Anh cứ ngồi đó nhìn cô ăn ,cô ngây thơ không nhận ra mình sắp gặp nguy hiểm.
" A no thật đó " cô xoa bụng.
" Em ăn no thật rồi chứ "
"Vâng ,giờ anh dọn dẹp đi em ăn no không đi được "
"Được thôi để anh dọn "
Anh dọn dẹp xong đi lại gần cô.
"Em thấy đỡ no hơn chưa"
"Rồi giờ em đi làm việc đây"
"Em làm việc gì"
"Thì đi đọc tài liệu chuẩn bị cho ngày mai"
"Nhưng anh chưa được ăn mà"
"Hả không phải anh nói anh không muốn ăn sao...A anh làm gì vậy mau thả em xuống" cô chưa kịp nói hết câu đã bị anh bế lên.
Anh giả điếc không nghe cô nói cứ thế bế cô lên phòng, anh đặt cô lên giường.
"Anh muốn làm gì"
"Em đoán xem anh sẽ làm gì"
"Anh đừng có mà làm bậy nha mai em còn có việc phải làm "
" Liên quan gì đến anh, mấy ngày nay ăn chay chán rồi giờ anh muốn ăn mặn"
"Ưm...ưm...ưm" môi anh áp lên môi cô.
Cô không phản kháng nụ hôn của anh mà còn đáp trả. Môi lưỡi dao hoà , anh lấy đi hết những thứ tinh túy trong miệng cô. Đến khi cô không thở được nữa anh nhả môi cô ra .
"Anh tha cho em đi mà"
" Hai ngày rồi anh không nhịn được nữa em cho anh nha"
" Không mai em còn phải đi làm "
" Nhưng anh sắp chịu hết nổi rồi ,cho anh đi"
Anh dùng ánh mắt long lanh nhìn cô. Cô không thể từ chối ánh mắt đó.
"Đừng nhìn em với ánh mắt đó"
" Vậy em cho nha"
"Anh nhớ nhẹ nhàng thôi đó"
" Vâng bà xã" anh cười thật tươi.
Môi anh lại áp lên môi cô, anh trao cho cô nụ hôn cháy bỏng. Tay anh không yên vị luồn vào bên trong ao ngủ của cô mà xoa nắn bầu ngực của cô. Anh luồn tay ra sau lưng cô cởi bỏ chiếc áo lót ,anh thấy áo ngoài của cô vướng víu anh nhanh tay cởi nốt. Bầu ngực đầy đặn của cô bị anh xoa nắn ,rồi tay anh dần đi xuống phía dưới. Tay anh uyển chuyển cởi bỏ chiếc quần ngoài rồi đến quần trong. Tay anh sờ tới nhụy hoa của cô, nó đã ướt đẫm từ bao giờ. Tay trêu đùa nhụy hoa của cô khiến cô không thể chịu được mà rên những tiếng rên ma ma mị. Anh cười không có ý tốt :
" Tiếng rên của em thật là kích thích đó"
Cô không trả lời anh , anh đưa một ngón tay của mình vào trong cô, rồi hai ngón .
"Ưm..ưm..ưm" tay cô ôm chặt lấy thân anh.
Không lâu anh thoát y cho mình để phóng thích cho tiểu để .Anh dút tay ra để nhường chỗ cho tiểu đệ .
"Anh vào nhé"
"Nhẹ thôi"
Anh nhẹ nhàng đưa tiểu đệ của mình vào bên trong cô. Dù cô đã làm một lần với anh và cũng đã được anh nới lỏng nhưng của cô vẫn chặt chẽ. Khiến anh khó chịu:
"Em thả lỏng đi thì anh mới vào được"
Cô nghe lời anh thả lỏng người, nhưng không hiểu sao anh vẫn không vào được. Anh hạ mình xuống ghé sát tai cô mà thì thầm:
"Em chịu đau chút nhé"
Cô bất ngờ chưa kịp phản kháng anh thúc mạnh " hự" .
"A...đau...quá" tay cô nắm chặt ga giường.
Tiểu đệ của anh đã vào trong cô, tiểu đệ của anh được nhụy hoa của cô ôm khít.
"To...quá...anh...mau...rút...ra...đi...không...là rách...mất"
"Em chịu một chút thôi tý nữa sẽ không còn đau nữa "
Anh luôn phiên ra vào bên trong cô, cơn đau giờ thay bằng những khoái cảm. Anh nâng hông cô lên, anh bỗng đổi tư thế khiến cô bất ngờ.
"A..tư..thế..này..không..được..sẽ..đau..lắm..em..không..chịu..được..nữa"
Anh đặt cô ngồi lên đùi, anh rút ra rồi thúc mạnh "hự" .
"A.."nước mắt cô rơi xuống.
"Anh xin lỗi nhưng anh không nhịn được em chịu khó chút nha anh sắp ra rồi"
"Không..em..chịu..hết..nổi..rồi..anh..mau..cho..ra..đi"
"Một chút nữa thôi"
Anh rút ra rồi lại thúc mạnh ,cô dần dần cũng quen với tư thế này không còn đau nữa. Không biết bao nhiêu lần anh ra vào trong cô đến khi anh phun vào nơi sâu nhất của cô. Rồi anh đặt cô nằm xuống giường,không biết anh hành cô đến mấy giờ.Cho đến khi anh cảm thấy mình đã ăn no anh mới tha cho cô.
\*\*\*\*\*\*\*\*
Sáng hôm sau cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại . Cô mở mắt không thấy anh nằm bên cạnh cô biết anh đã dậy. Cô lấy chăn che thân để đi vào phòng tắm, cô vừa cử động thì cơn đau nơi hông ùa về. ' Chết tiệt đau quá đi, Triệu Duy Phong đáng ghét nhà anh tôi sẽ giết anh' .
"Hát xì, sao vậy nhỉ" anh nói.
Cô gắng gượng đi vào phòng tắm, cô xuống lầu với bộ đồ công sở tôn lên thân hình đầy đặn quyến rũ của cô. Anh nhìn cô say đắm nói :
"Hay anh lại ăn thêm bữa sáng nhỉ ,tối qua chưa no lắm"
Cô ngại ngùng ,khuân mặt có chút bất mãn, cô nói lạnh:
"Anh mà dám ăn nữa thì đừng trách tôi bắt anh ăn chay cả năm "
"Vợ ơi anh biết lỗi rồi tha anh nha. Anh không thể ăn chay cả năm được"
"Thôi vậy mà anh cũng thiệt là bảo rằng sẽ nhẹ nhàng vậy mà..."
"Tại anh không nhịn được xin lỗi vợ nhiều, chồng hứa tối nay sẽ không thế"
Hai người ngồi ăn sáng rồi anh đưa cô đến công ti .