Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi - Chương 105




Mới vừa bước xuống lầu, Kim Sa và Ngôn Dục đều ở bên dưới … Nếu muốn đi mua sắm thì tất nhiên phải chọn một người phụ nữ đi cùng rồi …

Kim Sa tuy rằng bên ngoài thoạt nhìn lạnh lùng nhưng nói thế nào thì cô ấy cũng là phụ nữ … chọn cô ấy …

“Kim Sa, đi, chúng ta đi mua sắm” Trình Mộ Thanh vui nói..

Tiểu Trạch ngồi đằng kia ăn dưa hấu, nghe được lời của cô nói, Tiểu Trạch thiếu chút nữa phun sạch những thứ đang ăn trong miệng ra ngoài…

Kêu Kim SA cùng mẹ đi mua sắm? Kêu một cái người phụ nữ từ nhỏ đã được huấn luyện để trở thành sát thủ trong xã hội đen đi mua sắm? Này là thật là buồn cười đi?

Kim Sa ngồi ở chổ cũ, mặt không tự giác có chút run rẩy ” Tôi không đi”

“Tại sao?” Trình Mộ Thanh hỏi, tuy rằng Kim Sa có lạnh lùng, đáng sợ nhưng nghe Tiểu Trạch nói cô ấy cũng nói cô ấy không có gì khác thường, chính là có người phụ nữ nào không thích đi mua sắm đâu?

“Không thích….”

……….

“Kim Sa, nói như thế nào cô cũng là một cái cô nương, nhìn cô

cũng không có lớn, nhiều lắm chỉ là 20 tuổi thôi, cũng không thể nào mỗi ngày chỉ mặc bộ đồ đen thắt dây nịt hoài? Như vậy sẽ không tốt đối với vieệc trổ mã đâu”

Kim Sa có chút nhăn mặt, đối với việc trỗ mã này từ nhỏ cho tới giờ chưa bao giờ nghĩ tới, mỗi ngày chính tay không biết giết bao nhiêu người nữa là ” Tôi không cần”

“Nhưng mà…..”

“Ai nha, Lãnh cô nươg, cô phải đi thôi, Tiểu Trạch bây giờ không cần cô bảo vệ, nhân cơ hội ra ngoài mua sắm cũng tốt”

“Tôi nói tôi không đi” Kim Sa nói, sau đó tức giận ” Tôi không phải họ Lãnh”

“Ai nha, cô xem cô như một tảng băng vậy, nếu như cô muốn muốn người khác gọi mình là Lãnh Cô nương thì liền theo tôi đi mua sắm đi”

“Không …”

“Kim Sa, chị phải đi thôi, mẹ em chính là nhà thiết kế, rất nổi tiếng nha, để ẹ em giúp chị chọn lựa mấy bộ quần áo, thay đổi phong cách a” Tiểu Trạch hướng đến Kim Sa cười cười

Kim Sa sửng sốt nhìn Tiểu Trạch, chỉ cần là lời nói của Tiểu Trạch, cô liền nghe ” Được rồi”

Trình Mộ Thanh cười, Ngôn Dục cũng cười

“Nhưng quan trọng nhất là hôm nay có người trả tiền cho chúng ta ” Nói xong, Trình Mộ Thanh hé thẻ vàng ra, trên mặt mang theo chút gian xảo..

“Tiểu Dục Tử, lái xe”

” Được”

**************

Tiểu Trạch bất đắc dĩ lắc lắc đầu …

Khu mua sắm to như vậy, đây là lần đầu tiên Kim Sa công khai lộ diện tại nơi có nhiều người như vậy, tuy rằng không đến 20 tuổi nhưng lúc nào xuất hiện cô cũng chỉ mang theo bộ dáng “Gần tôi thì sẽ chết”..

Ngôn Dục là cái con bướm đậu trên hoa, đi đứng thích rêu rao, hai người cực đoan cùng một chỗ.. cái này thật sự không được … Hơn nữa, bọn họ đều là hai người phụ trở, Trình Mộ Thanh muốn Tiểu Trạch không bị mọi người khinh rẽ..

“Cái kia.. Kim Sa.. chúng ta đến đó mua sắm” Trình Mộ Thanh..

Kim Sa liếc mắt một cái, gật gật đầu,chính là mặc kệ như thế nào, gương mặt của cô cũng lạnh như băng, lúc nào cũng hiện lên bốn chữ ” Người lạ chớ tiến” ( Người lạ đừng đến gần)

Trình Mộ Thanh bất đắc dĩ lắc đầu.. Cuộc mua sắm bắt đầu..

Ngôn Dục cái mũi như là mũi chó, hhích hích liền tìm được địa phương.. Mua đồ gì cũng phải là đồ tốt.. là quý nhất, đắt nhất, hoàn toàn sẽ không quản Trình Mộ Thanh và Kim Sa, chính mình tự đi mua sắm..

Trình Mộ Thanh còn có điểm, hôm nay là nhân vật chính đi mua sắm, bất quá có thể khẳng định chính là Ngôn Dục so với phụ nữ shoping còn lợi hại hơn..

Trình Mộ Thanh liếc hắn một cái, lôi kéo Kim Sa về chính mình.. đầu tiên vào một cửa hàng bán đồ nữ, quần áo bên trong đều là nhập từ Italy về, Trình Mộ Thanh học thiết kế ở Milan cho nên đối rất có thiện cảm với quần áo ngoại nhập

Mới vừa đi vào, nhân viên bước lên ” Tiểu Thư xin hỏi cô có cần giúp gì không?”

Trình Mộ Thanh nhìn Kim Sa, chỉ chỉ..

Người nhân viên hiểu biết một chút ” Vị Tiểu Thư này thật đáng yêu”

Kim sa vừa định đi qua, nghe người nhân viên nói vậy, biểu tình ngẩn ra

Thậm chí ngay cả Trình Mộ Thanh đang chọn quần áo cũng ngẩn người quay đầu nhìn nhân viện, nở nụ cười.. Là đáng yêu.. Đúng.. Đáng yêu!

Kim Sa biểu hiện không được tự nhiên nhưng cũng không nói thêm gì.. Lúc này, Trình Mộ Thanh nhanh tay chọn quần áo, lúc thì nhíu mày lúc thì gật đầu, sau đó ôm tất cả vào trong lòng ngực..

cuối cùng chọn ra vài bộ đem đến trước mặt Kim Sa ” Đi thử xem”

“Tôi?!”

Kim Sa có chút sửng sốt..

Trình Mộ Thanh gật gật đầu

“Tôi không cần, tôi có quần áo rồi” Ki sa cự tuyệt …

Cô có tiền nhưng cô có thói quen mặc quần áo giống hiện tại bởi vì nó liên quan đến công việc..

“Tôi biết cô có quần áo nhưng tóm lại cô cũng chỉ là nữ hài tử thôi, không cần mặc quần áo nam tính quá như vậy ” Trình Mộ Thanh nói

“Tôi thật sự là không cần”

“Lãnh Cô Nương” Trình Mộ Thanh kêu một tiếng

Kim Sa biểu tình ngẩn ra, cuối cùng cầm lấy quần áo

Người nhân viên nở nụ cười ” Tiểu Thư xin mời bên này”

Kim Sa theo nhân viên bán hàng vào trong thay đồ..

Lúc này, Trình Mộ Thanh mới bắt đầu chọn lựa quần áo ình, người bán hàng cũng theo sát..

Trình Mộ Thanh vừa đi, vừa chọn quần áo ” cái này.. cái này.. cái này.. à cái này nữa.. cái này.. còn có cái này..” Lấy được quần áo mình thích, Trình Mộ Thanh đem đưa cho nhân viên bán hàng..

Hôm Nay cô sẽ tiêu hết tiền của Hách Liên Tuyệt, cho hắn hết phô trương, hết đác sắt, coi như là thưởng cho bản thân cô và con trai..

Quần áo, giày dép, túi túi, Trình Mộ Thanh không buông tha thứ nào.. Mới vừa chọn quần áo, lúc này, cửa mở ra, Kim sa từ trong bước ra

Chiếc váy liền màu xanh da trời, lộ ra cặp đùi thon thả, trắng nõn, chiếc váy này thật sự rất đẹp và hợp với Kim Sa

Nhưng mà……..Một đôi chân xinh xắn loả ra, dẫm nát trên mặt đất

“Tiểu Thư, cô cần phải thay giày mới hợp với quần áo hiện tại nha” Người bán hàng nhắc nhở nói, sau đó lấy giầy ra trước mặt Kim Sa

Vốn dĩ mặc váy Kim Sa đã không tự nhiên, quay đầu lại nhìn đôi giày đi ” Tôi.. tôi sẽ không mặc…”

Người bán hàng có chút sửng sốt.. Trình Mộ Thanh bật cười, cô đã sớm biết là như vậy rồi, đi qua hai tay đặt trên hai vai của Kim Sa, sau đó quay Kim Sa một vòng, lộ ra nụ cười hài lòng ” Ừ, không tệ”

Kim Sa chính là ở nơi đó, mặc váy này, có chút vô thố..

Trình Mộ Thanh đến quầy giày, cố ý chọn một đôi giày búp bê, thoạt nhìn rất đáng yêu mà thoải mái, như vậy, Kim Sa mang vào sẽ không cần vất vả …

“Đây, mang vào thử xem” Trình Mộ Thanh lấy đôi giày ra

Kim Sa nhìn nhìn, gật đầu mang vào …

Đứng cách xa một thước, nhìn Kim Sa, tóc của cô là tóc ngắn, vì trong cong việc luôn luôn đòi hỏi là tóc ngắn, nhưng vừa với chiếc váy này, mái tóc ngắn của Kim Sa làm lộ ra cái cổ đáng yêu.. Ngoài vẻ lạnh lùng thì khuôn mặt thoạt nhìn rất xinh đẹp, cả người nhìn như là nhân vật trong tranh vẽ vậy..

Xinh đẹp có điểm làm cho người khác không thể khắc chế, đương nhiên trừ bỏ cái lạnh lùng trên gương mặt của Kim Sa

“Tiểu Thư, tôi lấy quần áo này, còn nữa những cái cô ấy vừa cầm vào không cần thử cứ thanh toán hết cho tôi ” Trình Mộ Thanh nói, cô luôn tin tưởng vào ánh mắt của mình

Nhìn thấy một người xấu xí biến hoá thành mĩ nhân, kia khẳng định là một loại tán thành, Trình Mộ Thanh hưởng thụ cảm giác này.. Cô không nói Kim Sa xấu, chỉ là cô ấy có chút giống đàn ông mà thôi..

“Được, Tiểu Thư, vui lòng đợi trong giây lát”

“Chờ một chút” Người bán hàng vừa đi, một giọng nam phát ra

Ngôn Dục không biết từ đâu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kim Sa, sau đó xoay ba vòng nhìn cô, ánh mắt thật sự không tin ” Lãnh Cô Nương, tôi mới không gặp cô trong ít phút, cô như thế nào lại thay đổi đến vậy? Đây mới là phụ nữ nha, cô xem cách ăn mặc như vậy mới hợp…” Ngôn Dục không khỏi khen ngợi..

Kim Sa liếc nhìn một cái, xoay người vào phòng thay đồ… Cô không thích hợp với quần áo như vậy…

“Nhân viên, tính tiền”

“chờ một chút” Ngôn Dục đi lên, lấy cái thẻ ra ” tôi trả tiền”

Trình Mộ Thanh nhíu mày ” Tại sao?”

“Bởi vì.. tôi thích” Ngôn dục lườm một cái liền quét thẻ..

“Như vậy, liên quan đến tôi cũng coi như hết” Trình Mộ Thanh nói, vừa lúc có thể quét cái thẻ mà Hách Liên Tuyệt đưa cho cô..

“Không cần” Ngôn Dục cự tuyệt ” Tuyệt có nhiều tiền như vậy, hôm nay tôi không hãm hại cô chính là không tồi”

“Xí, keo kiệt”

“Hừ~”

“Anh vừa rồi đi đâu? Kì lạ, tôi chưa thấy anh mua gì?” Trình Mộ Thanh nhìn hắn nói

“Mua rồi”

“Vậy đồ đâu?”

“Nhiều lắm cầm không hết nên trực tiếp để cho người mang về” Ngôn Dục thản nhiên nói

“Mua nhiều hay ít a?”

“Nếu không sai thì một xe? Ai nha, dù sao nếu nhét vào xe của tôi thì hôm nay chúng ta sẽ ngồi trên nóc xe để về..” Ngôn Dục kiên nhẫn nói

Ngay lúc đó Trình Mộ Thanh hoá đá, không hổ là Ngôn Cô Nương, so với phụ nữ không khác gì!

Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 108