Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 233: Cũng Quá Khác Nhau Đi A!




" Ô mai gót....thế là chúng ta cũng có người bên Đông Thành nữa hả".

" Phải đó, không những thế Hắc Giáo Đình chúng ta đã đánh bại Ngũ Hổ Bang cùng Hoa Nam Bang chính thức trở thành Bá Chủ Khu Đông".

" Kkk....để xem đám ngu xuẩn Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn cùng dám xem thường chúng ta không".

Đám thành viên xung quanh Hắc Giáo Đình mỗi người đều là hoan hô, hưng phấn tới cực điểm.

" Sao hôm nay Trường Bá Vương Cao Trung kì lạ à nha, yên tĩnh đến lạ thường" Ninh Đào hỏi.

Từ lúc bước vào Trương Bá Vương Cao Trung, Ninh Đào đã thấy kì lạ rồi, bình thường mấy tên này không phải thích quậy phá, ẩu đả, đánh nhau lắm sao, thì mà hôm nay vắng tanh, yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng chim kêu cũng có thể nghe thấy.

Thế này Diêu Trung liền đem tất cả mọi chuyện xảy ra trong một tuần qua nói cho Ninh Đào, ngay cả chuyện hắn bị Nữ Hoàng tới tận của cũng nói rõ ràng hết sạch....

Hắn làm như vậy, cũng có ít mưu mẹo, dù sao trong Trường Bá Vương Cao Trung bây giờ cũng chỉ còn có Ninh Đào mới có thể đòi công đạo được cho hắn a.

" Phách lối như vậy, chẳng lẽ nàng ta không biết người là thành viên Hắc Giáo Đình là người của ta sao" Ninh Đào hỏi Diêu Trung.

"Chính là bởi vì cái này, ta mới bị đánh thảm hại hơn!" Diêu Trung vẻ mặt đau khổ nói ra, "Nữ Hoàng không tìm được ngươi, thế nên trúc hết tức giận lên người ta."

" Nha". Ninh Đào nói ra:" Nữ Hoàng ta tìm ta có việc gì, ta cũng đâu có thiếu nợ gì nàng ta."

" Nữ Hoàng đối với kết quả trận quyết đấu lúc trước bất mãn, nên mới khắp nơi tìm người quyết đầu lại". Diêu Trung nói.

" Bất mãn liền bất mãn, ta mới không quan tâm" Ninh Đào một mặt không quan trọng....

Ninh Đào như vậy không thèm để ý thái độ làm cho Diêu Trung vẻ mặt đau khổ nói: "Vậy ta bị đánh vô ích sao?"

"Ngươi yếu như vậy, bị đánh đánh cũng tốt, xem như là rèn luyện nha." Ninh Đào vỗ vỗ Diêu Trung bả vai nói ra, "Đúng rồi, ngươi có thấy tên Trọng Khánh đâu không?".

" Chịu, ta cả gần tuần nay cũng chả thấy hắn đến Trường Cao Trung Bá Vương rồi". Diêu Trung trả lời.

Ninh Đào nhìn một lượt, nhưng ngay cả Diệp Tiêu, Dạ Thương Lang cũng lắc đầu, không biết...

" Ta biết.....". Thanh niên vừa đưa video cho mọi người xem vừa rồi, lại giơ tay lên nói.

" “Ngươi tên là gì?” Ninh Đào lúc này mở miệng.

“ Lão đại, ta lên là Trần Giang, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, hầu như truyện ở Trương Bá Vương Cao Trung đều không thể qua khỏi Thuận Phong Nhĩ của ta…” Trần Giang tự tin vỗ vỗ lồng ngực.

Nhìn Trần Giang tướng tá gian xảo đang luyên thuyên bất tuyệt, Ninh Đào đưa lên bàn tay ra hiệu hắn dừng lại.

Trần Giang kia cũng khôn lanh biết nhìn mặt khách, lập tức ngậm mõm tỏ vẻ lắng nghe.

" Được rồi, Trần Giang ngươi biết tên kia ở đâu sao" Ninh Đào suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi.

" Không biết" Trần Giang lắc đầu nói.

" Má nó, thế mà ngươi kêu trên thông thiên văn, dưới tường địa lý bây giờ lại bảo không biết?” Ninh Đào tặng ngay cho Trần Giang một quyền giáng trời.

Trần Giang xoa xoa cái đầu, mặt mo đỏ ửng, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, lúng túng cười hề hề đáp:" Ta mặc dù không biết Ác Quỷ Trọng Khánh ở đâu, nhưng ta biết hắn làm sao biệt tung biệt tích”.

" Còn không mau nói" Ninh Đào thúc dục Trần Giang.

Diêu Trung, Dạ Thương Lang, Diệp Tiêu cùng đám người xung quanh đều im lặng lắng nghe, mọi người đều biết thực lực của Trọng Khánh ngang cơ với Ninh Đào, thì mà có chuyện gì để hắn ta mất tích gần một tuần được cơ chứ.

" Thật ra, sau một ngày mà Lão đại quyết đấu với Nữ Hoàng xong, ta đang đi dạo ngoài công viên thì đột nhiên nhìn thấy Trọng Khánh đang đánh nhau với Cuồng Long" Trần Giang thần bí nói.

“Cái gì? Điên cuồng như vậy?” Toàn trường quá đỗi hoảng sợ.

Mọi người đều biết trận chiến với Cổ Võ Giả với nhau, sức phá hủy tương đối mạnh mẽ, đề không phải liên lụy đến người bình thường, cũng tránh rắc rỗi không cần thiết, hầu như đều tìm một nơi không có người để chiến đấu.

Thế mà hai tên kia lại dám đánh nhau ngay tại trong công viên....

Trần Giang cũng âm thầm gật đầu, may mắn đấy chính là đêm hôm, ít ai ra ngoài công viên, nên mới may mắn không có ai nhìn thấy, nếu không với chình độ phát triển Weibo như hiện này, chắc chắn hai tên này sẽ nên đầu đề.

“Kết quả cuối cùng.....".

Toàn trường triệt để hít thở không thông, từng đôi mắt chờ mong nhìn Trần Giang...

"Sau một phen khổ chiến...Trọng Khánh ngồi nằm lạ liệt trên mặt đất, mà Cuồng Long vẫn ngang nhiên mà đứng !” Trần Giang âm thanh ngày càng lên cao, cuồng nhiệt nói.....

“Không thể nào!”

Nghe xong, Ninh Đào cũng đã đứng lên, bên trong đôi mắt đẹp tràn ngập sự rung động và khó tin...

Cuồng Long lại khủng bố đến mức độ này...?

Phải biết ở trong quá khứ, hắn cũng từng chiến đấu với Trọng Khánh, biết rõ thực lực cậu ta, vậy mà hiện tại trước sự Cuồng Long lại áp đảo đến mức như vậy sao?

Thật sự là khó tin....

“Ta biết Lão đại không tin...!” Nhìn thấy Ninh Đào thần sắc khó tin, Trần Giang liền lên tiếng:" Nhưng đây chính là tận mắt ta nhìn thấy".

Trái lại với thần sắc khó tin của Ninh Đào mọi người xung quanh tương đối bình tĩnh, dù sao bọn họ cũng trải qua thời kì Tứ Hoàng, biết rõ con quái vật đó mạnh thế nào.

Mặc dù Nữ Hoàng cùng Cuồng Long được đặt song song với nhau, nhưng trong lòng ai cũng biết Cuồng Long mới là Người Mạnh Nhất Trường Bá Vương Cao Trung.

Nên kết quả như vậy, bọn hắn không cảm thấy gì lạ, mà cảm thấy đấy là điều tự nhiên...

" Xem ra tên kia bị đả kích khá nặng nề, tìm kiếm chỗ nào tập luyện, để trả thù a" Ninh Đào thầm nghĩ trong lòng...

Hắn hiểu khá rõ tính cách của Trọng Khánh, không thể vì một thất bại mà nản lòng thoái trí được, chỉ còn một cách giải thích duy nhất, chình là đi tìm cách tăng cao thực lực.....

" Kệ cậu ta đi, đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi"

Ninh Đào xoa xoa cái bụng, không biết vì sao năng lượng trong cơ thể tiêu hao khá lớn, hắn vừa mới ăn ở trong bệnh viện xong, bây giờ mới đến Trường Bá Vương Cao Trung được mấy chục phút xong, lại cảm thấy đói rồi.

.......

Nếu muốn đi ăn cơm ở Trường Bá Vương Cao Trung thì phải đi căn tin, mỗi tháng đóng 2000 tệ, là có thể ăn thoải mái, mặc dù không được ngon lắm, nhưng dù sao đối với bọn hắn mà nói có ăn là đã ngon lắm rồi...

Rất nhanh tất cả Hắc Giáo Đình thành viên dưới sự lãnh đạo của Ninh Đào, đã ùn ùn kéo đến căn tin.

Khi đi vào căn tin, Ninh Đào nhìn xung quanh quan sát một hồi, cũng âm thầm gật đầu, mặc dù vẫn khá cũ kĩ, nhưng bàn ghế lại được sắp xếp khá gọn gàng.

Cả cantin rất sạch sẽ, không hề có một tí rác thải gì cả, không ngờ cái đám côn đồ chỉ biết đánh nhau, ẩu đả, gây sự này, mà cũng biết giữ gìn căn tin rghê.

Lọt vào tầm mắt của Ninh Đào, không ít thân ảnh đã có mặt từ trước đã ăn vị đã an vị tại vị trí của mình, không ít gương mặt thân quen.

Ninh Đào lập tức nhận ra Dương Quang, Rồng Của Bá Vương, Anh Em Nhà Thiết Vân và Hắc Hùng Phách Thiên, cùng với Hải Nam Giấc Ngủ Vĩnh Hằng bốn cái gương mặt quen thuộc.

Trong lúc Ninh Đào đang quan sát khắp nơi, thì tất cả ánh mắt bên trong căn tin cũng đổ dồn về phía Hắc Giáo Đình, hay nói đúng hơn là đổ dồn về Ninh Đào đi phía trước.

Đủ loại tâm tình hiện lên từng đôi mắt khác nhau, có hâm mộ, có ghen ghét, có kinh bỉ, cũng có kính sợ...

Việc Ninh Đào trở về Trường Bá Vương Cao Trung mấy phút trước đã sớm lan truyền rộng rãi khắp nơi rồi, ai bảo Ninh Đào bây giờ lại là nhận vật phong vân của trường, lại còn là người sáng lập lên con quái vật khổng lồ Hắc Giáo Đình như hiện nay chứ....

Ngày cả hai tổ chức mạnh nhất của Trường Bá Vương Cao Trung là Cực Đạo Môn cùng Bình Thiên Môn phải hợp lực mới có thể chống lại.....

" Hừ, Ninh Đào ngươi rốt cuộc trở về, lần này ta phải rửa mối nhục lần trước"

Một âm thanh vang lên, chỉ thấy một thanh niên mặc áo sơ mi màu tím, với cái quần tây nâu, mái tóc màu trắng dài đến ngang lưng.

" Ngươi là ai, chúng ta quen nhau sao"

Ninh Đào kì quái hỏi, hắn nhớ là không quen người này a, nhưng nhìn kĩ lại thành niên này khá đẹp trai, nhưng vẫn kém hơn hắn một chút a...

" Tao Ngọc Diệp Hà đây!". Thành niên tóc trắng gỡ cái kính xuống, mở miệng nói.

" Không thể nào".

Ninh Đào há to mồm chữ O, đây cũng quá khác biệt một trời một vực quá đi, nhìn cứ tưởng một người khác vậy.

" Sự nhục nhã lần trước ngươi ban cho ta, lần này ta nhất định sẽ rửa sạch sẽ". Ngọc Diệp Hà chỉ thẳng ngón tay trỏ vào Ninh Đào, quyết tuyệt nói.

Từ lần trước bị Ninh Đào đánh bại phải nhập viện, hắn đã quyết định phải trả mối thù này, sau khi xuất viện hắn đã quyết tâm tập luyện.

Nhờ chế độ tập luyện địa ngục, thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh đột phá Cấp E Trung Kì, lòng tự tin tăng mạnh, nhất quyết đi tìm Ninh Đào.

" Hôm nay ta không rảnh! Mà mày đéo để kiểu Rizentou nữa hả, cuối cùng mày cũng nhận ra mày bựa thế nào rồi à"

Ninh Đào nhẹ nhàng đến bên cạnh Ngọc Diệp Hà, khoác tay phải lên vai hắn, thân thiết quan tâm hỏi.

Nếu người còn không biết thù oán giữa hai người họ, còn tưởng rằng đây hai người bạn lâu lắm mới gặp đấy chứ...

" Hở, làm gì có! Tao hết loại Pomade thường dùng thôi" Ngọc Diệp Hà trả lời, mà rất nhanh hắn liền nhận ra điều gì sai sai, hừ lạnh:" Bỏ tay ra, ta và ngươi quen lắm sao".

" Đừng có nhỏ nhen thế chứ, dù gì chúng ta cũng từng đánh nhau qua, cũng có thể coi là bạn bè a" Ninh Đào không nhưng không bỏ tay ra, mà còn cười tủm tỉn...