Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 245: Hai Nàng Gặp Nhau




Thời gian trôi mau đi đến ngày hôm sau buổi sáng, Ninh Đào tỉnh ngủ sau khi thức dậy, đã không thấy Cao Tuệ bên cạnh, lại nhìn một chút thời gian hiện tại còn chưa tới 6h 30 phút, Ninh Hải Thành Phố trời sáng có điểm sớm.

Ninh Đào liền rời giường, mặc một đầu quần đùi, đi xuống tầng, đã thấy Cao Tuệ nấu cơm đang nấu cơm ở phòng bếp.

Từ phía sau lưng đánh giá Cao Tuệ, đối phương nửa người dưới chỉ mặc 1 đầu mỏng manh quần lót, tuyết trắng bờ mông như ẩn như hiện, nửa người trên cái kia no đủ viên thịt cũng chỉ là mặc lên hồng nhạt áo ngực.

Đương nhiên bên ngoài không thể thiếu còn mặc vào một thân tạp dề, Ninh Đào theo bản năng có phản ứng, không thể tưởng được Cao Tuệ lại như vậy có tình thú, thế nhưng còn mặc lên đồ đồng phục hấp dẫn.

Tiến lên ôm Cao Tuệ eo nhỏ, giữa 2 chân có phản ứng bộ vị, trực tiếp nhắm ngay Cao Tuệ ngạo nghễ vểnh lên rãnh mông, đầu gối lên bả vai nàng phía trên: "Làm sao dậy sớm như thế?"

Cao Tuệ dung nhan quyến rũ, thẹn thùng cười: "Làm cho ngươi bữa sáng a, ngươi liền đừng làm rộn."

Trong tay cái xẻng nhẹ nhàng xúc lấy, tận lực làm cho trứng ốp lết không dính vào trong chảo.

Liếc nhìn phía sau Ninh Đào, phát hiện đối phương đang tại cọ xát chính mình bờ mông thì càng thêm đỏ mặt, ra vẻ bình tĩnh nhắc nhở: "Ngươi nhìn ngươi trời buổi sáng thời tiết lạnh như thế, còn không đi mặc thêm cái áo khoác."

"Tuân lệnh, ta sẽ đi ngay bây giờ đem quần áo mặc xong." Buông lỏng ra Cao Tuệ eo nhỏ, Ninh Đào xoay người vào phòng đi mặc quần áo.

Chờ hắn đi ra thời điểm, Cao Tuệ đã đem trứng ốp lếp dọn lên bàn ăn, theo nồi cơm điện múc bát cháo nhỏ đặt lên bàn.

Cao Tuệ bày xong bát đũa cười nói: "Ăn thử xem ta làm có hợp khẩu vị không, có gì để ta đổi."

Nàng đã quyết định sẽ ly hôn với tên chồng khốn khiếp kia, về sống chung với Ninh Đào, nên muốn làm những món ăn hợp với khẩu vị của Ninh Đào.

Ninh Đào tay phải cầm bát cháo uống một ngụm, lại cắn một cái trứng ốp lết: "Ngoài thơm trong mềm, Cao Tuệ tỷ làm trứng tráng tươi tay nghề, cũng là không người nào có thể hơn."

"Thật sao, vậy ngươi ăn nhiều một chút, không đủ lời nói, ta sẽ cho ngươi thêm 2 cái."

Nhìn trên bàn có bốn phần trứng ốp lết rồi, Cao Tuệ vẫn không quên nhắc nhở: "Bất quá, chừng này ngươi đủ ăn không, có gì để ta đi nấu thêm."

Nàng nhưng là biết khẩu vị của Ninh Đào lớn thế nào, với cả hôm qua hai người còn vận động kịch liệt suốt cả đêm, nàng sợ ít thực ăn như vậy, không đủ để Ninh Đào no.

"Không cần a." Ninh Đào ăn trong miệng trứng ốp lết, thuận miệng cự tuyệt nói.

Cao Tuệ sắc mặt buồn bã: "Có phải hay không là ghét bỏ tỷ tỷ làm đồ ăn."

"Đứa ngốc, ngươi nghĩ đi nơi nào, tí nữa ta còn phải đi lên trường học nữa đây, với cả ta còn nhờ người đưa ngươi đi mua ít đồ nữa, còn ăn lúc nào chả được, không vội nhất thời " Ninh Đào giải thích.

" Không cần đâu, ta mặc như thế này là được rồi". Cao Tuệ cắn miếng trứng ốp la, lắc đầu nói.

Có thể ở bên cạnh Ninh Đào là nàng đã thoả mãn lắm rồi, cũng không để người ngoài nói, nàng đến với Ninh Đào vì tham vinh hoa phú quý...

Ninh Đào uống cháo nhỏ, ăn trứng ốp lết, nhìn đối diện Cao Tuệ không khỏi cảm động, nữ nhân nào lại không muốn mình đẹp, mặc những bộ trang phục đắt tiền chứ, mà Cao Tuệ lại không muốn hắn tốn kém, lên mới từ chối....

" Không cần vì ta tiết kiếm, số tiền đấy ta còn không có để vào mắt,....". Ninh Đào cười cười, theo chính mình túi giấy tờ, móc ra một cái sổ tiết kiệm đưa cho Cao Tuệ:" Không tin, ngươi nhìn".

Cao Tuệ nhận lấy Ninh Đào trong tay sổ tiết kiệm, đây là một cái mới tinh ngân hàng sổ tiết kiệm, lật ra tờ thứ nhất, đầu tiên là mở đầu con số 5, mặt sau là một chuỗi dài 0.

"Cái mười hàng trăm vạn ức. . ." Cao Tuệ theo bản năng kinh hô lên tiếng, trợn tròn mắt đẹp nhìn Ninh Đào nói: "Đây....đây là 5 tỷ tệ a."

Ninh Đào gật gật đầu, ngồi xuống ôm Cao Tuệ vòng eo, hôn một cái: "Hiện tại biết nam nhân của ngươi có nhiều tiền a."

"Vậy ngươi không phải là tại toàn Trung Quốc giới phú hào phía trên đều có thể sắp xếp hàng đầu." Cao Tuệ lại lần nữa kinh hô, nếu như là phía trước Ninh Đào nói tương lai thân gia giá trị có mấy chục ức, nàng 8 phần là không tin.

Nhưng bây giờ thấy trong tay quyển này 5 tỷ tệ sổ tiết kiệm, nàng tâm lý trên cơ bản đã tin tưởng, Ninh Đào nói bản thân giá trị mấy chục ức, tuyệt đối không phải là cùng nàng nói giỡn.

Cao Tuệ chủ động hôn một cái Ninh Đào, hạnh phúc ngọt ngào nói: "Tỷ tỷ đột nhiên cảm thấy có điểm không giống thật, quen được ngươi cảm giác tựa như nhặt được bảo."

"Ha ha, Cao Tuệ tỷ của ta, ngươi đây không phải là đang nhặt được bảo sao." Ninh Đào tay phải từ eo hướng lên nhéo một chút Cao Tuệ mũi nhỏ.

" Ninh Đào, tí thật muốn đi mua đồ sao?" Cao Tuệ có chút tiểu chờ mong nhìn Ninh Đào.

"Nào chỉ là mua đồ, lại mua thêm cho ngươi mua chiếc xe được không?" Ninh Đào thuận miệng nói.

"Hay là thôi đi, như thế nào lại tiêu thật nhiều tiền như vậy đâu."Cao Tuệ do do dự dự nói.

"Đứa ngốc, mua cho ngươi đồ còn không phải cho ta nhìn sao, có quan hệ gì, chẳng lẽ kiếm tiền không tốn a, về phần xe nha, ngươi là của ta nữ nhân, làm sao có thể liền một chiếc thay đi bộ công cụ đều không có, phải biết nam nhân của ngươi nhưng là thân gia giá trị thế nhưng 5 tỷ tệ đâu." Ninh Đào cười nói.

"Biết, biết, liền ngươi lợi hại." Cao Tuệ mỉm cười hạnh phúc

Lúc này, Cao Tuệ chỉ mặc một kiện đồ lót trên người, ngoài ra không còn gì, Ninh Đào vừa nhìn liền cảm thấy cả người khô nóng, đang định làm gì đó, thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa.

" Ai vậy". Ninh Đào không khỏi bất đắc dĩ, ngồi dậy tiền tới mở cửa...

Vừa mở cửa thì, một bóng người xinh đẹp, tràn đầy vũ mị nhảy vào hôn Ninh Đào.

Đột nhiên bị tập kích, Ninh Đào có chút sững sờ, nhưng nhìn kỹ lại hóa ra là Kiều Vũ Gia, vốn là đang dục hoả đốt người, Ninh Đào cũng không khách khí, nhiệt tình đáp lại Kiều Vũ Gia, thật chặc mút Kiều Vũ Gia đầu lưỡi, tay phải dùng sức ôm Kiều Vũ Gia vòng eo.

" Hai....hai người các ngươi đang làm gì". Một bên Cao Tuệ không khỏi giận dữ lớn tiếng.

Làm Ninh Đào mở cửa ra, thì có một nữ nhân xông vào, ôm hôn Ninh Đào, càng làm nàng tức giận là Ninh Đào còn không phản kháng, còn nhiệt liệt đáp lại nữa! Quá khi dễ người, không nhìn thấy nàng đang ở đây sao...

Đang đắm chìm vào thế giới của hai người, tự nhiên nghe thấy một tiếng nữ nhân, Kiều Vũ Gia sợ hết hồn, lập tức đẩy Ninh Đào ra.

Bị đẩy ra, Ninh Đào cũng có chút xấu hổ, vừa rồi quên mất còn có Cao Tuệ ở một bên, cái này làm hắn có chút nhức trứng...

“E hèm, như ta đã kể vừa rồi, đây là Cao Tuệ tỷ, sau này chúng ta là người một nhà!”

Hắn ho khan một tiếng, mỉm cười chân thành nói…hắn cũng không hy vọng nữ nhân của mình không hợp nhau, nên hắn sẽ cố gắng giành tình cảm cho các nàng.

" Hừ, Cao Tuệ, ra mắt tỷ tỷ....". Cao Tuệ vẫn không cam lòng, hừ hừ một tiếng.

" Muội muội tốt".

Trái lại Kiều Vũ Gia lại chỉ bình thản cười cười, mặc dù pháp luật quy định chỉ có thể lấy một vợ một chồng, nhưng đã rấn thân vào xã hội gần chục năm, làm sao nàng lại không biết, nam nhân bình thường ở ngoài có một hai cô tình nhân là bình thường.

Nam nhân càng có bản lĩnh, nữ nhân bên người càng nhiều....Mà lại Ninh Đào của nàng là người bình thường sao?

Trước đó lần đầu tiên gặp hắn đã tổng cộng tiêu phí gần 200 vạn tệ, mà hiện tại càng đầu tư 300 triệu tệ mở Cửa Hàng Châu Báu, tức là chỉ trong vòng gần 2 tháng, nam nhân của nàng đã tiêu phí hơn 300 triệu tệ rồi...

Mà phải biết Ninh Đào bây giờ mới có 18 tuổi thôi a, hơn nữa theo nàng được biết tất cả số tiền đấy đều là Ninh Đào tự mình kiếm được.

Thử hỏi tại toàn bộ Trung Quốc ai dám tranh phong?

Nghĩ tới đây Kiều Vũ Gia trong lòng ngọt ngào, dựa sát vào Ninh Đào hơn...

Nhìn thấy Kiều Vũ Gia thân mật như vậy với Ninh Đào, Cao Tuệ trong lòng không khỏi một hồi ghen tuông.

Bốp bốp…

Một âm thanh kỳ quặc vang lên, bàn tay Ninh Đào vổ mạnh vào bờ mông tròn lẳn…

“Ây nha”

Cao Tuệ giật nảy mình, bờ mông tê rần…

“Hừ, nữ nhân của ta tất cả phải hòa thuận vui vẻ, nếu không đừng trách phu quân các nàng thi hành gia pháp!” Ninh Đào biết đây là lúc thể hiện quyền uy của nam nhân trong gia đình, gương mặt hết sức nghiêm túc nói…

“Hứ!” Cao Tuệ nhìn hắn nủng nịu, quay mặt sang nơi khác không thèm nhìn đối phương…

Mà Kiều Vũ Gia không biết Gia Pháp là gì, nhưng nàng biết với bản tính xấu xa của Ninh Đào, cũng không phải cái tốt đẹp gì, chỉ có thể âm thầm không dám tái phạm…

Lúc này, điện thoại của reo lên, Ninh Đào cầm lên nghe được một tí, liền để lại vào trong túi quần, sau đó từ trong ví lấy ra một tấm thẻ ngân hàng màu xanh đưa cho Kiều Vũ Gia, mỉm cười nói.

" Bên trong có 10 triệu tệ, hai nàng mang đi Shopping, tiện thể mua luôn hai chiếc xe mới, mỗi người một chiếc nha...".

" Cái này, có nhiều quá không". Kiều Vũ Gia cầm lấy tấm thể, ngữ khí không có bao nhiêu chắc chắn.

" Hứ...ngươi không tiêu, thì để ta tiêu". Cao Tuệ ở một bên hừ lạnh, nàng nhưng là biết Ninh Đào thân gia giá trị bao nhiêu, với lại nàng đang rất tức giận, một đi Stress, để giải khoả tinh thần....

Kiều Vũ Gia chỉ cười cười không nói gì, nàng biết Cao Tuệ bên bên ngoài lạnh, nhưng bên trong cũng rất tốt bụng, nên cũng không so đo với nàng.

" Haha, đúng vậy....hai nàng phải tiêu hết 10 triệu tệ này mới được về a". Ninh Đào cười cười, chạy ra ngoài....

" Ninh Đào tốt nhớ về sớm, ta ở nhà nấu cơm cho ngươi ăn nha". Cao Tuệ hé một cái đầu ra ngoài cửa hét to...

" Ừm, biết rồi". Ninh Đào mở cửa đi vào một chiếc ô tô, quay đầu lại, vẫy vẫy tay.

" Ai vậy". Lúc này ở Bàn Tử đang ở vị trí lái xe, tò mò hỏi...

" Tất nhiên là nữ nhân của ta rồi". Ninh Đào thản nhiên nói.

Tên này hôm nay không biết ăn phải cái gì, tự nhiên tốt bụng tới đón hắn đi học...

" Oh My Good, Ninh Đào ngươi cũng quá phòng lưu đi ah, ở đâu cũng thấy nữ nhân của ngươi". Bàn Tử há hốc mồm, chờ mong nhìn Ninh Đào nói tiếp:" Ninh Đào, ngươi có bí kíp tán gái gì không, dạy cho ta một it".

" Hắc hắc, khi nào ngươi giảm béo được thì ta chỉ cho". Ninh Đào nhìn tấm gương trên xe, một bên chỉnh lại kiểu tóc, một bên nói.

" Ngươi nói thế, không bằng không nói". Bàn Tử mặt lập tức yếu xìu, hắn mà có thể giảm cân được, thì cũng không có mập đến 200 cân như bây giờ...

" Được rồi, lái xe đi, hai chúng ta đã nghỉ mấy ngày rồi, hôm nay lại tới muộn, Tiêu Lão Sư không kéo chúng ta ra chửi một trận mới lạ a". Ninh Đào nói.

" Ách, ngươi nói cũng đúng". Bàn Tử vừa nghĩ tới cảnh tưởng đó, liền sợ hãi, lập tức khởi động xe, hướng về Ninh Hải Cao Trung...