Tổng Tài Cuồng Yêu

Chương 3: Ngày sinh nhật cũng như ngày định mệnh




Cô vừa bước vào thấy anh tay cầm điếu thuốc đang hút dở,vắt chéo chân ngồi trên chiếc ghế , với góc nghiêng quai hàm siêu đẹp thật là khiến người ta mê mẩn,bên cạnh anh ta là phòng giam bố cô.

Cô liền bước vào anh ta liếc nhìn cô ,cô không thèm để ý mà bước lại chỗ ba

"Ba sao ba lại ở trong này"

"Ba bị người ta hiểu lầm,chắc có lẽ không về đón sinh nhật với con được".Lúc này cô nhìn ông với gương mặt sưng và nói

"Ai đánh ba vậy,ông ông định mở lời nhưng lại dừng lại chỉ liếc nhìn về phía Phó Tổng".Nhìn sắc mặt kèm ánh mắt của ba,cô hiểu ngay và đi lại chỗ anh,ông ấy liền ngăn lại và nói :

"Cậu ta đáng sợ lắm,con đừng lại gần",mặc kệ lời ông nói cô liền bảo

"Ba yên tâm"

Vừa lại chỗ anh ta,cô liền

"Này ,ba tôi làm gì anh mà anh đánh ông ấy"

Hắn ta liền liếc mắt lại

"Cũng không tệ, vượt quá suy nghĩ tôi rồi."

Hắn đứng dậy

"Nhỏ nhắn,xinh đẹp đáng yêu thế này mà lại đến đây ".Cô liền

"Hừ ba tôi làm gì anh mà anh bắt giam và đánh ông ấy"

"Ba cô à,lại mà hỏi xem!Tại sao?"

Cô quay đi:"Ba,sao vậy ạ"

Hừm ông trả lời"Ba bị người ta hiểu lầm là gây ra tai nạn giao thông đâm chết hôn phu của anh ta",rồi ông giải thích và kể cô nghe đầu đuôi câu chuyện

Cô nắm tay ông:"Không sao đâu ba,con sẽ cố gắng tìm bằng chứng giúp ba ra ngoài"

Ở đâu anh ta lại gần hai người

"Hừ,bằng chứng sao"

"ĐÚNG ĐẤY"

Cô đáp lại anh với chất giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự tức giận

"À mà nghe lão già kia bảo hôm nay sinh nhật cô"

"Sinh nhật tôi liên quan gì tới anh"

"Không liên quan nhưng mà cô không muốn ông ta về ăn sinh nhật với cô sao" sao đó nở nụ cười nhếch mép nhìn không khác tên bỉ ổi.

"Muốn chứ sao không muốn,anh thả ba tôi ra"

"Muốn thả à,có điều kiện "

"Điều kiện gì,anh nói đi .Vì trước sau tôi cũng kiếm bằng chứng chứng minh bố tôi bị oan"

Anh ta nâng cằm cô, gương mặt nhỏ nhắn

"Hay là cô bán thân cứu ông ta đi,ông ta sẽ yên ổn sống 5 năm tù trong này"

"Gì...gì...Bán tôi cho anh"

"hừm,vậy thôi ông ở lại đây nhé,đừng hòng về mà ăn sinh nhật với cô gái bé bỏng này"

"Ai cô gái bé bỏng"

"Có đồng ý không"anh ta dứt khoát.

Ba Nghiên"Con cứ kệ ba đừng quan tâm ba mà nhanh chóng ra khỏi đây đi,nơi này đáng sợ lắm"

"Nhưng mà con không yên tâm"

Không do dự cô liền đồng ý.

"Được ,tôi đi theo anh nhưng có một điều kiện "

"Dám ra điều kiện với ta ư!""Nói "

"Mai là sinh nhật tôi,anh để ba con tôi về đón sinh nhật và ngày mai tôi sẽ đi với anh"

"Được,ngày mai hai cha con ngươi có mặt tại đây".Nói xong quay mặt rời đi,hai tay dắt túi quần với vẻ mặt nghênh ngang bước ra ngoài

"Sao con làm vậy,hắn ta đáng sợ lắm con không thể làm vậy" nước mắt ông rơi

"Ba cứ kệ con,con có cách giải quyết,chỉ cần cha yên ổn,con cố gắng tìm bằng chứng cho ba"

Nhưng cô đâu biết những ngày tháng định mệnh,khổ sở của cô sắp tới

Hai cha con liền đi về .Về đếN nhà thì trời cũng gần tối, vừa vào nhà mẹ và em gái cô

"Ông đi đâu đến giờ"

"Ba đi đâu vậy"

Ông không nói gì và cô cũng không nói gì

"Mặt mũi ông sao thế này,ai làm gì".Hai người vẫn im lặng làm hai người họ bối rối

"Vào nhà chuẩn bị sinh nhật cho con bé đi"

Tất cả mọi người vào nhà và bắt đầu chuẩn bị,không khí gia đình lại vui hơn trước.Nhưng đâu biết trong lòng hai cha con có điều gì

Đến khi chuẩn bị sinh nhật,không khí gia đình liền yên ắng hơn,ông lập tức đứng dậy đi đâu đó

"Chúc mừng sinh nhật con gái yêu😘"

Cô liền bật cười xúc động mà khóc,sau đó không khí vui vẻ hơn

"Chị,hôm nay sinh nhật chị chị ước đi"

Cô do dự sau đó chắp tay,suy nghĩ hiện lên trong đầu cô

"Cô mong tìm được chứng cứ giúp bố".

Khi buổi sinh nhật kết thúc,dọn dẹp xong hai chị em lên phòng,ba mẹ cô trong phòng cũng nói chuyện

"Bà với bé nhỏ ở nhà chăm sóc nhau nhé!Tôi xin lỗi!"

"Tại sao,ông nói gì,ông đi đâu"

ông kể hết mọi chuyện

"Nghiên nó ngu ngốc bán nó cho người ta rồi " Nghe xong bà liền bất ngờ mà bật khóc

"Nó đang học đại học đấy"

"Tôi khuyên nó không được,giầy tờ nó kí rõ ràng với người ta rồi"

"Tôi và nó đi 5 năm hai người ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nha".Bà không nói gì quay đầu rời đi.

Trên phòng hai c em

"Bé ngoan của c,c sắp có công việc nên phải đi e ở nhà chăm sóc ba mẹ nhá"

"Ơ....Chị đi đâu,chị đang đi học mà".Cô không nói gì quay mặt đi cố gắng kiềm chế cảm xúc

"Ngoan chị đi nhất định chị sẽ về và tặng quà cho em"

cô em không biết gì

"Được,em giúp chị xếp đồ"

Trong vali cô cũng chỉ mang vỏn vẹn vài bộ quần áo,đa số là quần ống rộng,ống phông cô không mang quần đùi hay đồn ngủ .Bên cạnh đó là sữa rửa mặt,bàn chải đánh răng,kem đánh răng và duy nhất một thỏi son

Dọn xong hai chị em liền lên giường ngủ,cả đêm cô không tài nào ngủ được,liền lấy máy nhắn tin cho Trân Linh(bạn thân của cô)

"Từ ngày mai tớ phải đi rồi"

"Đi đâu",cô kể hết mọi mà bật khóc

Sáng sớm cô dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà,ăn xong cô xách vali cùng ông lập tức đi,hai mẹ con họ ra tiễn

Khi chuẩn bị lên xe đi thì Lâm Thường (anh ta 21 tuổi,nhà bên cạnh nhà Nghiên nhà anh cũng có chút điều kiện,từ nhỏ hai người đã chơi thân với nhau,anh đã thầm thích cô nhưng cô chỉ xem như là người anh trai)

"Ôi..Em xách vali đi đâu vậy".Cô cố gắng giấu

"À em đi học mà".Anh thấy lạ lạ, trước cô đi không hề như thế này sao giờ lại vậy,anh cũng không nghĩ nhiều

"Vậy em đi nhé"

Lên xe cô vẫy tay chào tạm biệt ba người họ và chiếc xe rời đi...