Cùng lúc đó, một đoàn ánhsáng chậm rãi bay xuống, là thiên phú chi nguyên khác với quy tắc chinguyên, thuộc tính thổ và mộc. Đây là thiên phú chi nguyên trong cơ thểquái thú khủng long, dồ tốt rơi từ người boss cuối cùng trong hiệp cốc.
Đoàn sáng rơi vào tay Vu Nhai.
Ánh mắt mọi người di chuyển theo đoàn sáng nhìn hướng Vu Nhai.
Vu Nhai cười khẽ, giao đoàn sáng vào tay Thủy Tinh, bao gồm hai chiếc không gian giới chỉ.
- Mọi người yên tâm, hai không gian giới chỉ của Nhiếp Võ Tĩnh, nam nhân trung niên có không ít thiên phú chi nguyên, khi đó ai ra sức sẽ cóphần. Thủy Tinh, nàng hãy kiểm kê xem bên trong có thứ gì quan trọnghoặc chứng cứ không? Đặc biệt là chứng cứ của kẻ âm mưu sau lưng.
Tuy nói hung thủ là Bạch Trọc, đã dùng đạo cụ ma pháp ghi chép ghi lạinhưng không có chứng cứ chắc chắn chỉ chứng vào gã. Vu Nhai không biếtkhi hắn đến quảng trường thì chứng cứ đã là đồ thừa.
Thủy Tinh dịu dàng quan tâm:
- Ừm! Ngươi hãy mau dùng thuốc trị thương đi.
Vu Nhai cười khờ, nói với Vong Linh huynh:
- Vong Linh huynh xem thử có thể triệu linh hồn của nam nhân trung niênđược không? Khi đó sẽ biết nhiều hơn, ngươi có rất nhiều cách buộc hắnphải khai ra.
Nghe lời của Vu Nhai, mắt mọi người sáng rực. Đúng, chỉ cần có linh hồn nam nhân trung niên thì mọi chuyện rõ ràng.
Vu Nhai nhẹ nhàng sắp xếp:
- Tiếp theo chúng ta nghỉ ngơi tại chỗ. A, đã có người dòm ngó chúng ta, chắc là trong chiến đấu thứ che chắn bia lữ hành bị phá hư, giải trừ.Ta nghĩ rất nhanh sẽ có người đến đón chúng ta trở về.
Mới rồi Vu Nhai cảm nhận bị rình rập từ nơi nào đó, cảm giác giống nhưhai lần trước. Tin tưởng công hội lữ giả đã chú ý đến tình huống nơinày, có lẽ là bởi vì Nguyệt Lâm Sa bỗng nhiên tăng tốc? Hai nội ứngtrong Ủng Hộ Công Chúa đoàn bị Nguyệt Lâm Sa bắt giữ, không biết bọn họcó cách đặc biệt gì báo cho hung thủ, tức là Bạch Trọc biết trước không?
Mặc kệ nó, điều nên làm thì Vu Nhai đã làm, bây giờ chỉ chờ phản ứng của công hội lữ giả.
Nói đến hai nội ứng, bên Bắc Đẩu đoàn ngay từ khi chiến đấu bắt đầu đãkhông thấy bọn họ đâu, hình như chạy ra phù văn trận trước. Vu Nhai nhìn xung quanh, thấy hai nội ứng run lập cập trong một cái hố Vu Nhai kéohai nội ứng trở về nhốt chung với hai nội ứng bên Nguyệt Lâm Sa.
Tuy bọn họ không biết nhiều nhưng có thể khai ra nhiều người. Hừ, VuNhai sẽ không buông tha cho ai tham gia kế hoạch này. Không chỉ vì bảnthân Vu Nhai, hắn đã hứa với Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác, đặc biệt chiêuđãi Uông Thịnh xem như báo mối thù máu cho hai người.
Tiếp theo mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, Thủy Tinh sửa sang ra mấy chụcphần thiên phú chi nguyên. Toàn bộ thành viên Bắc Đẩu đoàn mỗi ngườiđược một phần, còn lại mười mấy phần thì giao cho Nguyệt Lâm Sa phânphối.
Nếu không có Nguyệt Lâm Sa sợ là chuyện sẽ không thuận lợi như vậy. NếuLâm Mộc Phong đến, thiên phú chi nguyên của nam nhân trung niên sẽ không thuộc về Bắc Đẩu đoàn.
Thiên phú chi nguyên vô dụng với Vu Nhai nên hắn không lấy phần nào.
- Ba phần này đưa cho các ngươi.
Đám người nhìn Vu Nhai, cảm thấy hắn còn thánh khiết, cao nhã hơn cả hoa sen tuyết. Vu Nhai thật là đại công vô tư. Lời nam nhân trung niên nóitrước khi tự bạo khiến mọi người tin tưởng một mình Vu Nhai giết hếthạch tâm đoàn đội. Rất nhanh bọn họ thấy Vu Nhai lấy ba phần thiên phúchi nguyên ra khỏi không gian giới chỉ đưa cho Vu Nhai, Vu Tiểu Dạ,Nguyệt Lâm Sa.
Thánh khiết, đại công vô tư cái con khỉ! Không chừng Vu Nhai đã dung hợp bao nhiêu phần, lén giấu bao nhiêu thiên phú chi nguyên.
Nếu Vu Nhai biết suy nghĩ của mọi người sẽ la lên: Oan quá!
Tạm thời không nói Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ thấy Vu Nhai tặng thiên phú chi nguyên cho Nguyệt Lâm Sa trong lòng khó chịu như thế nào.
Giải quyết xong mọi việc bây giờ chỉ chờ đợi, nghỉ ngơi lấy sức. Mỗimình Vong Linh huynh bận rộn. Dường như lúc còn sống thực lực của namnhân trung niên quá mạnh nên Vong Linh huynh ngưng kết linh hồn khôngquá thuận lợi.
Vu Nhai không đi tìm những huyền binh bản mệnh chiến lợi phẩm.
Một là vô dụng với Vu Nhai, dù sao đa số chỉ là thánh binh. Hai là cácđại nhân vật quảng trường đang nhìn, Vu Nhai không cần vì những thứ dệthao trên gấm gây thêm rắc rối.
Trong khi đám người Vu Nhai nghỉ ngơi, trong quảng trường thế giới lữgiả, hội trưởng Lữ Giả ngơ ngác nhìn hình ảnh phản chiếu trên bia lữhành. Mặt hội trưởng Lữ Giả trắng bệch, giọng trầm thấp vang vọng thậtxa.
- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Có ai nói cho ta biết?
Không biết là lần thứ mấy hội trưởng Lữ Giả đặt câu hỏi.
Thật ra trên quảng trường trừ kẻ có âm mưu ra những người khác đầu óc mờ mịt.
Vu Nhai đã đoán sai, người trên quảng trường không phải thấy Nguyệt LâmSa tăng tốc mới nổi lên nghi ngờ mà Lâm Mộc Phong từ bên trong truyền ra tiếng nói:
- Xảy ra chuyện lớn, lập tức tỏa định Vu Nhai, mau!
Lâm Mộc Phong nói xong biến mất, mọi người trên quảng trường không hiểura sao. Tuy nhiên Lâm Mộc Phong sẽ không bỗng dưng động kinh, mọi ngườicắt hình ảnh sang Vu Nhai, bất chấp tiêu hao ma tinh. Khi hình ảnh chiếu vào người Vu Nhai, bọn họ ngơ ngác nhìn Thanh Mộc Á Long hiệp cốc hoàntoàn thay đổi.
Có người thầm khó hiểu. Thanh Mộc Á Long hiệp cốc vì địa hình kỳ lạ,không thể bị ghi hình nhưng tại sao bây giờ nhìn được? Bọn họ mới nổilên nghi ngờ thì thấy nam nhân trung niên bị Bắc Đẩu đoàn, Ủng Hộ CôngChúa đoàn bao vây chính giữa tự bạo. Bọn họ không thấy nam nhân trungniên tự bạo, không nghe được di ngôn cuối cùng của gã.
Bởi vậy nên người trên quảng trường tạm thời không biết Vu Nhai giết hết nguyên hạch tâm đoàn đội. Xác ba người Nhiếp Võ Tĩnh bị tự bạo nổ tanxác không thành hình, bởi vậy trưởng lão thần giai chưa nổi điên.
Trời biết khi trưởng lão thần giai thấy xác chết các đồ đệ có xúc độnglao vào thế giới lữ giả, giết Vu Nhai trước rồi mọi chuyện tính saukhông? Các trưởng lão thần giai không rõ ràng bố cục của Bạch Trọc, bọnhọ rất tin tưởng vào đồ đệ của mình. Chỉ cần không đi ra khu vực vòngngoài thì hạch tâm đoàn đội sẽ không bị gì, trưởng lão thần giai chưatừng nghĩ đến toàn đội bị tiêu diệt. Một người diệt nguyên hạch tâm đoàn đội càng là chuyện không thể.
Trưởng lão thần giai hoàn toàn không suy nghĩ đến điều này, bây giờ điều bọn họ suy đoán được là có lẽ kế hoạch có thay đổi.
Sau đó trưởng lão thần giai thấy Vu Nhai dàn xếp sau cuộc chiến, bọn họvẫn không hiểu gì hết. Mọi người thấy Vu Nhai phân phát mấy chục phầnthiên phú chi nguyên, đám người bị đào thải mắt xanh biếc nhìn chằmchằm.
Mọi người đều khó hiểu hỏi:
- Hoàn toàn không biết là tình huống gì, tại sao Chu Điệp có mặt ở chỗkia? Còn bị Bắc Đẩu đoàn, Ủng Hộ Công Chúa đoàn vây công, tự bạo? Bốnthiên tài bị trói là sao? Rốt cuộc là chuyện gì?
Thì ra nam nhân trung niên tên là Chu Điệp, dù gì gã thuộc một trong những người phụ trách Bắc Đẩu đoàn, nhiều người biết mặt.
Chỉ có Bạch Trọc đứng chết trân, há hốc mồm. Bạch Trọc không dám tin điều mình nhìn thấy.