Tổng Tài Yêu Đại Tổng Tài

Chương 40:Chap 40: Tử San bỏ trốn.




Sáng hôm sau tại bệnh viện anh mở ti vi xem tin tức và lau người cho cô. Thì nghe tin :

" Sáng nay tập đoàn Tử thị thông báo phá sản vì có liên quan đến làm ăn bất hợp pháp..."

Đúng lúc điện thoại anh gieo lên không ai khác là A Phúc gọi cho anh.

"Alo"

"Boss mọi chuyện đã xong giờ sử lí cô ta thế nào ạ"

"Hứ đã xong rồi thì giết đi, giám động đến người của tôi đều phải chết"

"Vâng "

Tắt máy anh cũng tắt luôn cả ti vi và nhìn cô đang ngủ rất ngon nhưng dù có đánh thức ra sao thì cô cũng không tỉnh. Anh nắm tay cô và nói:

"Vợ à những người làm tổn thương em đều đã bị anh sử lí hết rồi . Giờ em hãy mau tỉnh lại đi anh thật sự không thể sống thiếu em được. Anh rất nhớ em "

\*\*\*\*\*\*\*

Ở nơi khác .

"Anh Phúc giờ phải sử lí sao đây"

"Cứ làm theo lời đại ca giết đi"

"Vâng"

Bọn chúng đi vào phòng mở cửa thì không thấy ai trong đó cả. Bọn chúng hốt hoảng nhìn ô thoát gió đã bật tung. Tử San đã chạy thoát khỏi nơi đó.

" Cô ta chạy mất rồi mau tìm nhanh lên không thì đại ca sẽ không tha đâu"

Bọn chúng đuổi theo tìm cô ta. Còn cô ta khi thoát ra khỏi đó đã tìm mọi cách để trốn khỏi bị người của anh bắt được. 'Giản Y Y tại cô mà tôi mất tất cả , tại cô mà gia đình tôi bị phá sản... Tôi sẽ không tha cho cô đâu, Triệu Duy Phong tôi sẽ không để anh được hạnh phúc đâu '.

\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*

Tại bệnh viện anh đang chăm sóc cô thì nại nại và mẹ anh tới.


" Nại nại ,mẹ hai người tới rồi"

"Ừ con bé sao rồi có chuyển biến gì không" mẹ anh hỏi.

"Dạ không cô ấy vẫn đang ngủ rất ngon"

" Không sao đâu con bé sẽ tỉnh lại thôi, con đừng lo quá" nại nại nói.

"Dạ"

"Zeng zeng zeng"

Điện thoại anh gieo lên.

"Alo có chuyện gì"

" Boss Tử San trốn thoát rồi"

"Sao cô ta trốn rồi..." anh nhìn nại nại và mẹ anh.

"Chờ tôi một chút" anh ra khỏi phòng nghe điện thoại.

" Cậu nói đi cô ta trốn là sao"

"Khi nãy tụi em vào để sử lí cô ta thì cô ta đã trốn rồi"

"Các cậu đúng là đồ vô dụng có tí chuyện cũng không xong. Mau tìm cô ta ngay tôi muốn cô ta phải chết. Nếu không tìm được các cậu đi chết đi"

"Dạ thưa boss"

"Đúng là một lũ vô dụng"

Anh vào phòng nói với mẹ anh và nại nại.

" Mẹ ,nại nại hai người ở đây chăm sóc Y Y giúp con ,con có việc cần giải quyết gấp"

"Ừ đi đi cứ để con bé cho mẹ lo"

"Dạ"

Anh đi khỏi và gọi cho Tống Lam.

" Alo " Tống Lam nghe máy.

"Cậu cho người tìm Tử San đi cô ta trốn rồi"

"Sao trốn rồi ư"

"Ừ "

"Được tôi sẽ cho người đi tìm ngay"

\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*

Ở một nơi nào đó cô tỉnh dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng. Chỉ có một chút ánh sáng len lỏi vào khe cửa.

' Ưm đây là đâu sao mình lại ở đây'

Cô ngồi dậy nhìn mọi thứ xung quanh thật xa lạ đối với cô. Thấy ánh qua khe cửa cô đi xuống giường lại gần ánh sáng đó . Cô ra sức mở cánh cửa đó ra nhưng vẫn không được.

' Tại sao không mở được chứ rốt cuộc nơi này là nơi nào, tại sao mình lại ở đây'

Cô làm mọi cách để thoát ra khỏi đó.

' Mình không muốn ở đây, Duy Phong anh đâu rồi mau đưa em ra khỏi đây em không muốn ở đây Duy Phong'

Cô khóc và gọi tên anh trong vô vọng. Không lâu sau cô kiệt sức mà ngất đi.

\*\*\*\*\*\*\*\*\*

Quay về hiện thực ,đã là buổi tối mà vẫn chưa tìm thấy Tử San anh giận đùng đùng . Ai cũng không dám lại gần anh. Tống Lam đi tới nói:

" Cậu bình tĩnh đi rồi sẽ tìm ra cô ta thôi hay bình tĩnh lại"

"Bình tĩnh cái gì chứ nếu không tìm ra cô ta tôi sẽ giết chết đàn em của cậu "

" Ấy đừng mà ,tôi xin cam đoan ngày mai cậu sẽ nghe tin cô ta chết"

" Mong cậu có thể làm được"

"Được mà cậu yên tâm"

"Tôi về đây"

"Ừ "

Anh đi khỏi mọi người như được sống . Tống Lam thì nghĩ 'phù may mà mình nghĩ ra cách này không chắc giờ bang của mình bị phá mất rồi. Không được phải mau tìm ra cô ta thôi'

\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*

Tại bệnh viện, vì nại nại sức khoẻ yếu nên mẹ anh đã đưa bà ra xe. Lúc này trong phòng chỉ có một mình cô. Thì đột nhiên có một y tá đi vào, đem mọi dụng cụ mà y tá hay ẩn. Vào phòng cô y tá đó tháo bỏ khẩu trang. Không ai khác đó là Tử San ,cô ta nhìn cô với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.

' Hứ Giản Y Y tới lúc cô đi trầu diêm vương rồi'

Cô ta rút kiêm tiêm ra trong đó chứa một chất gì đó .

\*\*\*\*\*\*\*

Ở trước cổng bệnh viện anh cùng hai tên vệ sĩ đi vào thì bắt gặp mẹ anh.

" Mẹ ,nại nại hai người"

"À nại nại con sức khoẻ yếu vậy nên mẹ muốn để nại nại về trước "

" Dạ thôi mẹ và nại nại cứ về đi có con ở đây rồi"

"Vậy có được không"

"Được mà ạ"

" Vậy bọn ta về trước "

"Vâng"

Anh cùng hai tên vệ sĩ đi vào . Cô ta đang tiêm thứ chất gì đó trực tiếp vào người cô. Thì anh vừa tầm mở cửa đi vào . Bắt gặp cô ta đang tiêm gì đó anh vội vã chạy lại hất tay cô ta ra. Anh hét lớn ,hai tên vệ sĩ cũng chạy vào dữ cô ta.

"Cô tiêm thứ gì vào Y Y hả "

" Ha ha không có gì chỉ là một thứ có thể đưa cô ta lên trời thôi"

" Con đàn bà độc ác này tôi sẽ giết cô"

Cô ta vùng vẫy thoát khỏi hai tên vệ sĩ chạy ra khỏi ngoài. Hai tên đó chạy theo bắt cô ta lại ,chạy ra đến ngoài bệnh viện.

"Bíp bíp bíp"

"A"

"Rầm" cô ta bị xe đâm chết luôn tại chỗ.

\*\*\*\*\*\*\*\*\*

Ở trong anh gọi cho Gia Huy đến xem cô ra sao.

" Y tá mau chuẩn bị phòng cấp cứu"

"Sao vậy cô ấy" anh nói.

" Chất độc này rất mạnh phải mau được loại bỏ không Y Y sẽ chết "

" Không cô ấy không thể chết "

Cô được đưa vào phòng cấp cứu để loại bỏ chất độc.