sẽ thẳng tay hủy bỏ nó cho dù phía chúng ta có ai chống lưng.
_ Vậy ngày mai là Thiên Minh khởi hành đó hả? Vậy mà tôi cứ tưởng là chuyến công tác bình thường. Anh bảo Bạch Dương và Lục Hạ gặp tôi ở phòng họp.
Lý Nhất liền thông báo cho hai thư kí quyền năng của Chu Phỉ, có hai người họ mà lượng công việc của cậu cũng được ít đi rất nhiều.
Chu Phỉ đến phòng họp thì đã thấy Bạch Dương và Lục Hạ ngồi chờ sẵn, cô ngồi xuống ghế rồi vào thẳng vấn đề:
_ Tôi muốn thông tin và hợp đồng muốn kí với đối tác nước ngoài.
_ Chu tổng, đây là toàn bộ những gì cô cần.
Bạch Dương đưa đến cho cô, nhìn sơ thông tin thì biết ông ta là một cáo già, nếu cô đoán không lầm thì ông Conal này đang chuẩn bị nắm quyền về ngành sản xuất rượu, còn có một người con gái xinh đẹp giỏi giang, đa mưu túc trí, chắc chắn là có một kế hoạch nào đó được dựng sẵn.
Nhìn tiếp bản hợp đồng, mày cô nhíu lại, đây là chuyên ngành của công ty, bên đó không biết điều mà còn gây khó dễ, vậy thì chuyện này cô không tham gia thì nhất định sẽ không thể giải quyết.
_ Hai người về thu xếp hành lý ngày mai đi công tác cùng tôi, chuyện này không thể để Thiên Minh giải quyết một mình.
_ Cô nghĩ là có âm mưu sao?
_ Không đơn giản là một lần gây khó dễ, tôi nghĩ một bữa tiệc sẽ dễ dàng cho hành động của họ.
Bạch Dương và Lục Hạ rời đi, cũng không muốn hỏi thêm gì, chuyện này chỉ cần làm theo sắp xếp thì nhất định sẽ thành công.
Chu Phỉ muốn quay về Vương thị nhưng phải ở lại điều tra một chút về con gái của Conal - Sophia. Nhìn sơ qua người con gái này thì ai cũng nghĩ sẽ rất dịu dàng nhưng bên trong lại là một nơi đen tối đang chờ con mồi.
Chu Phỉ nhìn sơ qua khuôn mặt của Sophia thì đã biết được điểm yếu của cô ta. Lướt từ trên xuống dưới đều là mấy tấm ảnh không bao giờ cười, có lẽ chỉ cần kết bạn với cô gái này thì mọi chuyện càng dễ dàng hơn.