Tổng Tài, Làm Phản Diện Phải Ngoan

Chương 2






Tịch Hân Nghiêng không tin vào mắt mình, mọi người muốn hỏi Tịch Húc Sâm là ai hả?... anh ta chính là nam phản diện đấy, là một nam phản diện thâm tình, là người mà cô luôn tỏ ra thương cảm.

Tịch Hân Nghiêng thích nhất nam phản diện trong truyện này, cũng có cảm giác đồng cảm với anh, nam phản diện trong này là người cậu trên danh nghĩa của nữ phụ, không máu mủ ruột rà, lại đem lòng đi yêu thầm nữ phụ, những chuyện xấu khi nữ phụ gây ra đều do anh ta xử lý, nhưng mà nữ phụ đã yêu nam chính, chỉ đơn thuần xem anh ta là cậu mà thôi.

ông bà nội của nữ phụ có một đứa con trai chính là ba của nữ phụ, bà Tịch gần 40 tuổi lại đột nhiên mang thai đứa con thứ hai, sau đó liền không cẩn thận sảy thai, vì quá đau lòng ông bà nội của nữ phụ liền nhận nuôi Tịch Húc Sâm, lúc này Tịch Húc Diệu đã 18 tuổi.

Tịch Húc Sâm nhỏ hơn ba của nữ phụ 16 tuổi, năm 24 tuổi Tịch Húc Diệu cưới vợ, sau một năm nữ phụ được sinh ra thì Tịch Húc Diệu cũng đã được 8 tuổi, là một người em út, bà Tịch nuôi anh ta cũng do lúc đầu hứng thú và bù đắp đau khổ, sau đó thì chính thức mặc kệ, Tịch Húc Sâm được bà vú chăm sóc đến năm 12 tuổi thì bà vú qua đời, sau đó anh ta một mình sinh hoạt, Tịch gia nuôi anh ta đến đại học, tuyên bố sẽ không chia cổ phần cho Tịch Húc Sâm.


Tịch Húc sâm cũng biết thân phận của bản thân, vì thế cũng không đòi hỏi gì nhiều, khi học đại học thì trọ ở trường, sau khi tốt nghiệp thì chính thức dọn ra ngoài, hai bàn tay trắng, dựa vào đầu óc thông minh mà thành lập sự nghiệp, Tịch Húc Sâm từ nhỏ tính tình trầm lặng, chỉ có nữ phụ mỗi ngày mặc váy nhỏ nhắn chạy theo đuôi anh ta luôn miệng gọi chú út, chắc vì thế mà Tịch Húc sâm đem lòng yêu thầm nữ phụ.

Tịch Hân Nghiêng còn nhớ rõ thời điểm cô đọc tới đoạn Tịch Húc Sâm thâm tình khẽ gọi nữ phụ, sau đó đi đối đầu với nam chính, cô liền ứa nước mắt, nữ phụ có một người yêu thương mình như thế tại sao lại bỏ qua mà cố chấp theo đuổi nam chính chứ, cô không hiểu nổi, với tư cách là một bà chị ế trung niên, trên vai không một mối tình như cô đây, khi nhìn thấy vậy thì rất xúc động và phẫn nộ.

Cô chuyển qua khu bình luận, sau đó uất ức đánh một tin nhắn dài tỏ ra nỗi lòng phẫn nộ của một dộc giả ruột.

Mèo nhỏ thành tinh: “ tại sao nam phản diện của tôi lại thê thảm như thế, nếu nữ phụ không cần thì cho tôi đi”.

Tịch Hân Nghiêng bình luận xong thì đặt lap xuống, bước vào bếp lấy nước, quay lại thì ngạc nhiên quá độ vì chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, tin nhắn của cô được 70 lượt thích, hot như vậy? Có lex mọi người ai cũng đồng tình giống cô.

Tịch hân Nghiêng đặt ly nước lên kệ bàn, lướt lại chương mới đọc thêm một lượt nữa, càng đoc càng thương tiếc Tịch Húc Sâm vô cùng.

Ô chat đột nhiên nhảy ra một tin nhắn, Tịch Hân Nghiêng mở ra xem, sau khi nhìn thấy người gửi là ai, cô liền không kìm được mà nhảy lên vui sướng.


Đại thần như vậy mà inbox cho cô.

Tịch Hân Nghiêng háo hức mở ra xem, sau đó khó hiểu nhìn một dòng chữ ngắn “ ngươi nghĩ như vậy sao?” lâm vào hoang mang.

Nghĩ như vậy sao... nghĩ... nghĩ cái gì? Không lẽ... Tịch hân Nghiêng nhớ đến cái đoạn bình luận lúc nãy.

Cô muốn nhắn rằng “ cô muốn như thế đấy”, cô không chịu nổi khi nhìn thấy một trái tim thâm tình như Tịch Húc Sâm lại bị chà đạp.

Tịch Hân Nghiêng nói là làm, cô đánh y hệt như thế, vẫn còn chưa gửi đi, con mèo ú không biết nãy giờ trốn ở xó xỉnh nào đột nhiên nhảy ra làm ly nước đặt trên bàn đổ ập hết xuống lap, chiếc máy tính lóe lên tia điện xanh, Tịch hân Nghiêng bị giật trúng, ngất xỉu tại chỗ.

;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;

Tịch hân Nghiêng hiện tại đang thẫn thờ nhìn cảnh vật xa lạ trước mắt mình, hiện tại cô đang trần trụi nằm trong phòng tắm xa lạ, cô bị choáng đến hoang mang, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nền cẩm thạch quý như thế này không phải là nhà cô, đây là đâu?

mới khi nãy... mới khi nãy cô còn ngồi cạnh lap top nhà cô, mèo của cô... mèo của cô...


Tịch Hân Nghiêng nhớ đến con mèo béo nhà mình, lo lắng thằng nhóc này sẽ bị giật nhăn răng như mình, cô không thể chờ dợi mà nhảy ra khỏi bồn tắm, sau đó giật mình phát hiện bãn thân chưa mặc quần áo tử tế.

Lấy một cái khăn tắm vắt trên giá mặc vào, cô chập chợn bước ra, lại ngỡ ngàng tập hai.

Gì đây? Lại là nhà của ai nữa, rèm cửa màu tím, trong phòng nhàn nhạt hương hoa thoang thoảng, đầu giường là con gấu bông mặc váy múa ba lê rất to, bên phải là bức ảnh của một cô gái xa lạ nhưng rất xinh đẹp đang ôm một bó hoa hướng dương.

Tịch Hân Nghiêng đột nhiên muốn cười nhạo, ai lại đi tặng hoa hướng dương chứ, y hệt như muốn mắng chửi người ấy, cô lướt xem, sau đó rất tự nhiên xoay người mà trợn to mắt...