Trái Tim Đặt Nhầm Chỗ

Chương 91: Sóng gió bắt đầu




Cảnh báo: Chương có yếu tố 18+ nên không đủ tuổi hoặc không thích những hành động dưới đây thì nên kick ra, khuyến cáo không nên đọc khi chưa đủ tuổi.

Vì cảm thấy quá chán nên Tinh Tuyết nói với Cao Lãng rằng đi ra ngoài kia lấy chút nước uống. Cao Lãng có bảo sẽ đưa cô đi nhưng vì Tinh Tuyết muốn đi ra ngoài tận hoảng không khí một chút nên cô liền bảo anh cứ ngồi đấy mà xem giải đua đi.

Một mình đi ra khỏi khán đài, Tinh Tuyết đi ra quầy bán đồ mua lấy chai nước lọc để uống rồi đi ra ngoài xem sao.

Bầu trời hôm nay cũng rất đẹp, thậm chí còn thuận lợi cho mọi người nếu có nhu cầu đi dã ngoại hay đi chơi nữa.

Đột nhiên đang đứng ở ngoài cổng thì thấy có bé gái nhỏ tuổi bị một chú hề ở gần đó đưa cho quả bóng bay. Sau cuộc nói chuyện với chú hề đó, không biết nội dung câu chuyện thế nào vì Tinh Tuyết đứng ở xa, nhưng cô thấy hắn ta dắt tay cô bé đi vào nơi hẻo lánh.

Không nghĩ ngợi nhiều, Tinh Tuyết liền đến đó xem thử, cô cần biết chắc cô bé đó và chú hề kia có quan hệ với nhau nếu không thì sợ đó là một cách thức bắt cóc trẻ con mới khác nữa.

Vừa đến hẻm nhỏ đó, Tinh Tuyết lại không thấy em nhỏ đó đâu. Trong lúc cô đang ngó nghiêng để tìm em bé thì một bàn tay bịt miệng cô lại. Tinh Tuyết sợ hãi định giãy giụa ra nhưng...

Một cảm giác thật lạ nhói lên trong cô...

Tinh Tuyết lúc này toàn thân tê dại, cảm thấy bụng mình như đang bị thứ gì đó đâm thẳng vào. Tinh Tuyết không nói nổi nên lời, đầu óc cô cũng tê dại theo cơ bụng của cô. Cô nhìn xuống dưới bụng của mình, tay chân cô run lên bần bật.

Gã hề kia nở nụ cười quỷ dị. Một tay hắn ta bịt miệng Tinh Tuyết, tay còn lại ghim chặt ở phần bụng của cô.

Tiếp sau đó là từng dòng máu chảy xuống dưới mặt đất, máu chảy càng ngày càng nhiều. Ánh mắt gã hề đó càng thêm phần kích thích. Hắn ta rút con dao đã đâm sâu vào bụng Tinh Tuyết rút ra, nhìn cô với ánh mắt chết chóc rồi lại đâm cô thêm một nhát nữa.

Tinh Tuyết giật bắn người, cô lúc này não gần như đã chết. Mọi thứ lúc này đã đau đến mức tê dại người. Tay cô giữ lấy bụng của mình, trong đầu lúc này chỉ nghĩ đến đứa con trong bụng cô mặc cho sự an nguy của bản thân.

- Lần này cuối cùng cũng có tiền để trả... - Gã hề vừa cười lớn vừa nói.

Nhưng còn chưa nói hết câu thì một viên đạn bay thẳng vào trán hắn ta. Máu còn bắn cả lên đầu Tinh Tuyết rồi cả làn da trắng sứ của cô. Hắn ta bất ngờ còn chưa một lời chăm chối liềm lăn đùng ra đất mà chết.

Tinh Tuyết lúc này cố gắng hết sức, cắn răng chịu đựng mà rút con dao ra khỏi bụng mình. Sắc mặt cô trắng bệch không còn chút huyết sắc nào. Cả cơ thể đều không thể đứng dậy nổi. Thậm chí ngay cả việc thở lúc này cũng khó khăn đối với cô.

- Con... gắng đợi mẹ... con yêu của mẹ...

Tinh Tuyết ôm lấy bụng đang chảy máu nhễ nhại của mình mà nói. Cô muốn đứng dậy để có thể đi ra ngoài kia, ít nhất như vậy sẽ có người nhìn thấy mà giúp đỡ hai mẹ con cô nhưng cô bây giờ mắt chỉ muốn nhắm tịt lại. Cảm giác những gì trước mắt thật mờ ảo, cô lờ đờ rồi liền gục mặt xuống. Bàn tay vẫn ôm chặt lấy bụng của mình.

Thiết bị điện tử trên tay cô từ lúc gã hề đó bịt miệng đã có tín hiệu đỏ, bây giờ thậm chí còn kêu lên tiếng động nhưng người đeo nó thì chả thể nghe được nữa.

Cả hai người, một người bị bắn chết ngay tức khắc, người còn lại không biết sống chết ra sao. Đã vậy trong con hẻm nhỏ này khó ai mà để ý kĩ được điều gì đang xảy ra trong đó.

...

Lúc này, Cao Lãng cảm thấy Tinh Tuyết đi hơi lâu, mặc dù giải đua đang đến hồi kết gay cấn nhưng anh lo cho em gái của mình nhiều hơn. Nói đi một chút để hít không khí tránh ồn ào mà sao giờ vẫn chưa thấy mặt mũi đâu.

Đi ra ngoài hỏi cô bán quầy đồ ăn ban nãy.

- Cô có thấy một cô gái, cao khoảng từng này, với lại đang mang bầu không? - Nhất Thiên vừa nói còn vừa miêu tả lại dáng vẻ của Tinh Tuyết.

- À, cô gái đó vừa nãy mua nước ở đây, nhưng cô ấy đi ra ngoài kia rồi. - Cô bán đồ ăn liền chỉ ra ngoài cổng phụ.

- À được rồi, cảm ơn cô.

Nói xong Cao Lãng cũng đi ra đó. Trùng hợp thay lúc đó Nhất Thiên đang lái xe phóng như vũ bão đến. Anh xuống xe còn đăm chiêu nhìn vào điện thoại. Không có thời gian để ý ai, Nhất Thiên chỉ đi theo đường chỉ dẫn của điện thoại mà đi.

Cao Lãng thấy vậy cũng đi theo Nhất Thiên. Hai người vừa đến hẻm đó, chỉ cần đứng đầu hẻm cũng thấy được hai con người đang nằm ở giữa con hẻm. Nhất Thiên lúc này mắt anh tức đến đỏ cả lên. Gân tay nổi lên cùng cả mí mắt dưới cũng giật giật khi đến gần đó.

Anh điên tiết nhưng chưa thể tìm được cái gì đó để chút giận. Nhưng đến gần hơn, thấy Tinh Tuyết đang nằm bất tỉnh ở đó, gã hề kia thì cũng đã bị bắn chết. Bụng của Tinh Tuyết chảy rất nhiều máu, máu chảy lênh láng ra gần hết mảng chỗ đó. Nhất Thiên lúc này đến bản thân còn đang run lên. Anh đang chứng kiến cái gì đây? Tinh Tuyết của anh... Là ai đã gây ra chuyện này?

Nhất Thiên hạ thấp người xuống, anh đỡ nhẹ đầu Tinh Tuyết lên trước sau đó mới ôm cô mà bế cô lên.

Cao Lãng nhìn thấy vậy cũng đứng hình. Anh không tin nổi chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình. Một phút trước còn đang vui vẻ với anh, một phút sau liền xảy ra chuyện như này.

Nhất Thiên không có nói gì, anh phi như bay đỡ Tinh Tuyết vào xe rồi khởi động quay xe đi luôn. Đầu óc anh lúc này không thể suy nghĩ được gì ngoài tình trạng hai mẹ con Tinh Tuyết lúc này.

Cao Lãng sau khi hồi tỉnh thì đã nhanh tay gọi cho Cao Thắng để biết chuyện trước. Đây không phải chuyện đùa được, Cao Thắng suy nghĩ tốt hơn anh, để Cao Thắng lo sẽ chu toàn hơn.