Tổng Tài Truy Thê: Ngoài Cô, Ba Cháu Không Thiếu Gì

Chương 40: Trách nhiệm.




Đứng trước cửa phòng của Lệ Lệ, Adis tâm trạng lo lắng, bàn tay muốn nhấn chuông nhưng lại có một nỗi sợ vô hình nào đó ngăn cản anh lại. Đang chìm trong chính suy nghĩ của bản thân, cánh cửa bất ngờ mở ra. Lệ Lệ đứng trước mặt anh, bốn mắt nhìn nhau. Cả hai ai cũng bất ngờ. Lệ Lệ vừa định đóng cửa lại thì bị Adis chặn cửa lại.

-Lần này tôi đến tìm cậu là thật sự có chuyện muốn nói với cậu. Cậu để tôi nói hết có được không?

Lệ Lệ có vẻ như vẫn còn chần chừ nhưng lại không có ý ngăn cản anh. Thấy Lệ Lệ từ từ buông tay khỏi cánh cửa, Adis vội cẩn thận dìu cô vào trong phòng nhưng lại bị Lệ Lệ từ chối.

-Tôi tự đi được.

Nhìn Lệ Lệ ở đằng trước, Adis nhanh chóng lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Mộc Tử Niên. "Tạm thời cậu đừng qua nhà Tiểu Lệ nha. Tớ có chuyện riêng cần nói chuyện với cậu ấy." Ở bên kia, Mộc Tử Niên đang đi mua thức ăn nhận được tin nhắn, trong lòng cô bỗng chốc có cảm giác vô cùng kì lạ. Hai người này chắc chắn có chuyện gì đó giấu cô.

Lệ Lệ rót nước cho Adis, cô lạnh nhạt nói:

-Có chuyện gì thì cậu nói mau đi. Tôi không có nhiều thời gian dành cho cậu đâu.

Adis ngậm ngùi nuốt cơn đau trong lòng. Nhưng anh đã rất chắc chắn với quyết định của mình rồi. Dù giờ Lệ Lệ có nói gì, có làm gì đi nữa anh vẫn quyết giữ đúng chính kiến của mình.

-Ela nói với tớ, cậu có em bé rồi. Là của tớ đúng chứ? Cậu cũng đừng vội phủ nhận, tớ biết bây giờ cậu sẽ khó lòng nào mà chấp nhận được việc này ngay. Tớ mong cậu sẽ cố gắng mở lòng hơn một chút để tớ có thể ở bên chăm sóc cho hai mẹ con cậu. Tớ không chắc tớ sẽ là một người cha và một người chồng hoàn hảo nhưng tớ chắc chắn sẽ là chỗ dựa vững chắc cho hai mẹ con cậu. Cậu có thể suy nghĩ về lời đề nghị của tớ không? Nếu cậu không vì bản thân cậu thì cậu có thể vì con của chúng ta được không?

Lệ Lệ im lặng không đáp. Không riêng gì Adis, cô cũng đang đấu tranh tâm lý dữ dội. Cô cũng là một đứa trẻ không có được tình yêu thương của bố mẹ nên cô rất hiểu cảm giác thiếu thốn tình cảm ấy. Cô cũng không muốn con của cô sau này sẽ bị người khác nói rằng nó là đứa trẻ không có cha. Nhưng cô vẫn rất sợ. Cái bóng tình yêu của quá khứ rất lớn với cô. Cô không dám bước qua vòng an toàn của bản thân mình. Miễn cưỡng ở với một người chỉ vì trách nhiệm, không có một chút tình cảm gì với mình liệu có là đúng đắn hay không?

-Tôi cần thời gian suy nghĩ.

-Được. Tôi đợi câu trả lời của cậu. Tôi cũng đã liên hệ với chủ của toà nhà này, giờ nhà tôi ở phía đối diện với cậu. Lúc nào cậu cần cứ sang đó, tôi luôn sẵn sàng làm mọi việc cho cậu.

Nói xong, Adis đứng dậy rời đi. Vừa mở cửa thì lại đụng phải Mộc Tử Niên. Nhìn Adis rồi lại nhìn Lệ Lệ đang ngồi trên ghế sofa, Mộc Tử Niên tức giận kéo tay Adis đi vào trong. Ấn Adis ngồi xuống ghế, Mộc Tử Niên đập mạnh tay xuống bàn.



-Hai cậu rốt cuộc có xem tôi là bạn thân không vậy? Hai các cậu đang có chuyện giấu tôi đúng không?

Vì không muốn để Mộc Tử Niên lo lắng cho mình, Lệ Lệ vội vàng xua tay phủ nhận:

-Không có. Chúng tớ thì làm gì có chuyện gì mà giấu cậu chứ.

Quay sang nhìn Adis, ánh mắt Mộc Tử Niên lạnh đi rất nhiều. Adis không hề lên tiếng mà chỉ om lặng rồi lảng tránh ánh mắt cô.

-Các cậu chắc chắn có chuyện giấu tớ. Các cậu thật sự không coi tớ là bạn sao?

Không thể chịu được nữa, Adis liền lên tiếng:

-Con của Lệ Lệ chính là con của tớ.

-Cậu...cậu nói gì cơ?

Câu nói của Adis thật sự khiến cho Mộc Tử Niên choáng váng. Cô không thể tin những gì mình vừa nghe thấy chính là sự thật. Cô tức giận không phải vì hai người họ lén lút làm chuyện sau lưng cô, mà cô tức giận vì chuyện này quan trọng như vậy mà không một ai nói với cô một câu nào. Cô còn đang nghĩ dù cha đứa bé không nhận con thì vẫn còn Adis và cô luôn ở bên cạnh Lệ Lệ. Như vậy thì bé con sinh ra vẫn có Adis làm cha nuôi. Bé con sẽ không bị người khác chỉ trỏ, bắt nạt. Vậy mà....

-Nếu vậy, hai cậu định giải quyết như nào? Chuyện này xảy ra lâu chưa? Hai người giờ đang trong mối quan hệ gì?

Hàng loạt câu hỏi của Mộc Tử Niên khiến Lệ Lệ bối rối. Nhưng Adis thì khác, anh nói với giọng kiên định.

-Chuyện mới xảy ra từ hôm cậu kết hôn. Bọn tớ chưa xác định mối quan hệ. Tớ dự tính sẽ chuyển công tác về đây để tiện chăm sóc cho Lệ Lệ. Nếu Lệ Lệ đồng ý tớ muốn kết hôn với cậu ấy. Tớ sẽ chịu trách nhiệm với hai mẹ con họ.