Trạm Dừng Chân Cuối Cùng

Chương 39: Nguy kịch




Đoàng... Đoàng... Đoàng...

Cảnh sát ập vào khoang tàu, nã mấy phát súng liên tiếp vào người Lâm Tiểu Vy. Cô ta ngã gục xuống sàn, máu chảy lên láng.

Hai lỗ tai của Tưởng Nguyệt bắt đầu xuất hiện những thanh âm ù ù, rồi nhoè dần. Cô nghe thấy tiếng người đàn ông ngoại quốc nói: "Bọn chúng đã bắt cóc em gái tôi."

"Phát lệnh xuống dưới, nhanh chóng tìm kiếm tung tích công chúa..."

Tưởng Nguyệt nói lời cuối cùng, sau đó ngất lịm đi do mất quá nhiều máu. Cô nằm dưới vũng máu đỏ tươi, trên bụng là hai vết thương đang hở miệng phun máu.

Có tiếng xe cấp cứu, rồi tiếng của Lục Trí văng vẳng bên tai cô: "Tưởng Nguyệt em sẽ mãi ở bên anh chứ?"

Ý thức rơi vào mơ hồ, cô đã không còn nghe được bất cứ âm thanh nào nữa...

*

Lục Trí tỉnh lại, bên cạnh không có Tưởng Nguyệt. Hắn đi tìm khắp nhà, gào thét tên cô, trái tim hắn đập nhanh tới mức muốn rơi ra khỏi lồng ngực.

Cô đã đi rồi, sau cùng cô cũng lựa chọn bỏ hắn mà đi.

Hắn mở tung cửa nhà, vừa đúng lúc Tiêu Đào đến. Hắn đang vội, không thèm chú ý tới cô ta. Ngay lúc hắn định lướt qua thì cô ta lại nhào tới ôm hắn, cô ta nũng nịu nói: "A Trí em có chuyện quan trọng lắm."

Dù muốn hay không hắn cũng bị Tiêu Đào kéo vào nhà. Cô ta nhìn căn nhà lộn xộn, mọi thứ giống như vừa bị xáo trộn lên hết. Cửa phòng khắp nơi mở toang, trong lòng sinh nghi ngờ, cô ta hỏi: "Dì Tưởng đâu rồi anh?"



"Có chuyện gì?"

"Dì ấy đi đâu rồi sao?" Tiêu Đào cảm thấy không đúng lắm, nhưng không đúng chỗ nào cô ta lại không nghĩ ra.

Vốn dĩ cô ta tới đây là muốn tìm Lục Trí, muốn nói với hắn thông tin quan trọng mà vô tình cô nghe lén được từ cha mình. Tiêu Nhất đang giam giữ công chúa nước LQ dự định sẽ xuất ngoại trong thời gian tới.

Tiêu Đào không muốn rời xa Lục Trí, nên muốn rủ hắn đi cùng.

"Cô có chuyện gì thì nói thẳng đi, tôi đang vội." Lục Trí mất kiên nhẫn, trong lòng hắn nóng như lửa đốt.

Hắn đang nghĩ sẽ tới đồn cảnh sát để tìm Tưởng Nguyệt, có lẽ cô có việc gì đó nên mới rời khỏi nhà, cô sẽ không rời bỏ hắn đâu.

"Sắp tới em sẽ xuất ngoại, a Trí anh cùng đi với em được không?" Tiêu Đào cắn môi nhìn hắn hỏi.

Lục Trí hơi nghệch ra, hắn dường như liên kết được điều gì đó, mới hỏi: "Cô đi du lịch?"

"Không ạ, cha định qua bên nước ngoài định cư luôn. Nên em mới muốn anh đi với em."

"Đi đâu?" Tiêu Nhất và Lâm Tiểu Vy có liên quan, năm đó sau khi tới tìm hắn giúp Lâm Tiểu Vy đã yêu cầu hắn đi theo Tiêu Nhất còn gì.

Mấy năm nay buôn ma túy, ông ta không bị nắm thóp, cũng nhờ công của Lâm Tiểu Vy. Bọn họ cùng một giuộc, hắn chỉ là con cờ. Sau khi âm thầm nghe ngóng, hắn đã hiểu ra được một phần câu chuyện.

Hắn vốn không hề làm việc cho cảnh sát như hắn đã nghĩ, thật chất hắn đang tiếp tay cho bọn buôn bán ma túy.



"Nước LQ anh ạ, anh sẽ đi với em chứ? Anh Trí cha em sẽ không bạc đãi anh đâu. Em sẽ không cho ông ấy làm thế!"

Quá rõ ràng, công chúa và hoàng tử nước LQ vừa đến. Lâm Tiểu Vy đã lừa hắn kiếm cớ giữ chân Tưởng Nguyệt. Lần đó trong toilet hắn nghe chính cô ta nói đã chuẩn bị xong, còn cái gì mà chuẩn bị người đàm phán.

Bọn họ bắt cóc con tin, định sang đó đàm phán để lấy đất làm ăn. Nói vậy mục tiêu của Tưởng Nguyệt chính là hai con tin kia. Cô đã đi đâu đó, vậy còn con tin ở nơi này thì sao?

Lục Trí nghĩ mình đi theo sẽ tìm được Tưởng Nguyệt nên đồng ý theo Tiêu Đào. Cô ta mừng như điên liên tục hỏi hắn có thật không? Lục Trí miễn cưỡng giả vờ thâm tình không nỡ rời xa cô ta.

Sau khi tiễn Tiêu Đào về, hắn đi thẳng tới đồn cảnh sát tìm Trình Thừa. Hắn nói rõ sự tình cho anh ta nghe chủ yếu muốn mượn người phá án, anh ta nửa thật nửa nghi ngờ. Nhưng sau khi thấy Lục Trí biết được khá nhiều chuyện anh ta mới nói sẽ cho hắn mượn một tiểu đội để mai phục.

Hắn không biết có thành công không, nhưng hắn nhất định phải tìm được Tưởng Nguyệt. Liều mạng vì cô, hắn chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc.

Tiêu Đào báo địa chỉ cho hắn, lập tức Lục Trí dẫn tiểu đội xông vào công kích. Hai bên nổ ra hỗn chiến, người của Lục Trí quá ít, không cầm cự được bao lâu. Hắn bị đám đàn em của Tiêu Nhất đâm bảy nhát dao, gục xuống tại chỗ.

Lúc ấy hắn nghe có rất nhiều tiếng súng, rất nhiều tiếng bước chân, rồi cái gì hắn cũng không biết nữa.

"Chú ý, các người đã bị bao vây mau buông vũ khí đầu hàng để được hưởng sự khoan hồng của pháp luật." Trình Thừa dẫn đầu đoàn đội xông vào giải cứu con tin.

Anh vừa nhận được tình báo từ bên chỗ của Tưởng Nguyệt, còn một con tin còn đang trong vòng nguy hiểm. Lúc ấy anh đột nhiên nhớ tới Lục Trí, nghĩ vậy anh liền điều động người qua đây.

Giải cứu con tin thành công.

Lục Trí được đưa thẳng tới bệnh viện thành phố để cấp cứu, cả người hắn toàn là máu, không còn chút sự sống nào.