Tổng Tài Cưng Chiều Vợ Hết Mực

Chương 7:Vợ Mình Thật Đáng Sợ (bão 3)




Chap trước : Hả ? Gì ? Ai biết đâu ...

\-\-\-\-\-

Sau khi bị cái gia đình vô sỉ " tiễn " đi thì Vương Di bực bội đi trên đường gương mặt có chút " méo mó " , mà tâm trạng không tốt thì thấy cái gì cũng bực bội...

Con bà nó khi khổng khi không nhậu say để rồi phải chịu cái gì mà trách nhiệm với cả trách chiêm , cái gia đình gì mà vô sỉ bà cố , mé bực bội quá...

"\[ pịch \] cô bị một đám thanh niên đụng trúng

Đang bực bội khó chịu lại gặp thêm cảnh này há phải chịu thiệt

" Bà cố cha chúng mày bị mù à ?"

" Ê , Mỹ nữ hung dữ nhỉ, đụng có tí mà đã la lối rồi "

Tên cầm đầu thú vị nói . Cô gái trước mắt hắn có rất xinh đẹp nhìn lại yêu đuối hay là...

" Cô em theo tụi anh đi , tụi anh sẽ cho em vui vẻ, haha đúng không tụi bây "

Tụi đàn em cũng hùa theo tên cầm đầu haha cười , có ý vay quanh cô

Bà nội cha tụi bây , bố mày đang bực , được thích thì bố chiều...

" Được thôi mấy anh, mình đi nào "

Cô " ỏng ẹo " giọng trở nên ngọt ngào chứ không chanh chua như lúc nãy nữa , kiểu này tụi nó chỉ có nước mê như điếu đổ

Ê con nhỏ này dễ dụ mạy , chà chà xem ra có hàng cao cấp dùng rồi

\-\-\-\-

" Bà à , tôi thấy cô con dâu này có chút ...ờm không dịu hiền như bà nói lắm "

Ông Phương ngồi bóp vai cho bà Phương ngần ngại nói

Dù sao con trai ông cũng là con một ít nhất con dâu cũng phải ngoan hiền chứ nhưng mà cô gái này...ặc quá mạnh bạo ông sợ con trai mình chịu thiệt ấy chứ....

" Ông nói gì ? Ý là không đồng ý ?"

Bà Phương quay sang ông, mỉm cười thật hiền dịu

" Hả...ý..ý tôi là..là "

" Ông không đồng ý thù cút ra khỏi nhà cho tôi "

Bà Phương khoanh tay có chút giận . Hừ con dâu của bà xinh đẹp , uy phong , anh dũng lại rất ngầu lòi như vậy mà không đồng ý ư ?

Huhu , vợ ơi anh sai rồi

\-\-\-\-\-

Cô theo tụi thanh niên đến một căn nhà nhỏ còn xây dở có lẽ là nhà hoang ? Bọn chúng đến nơi thì bắt đầu chuẩn bị hành động , đôi mắt lóe lên tia dục vọng

Mã cha chúng mày mê gái dữ nhợ

" Ê thằng nào làm trước ?"

Thằng cầm đầu hỏi , cô ngồi trên một chiếc ghế cũ nhìn bọn chúng nói chuyện

Tụi này là thanh niên mới lớn , cái toi cũng rất ngông và thích khẳng định mình nên đâu thằng nào chịu thiệt , thế là tụi nó giành giựt

" Ê ...ê tụi mày đánh đi , thằng nào thắng thằng đó hưởng "

Cô chán nản nói , gương mặt tự cao đầy quyến rũ

Mê gái , thích khẳng định , tụi nó nhào vô đánh nhau túi bụi đến cuối cùng bị thương hết mà vẫn chưa thằng nào thắng

Đồ lũ ngu , tụi mày ăn gì mà ngu lắm thế ? Cô chửi thầm trọng bụng

Một hồi sau mặt mũi tụi nó bầm cả lên cô mới đứng dậy lại gần từng thằng lột quần lột áo tụi nó đem đi...

Tụi nó đau lắm rồi sức cũng không nhiều có chống cự cũng đánh không lại cô đành bất lực nhìn cô cởi quần áo mình ...

Công nhận chơi trò này cũng vui ghê

Quần áo tụi nó bị cô đem đi rải khắp ngoài đường tất nhiên là không gần nơi tụi nó rồi...

Hết bực cô tung tăng đi về nhà xem như chưa có chuyện gì xảy ra

\-\-\-\-\-

Phương Cẩn vốn dĩ là có cho người âm thầm theo bảo vệ cô lúc nghe tin cô bị tụi thanh niên bắt đi hắn lo lắng không yên , định chạy đi cứu cô thì vệ sĩ điện tới báo tình hình , nghe được anh bất giác nuốt nước bọt...

Vợ mình...thật đáng sợ....

Hết chap7

\#còn

Chị chơi kiểu đó rồi ai chơi lại chị ?
Chúc anh ngày tháng sau này bình an....