Treasure Of The General God

Chương 14: Thưởng này..cháu cũng muốn thêm~




Trên phòng.Tôi hậm hực mà bước vào tay đẩy cửa mạnh vào nhưng lại không ngờ chú nhỏ ở ngoài chặn lại được.

Tôi bất ngờ nhưng lại hậm hực mà tiến tới ngồi xuống giường.Chú nhỏ mở cửa ra rồi đóng nhẹ lại,từng bước tiến tới rồi ngồi với tôi:

- Thôi nào,sao em lại hậm hực vậy chứ.Như vậy sẽ không tốt đâu.

Tôi bức tức mà nói:

- May đó là chân cháu nếu là chân chú thì phải làm sao chứ? Sao cháu biết được chứ!!

Chú nhỏ bật cười mà nhìn tôi:

- Nếu vậy tôi không biết nói sao? Em đang lo nghĩ về tôi hả?

Dứt câu chú nhỏ liền áp sát mặt chú vào mặt tôi khiến tôi có chút bất ngờ xém ngã ngửa ra nhưng may chú nhỏ đỡ được eo tôi:

- Cháu..cháu không có.

Biết thừa là tôi nói dối chú liền sấn tới:

- Muốn hôn em!

Tôi giật mình với lời nói của chú nhỏ mà nhanh tay che miệng mình lại:

- Không được..đâu phải muốn hôn lúc nào cũng được chứ. Không được!

Chú nhỏ vừa nói vừa nhẹ nhàng gỡ tay tôi xuống:

- Em nghĩ tôi cần sự cho phép của em sao?

Nói dứt câu chú nhỏ liền đè tôi xuống giường,hai tay chú nắm chặt đè 2 tay tôi xuống giường:

- Tôi chỉ muốn hôn em rồi sẽ đi họp ngay. Ngoan nhé!

Nghe chú nhỏ nói vậy tôi cũng gật đầu đồng ý,chú nhỏ nhìn tôi rồi nở nụ cười gương mặt này của chú tôi muốn được nhìn nó mỗi ngày~

Chú nhẹ nhàng hôn lấy má của tôi rồi di chuyển đôi môi đỏ mọng của tôi. Cứ thế môi chạm môi, chú nhỏ nắm chặt tay tôi còn môi chú thì cứ hoà quyền vào môi tôi.Tôi như bị chú thôi miên cứ thế mà theo chú.

Chú nhỏ cũng có vẻ ngạc nhiên khi tài hôn của tôi có vẻ giỏi hơn.Tôi ôm cổ chú nhỏ mà hôn lấy. Thấy không thể thở nổi tôi ra hiệu cho chú nhỏ khi rời đi chú không quên tạo ra một sợi chỉ bạc giữa tôi và chú.

Chú nhỏ hôn môi tôi xong rồi chuyển đến hõm cổ của tôi hôn lấy hôn để như thể sợ ai cướp lấy.Chú không quên đánh dấu chủ quyền lên cổ tôi.

Khi đang cuốn vào không khí ái muội này thì tôi chợt tỉnh táo lại mà đẩy chú nhỏ ra:

- Chú nhỏ à..tới giờ chú đi họp rồi.

Gương mặt chú nhỏ nhìn tôi rất luyến tiếc nhưng chú nhỏ cũng phải đành chấp ạaa nhận. Chú liền đỡ tôi ngồi dậy rồi ôn nhu nói với tôi:

- Đợi tôi..họp xong tôi sẽ về liền với em.!

Tôi nghe vậy cũng chỉ biết gật đầu với chú nhỏ.Nói xong chú liền đứng dậy cởi phăng chiếc áo mình đang mặc mà mặc vào áo sơ mi trắng kèm thêm áo vest đen bên ngoài.

Chú nhỏ không hề ngại ngùng hay do dự mà cởi đồ ở phần dưới mình xuống.Tôi giật bận người mà liền lấy chăn che mắt mình lại. Chú nhỏ thấy vậy liền bật cười mà nói:

- Không phải em đã thấy nó rồi sao?

Mặc dù thấy tôi làm vậy nhưng chú nhỏ cũng không nói gì ép buộc tôi mà khi thay xong chú nhỏ liền nói:

- Tôi xong rồi.

Nghe thấy tôi mới từ từ bỏ chăn ra. Thấy chú nhỏ đang đứng trước mặt mình gương mặt tôi lại đỏ ửng lên. Chú nhỏ thì ôn nhu nói với tôi:

- Thắt cà vạt cho tôi.

Tôi nhẹ nhàng mà nói với chú:

- Không phải chú tự thắt được sao.?

Chú nhỏ cũng bình thản mà đáp lại:

- Nhưng tôi muốn kể từ bây giờ e thắt cho tôi.

Tôi ngạc nhiên mà ngước lên nhìn chú:

- Nhanh lên nào. Tôi sắp trễ rồi em còn tính nhìn tôi đến bao giờ đây..?

Tôi lấy lại hồn của mình rồi nhanh chân bước xuống chạy tới chỗ chú rồi thắt cà vạt:

- Em đứng xa tôi quá vậy. Như vậy sẽ không thắt đúng đâu.

Nói dứt câu chú nhỏ liền ôm chặt eo tôi gương mặt chú áp sát vào tôi khiến tôi cũng có chụt rụt rè nhẹ:

- Sát..sát quá

Chú nghe vậy mà đáp:

- Như vậy mới thắt đúng được. Tôi chỉ muốn giúp e thôi!

Giúp thì có cần gần đến vậy không chú ơi?? Cháu không thể nào làm nổi với sự run rẩy này được TT

Tôi thắt xong cũng đẩy người chú ra:

- Xong rồi..chú đi làm đi ạ.

Chú xoa đầu tôi rồi nói với tôi với giọng điệu cưng chiều:

- Tốt, phải thưởng cho em!

Tôi không biết chú thưởng gì cho tôi nên tôi cũng hớn hở mà hỏi.Không để tôi nghĩ thêm.

Chú nhỏ cúi xuồng rồi nhẹ nhàng đặt môi chú vào đôi môi của tôi khiến tôi đứng hình tại chỗ:

- Ở nhà ngoan đấy.

Nói xong chú rời đi để lại tôi đứng hình một mình trong phòng.

- Thưởng này..cháu cũng muốn thêm~

Khi nghe thấy tiếng xe của chú nhỏ tôi vội vàng chạy xuống tạm biệt chú.Khi tôi xuống thì thấy chú đang đứng đợi mình.

- Sao chú chưa đi!?

Chú ôn nhu mà nói với tôi:

- Đợi em xuống tạm biệt tôi,tôi mới đi!

Nghe thấy câu đó.Tôi biết chắc chắn rằng mình đã bị chú nắm chắc trong tay rồi.Tôi nở nụ cười mà nhìn chú rời đi.

- Không thể thoát ra được rồi..

Cô ta thấy tôi đang suy nghĩ gì đó liền tiến tới mà nói:

- Cháu à..pha cho cô ly nước cam nhé.

Chú nhỏ vừa đi gương mặt tôi cũng lộ bản chất thật sự. Đã tuyên chiến với bà đây thì bà cũng không ngần ngại đâu nhé!

Tôi quay ra nhìn cô ta không nói lời nào mà lướt qua người cô ta. Cô ta tức giận mà kéo tóc tôi lại.

Tôi nổi điên lên mà quát vào mặt cô ta:

- Cái gì nữa đây hả bà cô già?

Cô ta khi nghe thấy mình bị gọi vậy cũng liền quát lại tôi:

- Bà cô già? Con này hỗn láo thật.

Tôi cũng không kiêng nể gì mà nói:

- Bộ bà không có tay chân sao mà bắt người khác hầu? Liệt thân trên à?

Cô ta nghe vậy mà cũng đáp trả lại:

- Ranh con.Dám nói tao vậy hả? Đúng là thứ bố mẹ không dạy mà.

Nghe đến cô ta nói bố mẹ tôi. Tôi tức giận mà không kiềm chế được mà tát ả một cái:

- Nói tôi thì nói,tôi cấm bà nói bố mẹ tôi!

Cô ta quay ra nhìn tôi rồi nở nụ cười khinh bỉ:

- Tao quên mất thứ như mày làm gì có bố mẹ.! Mày nghĩ anh Hạc Hiên sẽ thích một con vô học không bố mẹ như mày?

Thấy tôi không nói gì ả ta còn mạnh miệng mà nói tiếp:

- Nhìn tao đi. Chỉ có tao mới hợp với anh ấy. Mày chỉ bị anh ấy chơi rồi chán thì vứt bỏ thôi. Mày tin anh ấy thích mày sao?

- Mày tự nhớ lại xem.Khi mày đang bị bắt nạt trong trường mày gọi cho chú nhỏ mày tới.Cuối cùng anh ấy không tới.

- Mày biết tại sao không?

Thấy tôi có vẻ sắp khóc cô ả đó còn nói thêm:

- Tại vì anh ấy đang bận chăm sóc tao ở bệnh viện đó! Haha.Mày đừng nghĩ chỉ một chút hành động nhỏ của anh ấy mà nghĩ là anh ấy thích mày.

Ả ta đắc ý mà nhìn tôi. Tôi cũng không thể bị cô ta bắt nạt được liền nói:

- Thì sao? Giờ bà nghĩ anh ấy đang thích tôi hay đang thích một bà cô già chỉ biết ăn hiếp kẻ yếu hơn mình? Chuyện ngày hôm qua chẳng lẽ bà cô già đây đã quên.

- Chuyện gì qua cũng đã qua. Nhưng giờ nhìn đi. Xem ai là kẻ được yêu thương nào?

Tôi cười mỉa mai với cô ta rồi rời lên trên phòng.Khi quay mặt đi nước mắt tôi bỗng chảy ra không kiểm soát. Tôi chỉ có thể cố giả vờ bình tĩnh mà đi lên.

Những lời nói của ả lúc nãy như là từng con dao đâm xuyên ngực cô vậy. Nó khiến cô có suy nghĩ khác về chú nhỏ mình.

Chú nhỏ chỉ trêu đùa mình? Mình chỉ là đồ chơi của chú. Khốn khiếp thật! Trái tim mình đã lỡ trao cho chú nhỏ rồi giờ có muốn lấy lại cũng khó..