Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)

Chương 327




Chương 328

 

€ô biết trước giờ các con không quan tâm tin tức xã hội nên chắc hẳn không biết chuyện diễn ra ở trường mầm non. Cô không dám gọi về nhà sợ kích động mấy đứa bé. Thế nên Đường Hoa Nguyệt không hề hay biết rằng sau khi cô đi, bé lớn đã đỡ đau bụng, cậu nghĩ ngợi và vẫn quyết định đi học với em trai.

 

Dù sao thì đã có Lục Bạch Ngôn ở nhà với em gái, nếu để bé hai đi học một mình thì đáng thương lắm!

 

Sau chuyện này, Đường Hoa Nguyệt đã từng nghĩ nếu khi ấy cô biết bé lớn và bé hai cùng ở trường liệu có cô gọi bảo Hoắc Anh Tuấn chạy đến không?

 

Chắc là vẫn có.

 

Tất cả mọi thứ đều được xem nhẹ trong tình huống nguy cấp liên quan đến sự sống còn như thế.

 

Cũng ngày hôm ấy, Đường Hoa Nguyệt bỗng nhận ra cái cô hằng mong mỏi trong cuộc đời không trọn vẹn này của cô chỉ là mong cho ba đứa con được lớn lên bình an khoẻ mạnh.

 

Cô không cần gì ngoài điều đó, cô có thể nhãn nhịn tất cả vì điều đó.

 

Bên ngoài nhà trẻ, cảnh sát và đầu gấu đã giằng co một lúc lâu, nếu cứ tiếp tục e là rất khó đảm bảo trạng thái của các em nhỏ bên trong.

 

Bấy giờ đội đặc chủng mà Hoắc Anh Tuấn mời đến cũng cầm theo vũ khí và công văn được phê duyệt đến.

 

Các bên bàn bạc và quyết định đánh lén.

 

Chưa đầy năm phút, đầu gấu hét lên và gục ngã sau hai tiếng “pằng pằng” điếc tai. Bọn trẻ sợ mà không dám khóc to thấy người xấu đã ngã trong vũng máu lập tức gào khóc, có đứa còn sợ đến đứng hình.

 

Phụ huynh và cảnh sát chen nhau chạy vào, bỗng dưng xung quanh loạn cào cào.

 

Lớp học này có tổng mười lăm em nhỏ, Đường Cận Minh được xem như là một trong những người bình tĩnh nhất lớp. Sau khi đầu gấu bị bắn trúng, thậm chí cậu còn rảnh rỗi đi an ủi cậu bạn vừa bị đầu gấu chìa dao vào cổ mấy câu.

 

Nguy hiểm tạm thời biến mất, Đường Cận Minh thở phào nhẹ nhõm.

 

Dù bảo cậu tỏ ra không sợ trước hiểm nguy nhưng thật ra trong lòng cậu vẫn sợ, cậu chỉ muốn mau về nhà với mẹ thôi.

 

Thế nhưng mà chuyện quan trọng nhất hiện giờ đó là không biết bé hai nghịch ngợm chạy chỗ nào!

 

Ba mươi giây trước khi đầu gấu bất thình lình xông vào lớp, bé hai đã đi tè một mình. Chưa cả tè xong mà cửa lớp đã bị đám người xấu phong toả.

 

Cậu xách quần và phát hiện tình hình không ổn nên cứ trốn trong nhà vệ sinh mấy phút. Nghe tiếng các bạn khóc trong lớp mà cậu cảm thấy hình như mình trốn thế này cũng không ổn.

 

Nhưng cuối cùng bé hai vẫn men theo tường lặng lẽ chạy ra ngoài.

 

Cậu vẫn luôn đứng ở ngoài cổng trường mầm non để xem xét tình hình bên trong.

 

Thế nên tất nhiên bé hai cũng đã nhìn thấy dáng vẻ chạy đến oai phong của Hoäc Anh Tuấn… Chú ấy đến cứu mình à! Nhưng mà cậu đã chạy ra ngoài và ở ngay đây mài! Ở trong đó là anh trai mà Hoắc Anh Tuấn chưa gặp bao giờ ấy!

 

Cận Thành gãi đầu, nhanh chóng trốn ra sau phiến đá to, trái tim nhỏ bé cứ đập thình thịch liên hồi. Cậu có dự cảm sự cố bất ngờ hôm nay sắp vượt khỏi khả năng chấp nhận của cậu!

 

Không biết tối mẹ về biết chuyện sẽ có phản ứng thế nào…