Tổng Tài Lạnh Lùng Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 90: 90: Không Trốn Tránh Được




Từ khi lá thư do Chu Huệ Di gửi đến cho Diệp Ảnh Quân, và vài ngày hôm nay vẫn không thấy động tỉnh gì cả, tất cả cảnh sát cũng truy lùng mấy ngày hôm nay, và hầu như nhà Williams và Diệp gia luôn luôn có các vệ sĩ bảo vệ,

Điều nay khiến Cố Hạ Phi kinh ngạc vì nhà rất nhiều vệ sĩ, tuy nhiên Cố Hạ Phi rất khó chịu khi thấy vậy, và cô hầu như mọi người không ai chi cô biết chuyện về Chu Huệ Di thoát khỏi nhà đá,

Tuy là cô giả vờ không biết Chu Huệ Di thoát khỏi nhà đá, nhưng cô mọi chuyện điều biết tất cả,

Dù vậy nhưng cô không sợ một chút nào cả, vì cô biết một khi cô ta thoát khỏi nhà đá tất nhiên cô ta sẽ đến báo thù cô, nên cô đã tự sẳng sàng đối mặt với cô ta,

Tại nhà Williams Diệp Ảnh Quân sáng sớm hôm nay vẫn phải đến công ty như mọi ngày, trong lúc anh đang chuẩn bị đang mặc quần Áo, thì Cố Hạ Phi cũng từ trên giường tỉnh dậy nhìn thấy anh cô nhanh chóng bước xuống giường và ôm lấy anh từ phía sau,

Diệp Ảnh Quân giật mình khi cô ôm mạnh từ phía sau anh, anh liền mỉm cười quay người lại nhìn thấy cô vẫn còn ngái ngủ, anh lập tức cúi xuống hai tay nâng mặt cô lên mà cho cô một nụ hôn nhẹ nhàng mà nói, "Em buồn ngủ thì cứ ngủ thêm đi nhé, anh đến công ty rồi về với em "

Cố Hạ Phi nhíu một con mắt lên nhìn anh cười nói, "Em không ngủ nữa đâu, hôm nay em muốn đi mua quần Áo cho bé con "

Nghe đến đây khiến Diệp Ảnh Quân giật nảy lên rùng mình, sau đó anh cau mày nhất quyết phản đối, "Không được, em hãy ở nhà đừng đi đâu hết, hay là anh đi cùng em nhé"

Cố Hạ Phi nhìn thấy anh với vẻ mặt sợ hãi lo lắng cho cô, cô liền đưa tay lên xoa khuôn mặt cho anh rồi nói lời an ủi, "Anh đừng lo lắng, em sẽ không sao đâu mà, với lại có nhiều vệ sĩ theo em kia mà "

Dù nghe cô nói như vậy, nhưng anh vẫn lắc đầu không yên tâm lắm, anh hối hả ôm lấy cô nói, "Em hãy nghe lời anh đi, anh sợ lắm nếu em mà có chuyện gì sảy ra anh biết phải làm sao khi không có em kia chứ "

Cố Hạ Phi biết anh lo lắng cho mình, cô trong lòng cũng vui mừng khi nghe anh nói những lời như vậy, cô lúc này đưa tay lên ôm lấy mặt của anh hôn nhẹ lên môi anh tươi cười nói, "Em nói là sẽ không sao đâu mà, anh không tin em à "

Tuy cô nói như vậy nhưng trong lòng anh bất an lắm, lúc này anh bịnh lên tiếng nhưng lại bị cô ngăn lại, còn véo mũi anh một cái nói, "Sẽ không sao đâu mà, anh mau cùng em đi đến nhà chính ăn sáng với cha rồi hãy đến công ty đi nè "

Nói xong cô cầm lấy tay anh đi đến nhà chính, còn Diệp Ảnh Quân nghe lời đi theo, trên tay anh còn cầm lấy Áo khoác khoác vào cho cô, rồi cùng nhau đi đến nhà chính,

Vừa đến nhà chính cả hai nhìn thấy cha và anh trai cô liền mỉm cười nói, "Cha, anh hai "

Lời chào Diệp Ảnh Quân cũng chào theo, cha Edward nhìn thấy cả hai liền gật đầu rồi bảo ý ngồi xuống rồi nói,"Daisy, con đang mang thai hãy ăn nhiều vào, và đừng bỏ bữa sáng "

Cố Hạ Phi nghe cha căn dặn cô liền gật đầu, còn Diệp Ảnh Quân cứ lu bu lấy ly nước và sữa cho cô để cho cô ăn xong rồi uống,

Trong bữa ăn anh không ngừng gắp những thức ăn cho cô, đến món tôm anh cũng không ngại bẩn mà lột nó cho cô, đến món cá buổi sáng anh cũng lột thịt ra khỏi xương cho cô,

Điều này khiến cho ông Edward phải chấp nhận anh từ từ, vì ông đã yên tâm giao con gái cho anh ta,

Buổi sáng xong xuôi, cha va anh hai phải đến công ty, ngay cả Diệp Ảnh Quân cũng không ngoại lệ, trước khi đi Cố Hạ Phi hôn anh một cái sau đó chỉnh chu lại quần áo rồi nói, "Chồng yêu mau kiếm thật nhiều tiền để nuôi hai mẹ con em nha "

Nghe hai từ chồng yêu, khiến trong lòng anh mọi lo lắng điều tan biến ngay mà ôm lấy chặt cô hôn say mê rồi mới bỏ ra, rồi vẫy tay chào cô đi,

Lúc này cô trở về nhà mình để có thể ngủ tiếp tục vì vừa nãy cô ăn quá nhiều khi Diệp Ảnh Quân cứ gắp thức ăn cho cô liên tục, vốn dĩ điều này sảy ra hàng ngày khi cô mang thai được anh ấy chăm rất kỹ lưỡng,

Đã vậy lại còn vì cô mà qua ở cạnh cô để tiện chăm sóc khi không ngần ngại đây là nhà của ông Edward Williams trong khi ông ấy không thích anh lắm,

Tất cả đàn ông trong nhà điều đi đã đến công ty hết, Cố Hạ Phi ngủ được một lúc rồi mới tỉnh giấc, phát hiện gần đến giờ hẹn với Trương Nhã Tịnh, cô lập tức chuẩn bị rồi mới rời đi "

Tự một mình cô lái xe đến nhà Trương Nhã Tịnh đón cô ấy, rồi mới đi đến khu mua sắm, lúc này Trương Nhã Tịnh mới hỏi cô, "Phía sau có một chiếc xe cứ đi theo tụi mình, là vệ sĩ của cậu đấy à "

Cố Hạ Phi gật đầu rồi nói "Ảnh Quân anh ấy nói là sợ mình gặp nguy hiểm, vì Chu Huệ Di đã trốn thoát khỏi nhà tù rồi, anh ấy lo lắng mình sẽ gặp chuyện nên mới bảo vệ sĩ theo mình đó mà "

Trương Nhã Tịnh bất ngờ khi cô đã biết được Chu Huệ Di đã thoát khỏi tù, cô mới ngạc nhiên hỏi, "Cậu đã biết chuyện Chu Huệ Di trốn thoát ra khỏi tù rồi à, vậy cậu tính làm sao "

Cố Hạ Phi nhíu mày nhúng vai một cái, sau đó giữ bình tỉnh nói, "Mình không biết, nhưng người cô ta nhắm đến là mình, nếu cô ta muốn thì mình sẽ đối mặt với cô ta "

Trương Nhã Tịnh cau mày lo lắng cho cô mà lên tiếng, "Cô ta nguy hiểm lắm, cậu đừng đối mặt với cô ta nữa "

Cố Hạ Phi lắc đầu tiếp tục nói, "Trốn lần này, mình sẽ không trốn được vài lần đâu, nên trước sau gì cô ta cũng ra tay thôi, nên mình sẽ đối mặt với cô ta "

Nói xong rồi tập trung lái xe đi nhanh, còn Trương Nhã Tịnh nghe vậy vẫn không nói gì nữa, vì cô biết những lời nói của Cố Hạ Phi hoàn toàn đúng, vì vốn dĩ cô ta sẽ không tha cho Cố Hạ Phi,.