Tổng Tài Khó Ưa Và Nàng Ngốc

Chương 4: Chuyển đến




Đã hơn 6h mà chưa thấy cô về, Thanh Nga cứ thấy bồn chồn lo lắng từ lúc chiều, cô đứng ngồi không yên liền thay đồ đi ra ngoài tìm.

Cô chỉ biết em mình làm ở tập đoàn Gia Huy, còn công việc và chức vụ thì cô không biết phải làm sao để tìm cô đây, thôi kệ cứ đến đó trước rồi tính sau, cô bắt xe đến tập đoàn Gia Huy, đứng trước cổng không biết làm thế nào, không biết hỏi ai thì bỗng có 1 chàng trai xuất hiện bước đến hỏi cô

" Xin hỏi cô cần giúp gì không?" Trần Minh Thành, em họ của Gia Huy vừa tiếp khách xong thấy 1 cô gái xinh đẹp đang đứng trước cổng tập đoàn cứ đi tới đi lui nhưng vẫn không dám vào, a liền bước đến hỏi

"À, tôi tìm em gái tôi, con bé tên Thanh Thủy, khá xinh đẹp làm ở đây nhưng tôi không biết con bé làm ở bộ phận nào để hỏi! Mọi thường giờ này còn bé đã về đến nhà lâu rồi nhưng hôm nay vẫn chưa thấy về, từ chiều giờ tôi cứ cảm thấy bồn chồn lo quá nên tôi đến đây" cô nói trong nước mắt

"Tôi tuy là giám đốc điều hành nhưng không phải ai tôi cũng biết, nên tôi không biết em của cô ở đâu, nhưng cô đợi 1 chút tôi sẽ điều tra cho cô" nói rồi Minh Thành móc điện thoại ra và gọi cho ai đó

Trong bệnh viện

Bấy giờ cô đã bắt đầu tỉnh lại vì tiếng chuông điện thoại réo liên tục, cô lấy điện thoại trong túi ra xem thì thấy số của chị cô gọi xem ra đã gọi rất nhiều

"Alo em nghe nè chị" Thanh Thủy bắt máy

"Sao bây giờ em mới nghe điện thoại em làm chị lo chết được, e đang ở đâu chị đến đón em về, còn nữa từ mai nghỉ việc đi em là con gái mà sao không biết thương mình vậy, con gái mà lại làm công việc nặng như vậy sao?" Thanh Nga vừa nói vừa khóc cô đã được Minh Thành báo là cô làm việc trong hầm xe, ngay cả anh cũng phát hoảng khi biết cô làm việc đó, thậm chí còn bị chị của cô chửi cho 1 trận

Ở ngoài cửa Gia Huy đã nghe hết cuộc điện thoại của cô và chị cô vì cô mở loa ngoài, a thấy cô bắt đầu ngồi dậy và đang sửa soạn bước xuống giường

"Cô đang định làm gì vậy, cô chưa thể rời giường bệnh được" anh bước vào và nói

"Chị tôi đang rất lo cho tôi, tôi phải về"Thanh Thủy khẩn trương nói với anh

"Thôi được, cô chỉ được chọn 1 là tôi đưa cô về, 2 là ở lại bệnh viện mà dưỡng bệnh" anh nhìn cô và nói

"Tại sao tôi phải nghe anh, anh thấy tôi làm việc tốt anh muốn mua chuộc tôi để anh khỏi thua cuộc nhục nhã chứ gì?" Cô giận dữ nói với anh1

"Cuộc cá cược đó coi như tôi thua cô yên tâm chưa?" Anh lắc đầu trả lời

"Vậy phiền anh đưa tôi về vậy, chị tôi rất lo lắng cho tôi, cảm ơn anh trước" cô mỉm cười rồi nói

Đưa cô về đến gần đến nhà, cô đòi tự mình về anh không cần vào, dù trong lòng có chút khó chịu nhưng cũng đành, đứng từ xa thấy cô an toàn bước vào nhà lại nói cười vui vẻ với chị mình tìm anh có 1 chút nhói.

Hôm sau

Phạm Văn vừa dọn đến 1 ngôi nhà gần nhà cô, lấy lí do mới chuyển nhà, sang làm quen hàng xóm

"Xin chào Cô, cháu mới dọn vào nhà gần đây, cháu có ít quà biếu cô lấy thảo" anh ta nở 1 nụ cười thánh thiện với Cô Mai

Cô Mai vui vẻ nhận quà và mời anh ta vào nhà, cùng lúc đó cô cũng từ trong phòng bước ra, vì hôm qua nằm viện đến giờ cũng còn hơi mệt 1 chút nên cô xin nghỉ ở nhà 1 hôm. Vừa thấy anh cô rất ngạc nhiên không hiểu tại sao anh ta đang ở trong nhà của mình, anh ta cũng giả vờ ngạc nhiên nhìn cô, thấy 2 đứa có quen biết nên Cô Mai để 2 người ngồi nói chuyện với nhau 1 lúc.

Buổi tối

Khi Gia Huy trở về nhà thì nghe tiếng ông nội của mình nói

" Đã 30 tuổi rồi, bạn gái cũng không dắt về ra mắt ông già này, biết bao giờ ta mới có cháu chắc đây"

Một giọng nam khác lại nói

" Cháu thì cũng có để ý 1 người rồi nhưng người đó vẫn chưa chấp nhận con, với lại anh Gia Huy chưa vội con cần gì phải vội chứ" người nói đó không ai khác chính là Minh Thành

"Ông đừng quá kích động, 2 chúng nó tự biết lo cho mình mà. Còn 2 đứa lo mà tìm vợ đi bớt cuồng công việc lại cho chị nhờ" Trần Trang Nhã chị ruột của Gia Huy nói

Anh không để tâm cứ thế mà bước lên phòng

"Alo ngày mai chuyển cô ta lên làm thư kí riêng của tôi, đúng sắp xếp cho cô ta phòng làm việc trên tầng của tôi luôn " anh gọi cho người nào đó và nói. Anh phải thực hiện giao kèo của mình với cô.

Tại nhà cô Mai

"Cái gì làm thư ký riêng cho chủ tịch sao, được rồi tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ đến sớm để nhận đồng phục khác"

vừa cúp máy Thành Thuỷ chạy đến ôm chị gái của mình cười lớn.

"chị thấy em gái chị giỏi chưa mới chưa được 1 tuần em đã được lên làm thư ký luôn rồi đó chị" cô nở 1 nụ cười với chị mình.