Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1869: Cảm ngộ về biển




Chỉ cần Liệt Không Thử của ngươi có thể đạt được Thần Hoàng cảnh, đến lúc đó cho dù đối mặt với công kích khủng bố như Kinh Thiên Nhất Kiếm, ngươi cũng giống như có thể có thêm một mạng.

- Vật đại bổ?

Vu Nhai trợn trừng mắt, sau đó chợt lóe lên tinh quang. Đúng vậy, đây là nơi vị đại năng giả sáng tạo ra Thần Chi Nguyên Giới xây dựng ra ra. Lấy cảm ngộ không gian của vị đại năng giả kia, sợ rằng tiếp đó không biết qua bao nhiêu năm hắn cũng đừng mong vượt qua được. Liệt Không Thử, theo cách nói của Vu Thuấn, đây chính là một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết Thần Huyền Sáng Thế Thần. Đối với không gian, khả năng phù hợp cường đại tới mức khiến người ta sôi gan. Có lẽ không cần nhiều không gian chi lực như vậy, chỉ cần phục chế một chút cảm ngộ của vị đại năng giả kia, sợ rằng đã có thể làm cho Tiểu Hắc nhận được ích lợi vô cùng lớn.

Đương nhiên, nếu tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói càng nhiều càng tốt, vậy Vu Nhai tất nhiên sẽ không khách khí lấy ra tất cả Huyền Binh bản mạng thuộc tính không gian mà hắn mang theo, lại đâm từng cái vào trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới bị nghiền nát trước mặt, sau đó chính là điên cuồng hút một hồi.

Còn tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn làm thế nào biết được chuyện về Tiểu Hắc? Rất đơn giản, các Binh Linh nói cho hắn biết.

Đối với tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn luôn có giọng điệu không tốt này, Vu Nhai căn bản không coi ra gì. Tiểu gia hỏa này chính là điển hình của miệng cứng rắn lòng mềm, nhưng lại đặc biệt thối. Hắn càng thối, mình lại học được càng nhiều.

- Vu Nhai đang làm cái gì vậy?

Độc Cô Khúc Phong nhìn thấy Vu Nhai cầm thanh thần kiếm màu trắng bạc của hắn điên cuồng đảo, giống như đang đảo bột mì, có chút nghi ngờ nhìn về phía Độc Cô Chiến Huyền hỏi. Nhưng không đợi Độc Cô Chiến Huyền đáp lời, chính hắn lại nhún vai:

- Thôi đi. Ngươi cũng đã nói tiểu tử Vu Nhai này làm rất nhiều chuyện đều không có cách nào giải thích lại mang theo thâm ý. Sợ rằng chuyện chúng ta vừa lo lắng, hắn đã đi giải quyết.

Độc Cô Chiến Huyền mỉm cười. Chợt linh giác của hắn cảm thụ được không gian nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Hắn gật đầu một cái nói:

- Đúng vậy. Ta cảm giác được bên trong càng trở nên hỗn loạn hơn. Sợ rằng trong lúc nhất thời người bên trong không ra được.

Quả nhiên, khi Vu Nhai gần như tiêu hao hết huyền khí, người phía trong rốt cuộc còn chưa có ai ra được.

- Gia chủ, còn cả tiền bối Khúc Phong nữa. Làm phiền hai vị gia cố lại không này này một chút.

Vu Nhai cuối cùng đã làm xong. Hắn thở hổn hển nhìn về phía hai người Độc Cô Chiến Huyền. Kúc này hắn không ngừng rút Thôn Thiên Kiếm ra, cũng đồng thời rút các Huyền Binh bản mạng thuộc tính không gian ra, thu vào trong.

Thật bi kịch. Bởi vì không gian chi lực phía trong thật sự quá cường đại. Có vài Huyền Binh còn xuất hiện vết nứt. Phải biết rằng, hiện tại tất cả Huyền Binh của Vu Nhai đều là Thần Binh.

Thật may, chỉ cần đi vào trong, những Huyền Binh này đều sẽ được chữa trị. Hiện tại đã không phải như lúc Vu Nhai mới bắt đầu xuyên tới đây. Chuyện chữa trị Thần Binh bình thường đã không phải là chuyện quá khó khăn nữa.

Phải biết rằng, trước đây hắn đã chữa trị cho Thần Nỏ Tinh Linh gần chết. Nếu như bây giờ, sợ rằng không được bao lâu, thậm chí chỉ cần cho nó một chút lực lượng bản nguyên của Nguyên Giới, làm không tốt chưa tới một ngày đêm là có thể đạt tới tình trạng hoàn mỹ.

Rất nhanh, Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong đã gia cố không gian kia xong, Vu Nhai lại bắt đầu công việc của hắn. Hắn ném ra phù văn trận phong tỏa toàn bộ nơi khởi nguồn Nguyên Giới lại, sau đó lại đánh ra Phong tự quyết.

Hiện tại, cho dù là người bình thường cũng có thể thấy trên bầu trời xuất hiện một thứ bị vô số phiền phức phù văn phong tỏa. Đúng vậy. Cảnh tượng thật đẹp giống như hiện tượng thiên văn nào đó.

- Làm xong rồi. Chúng ta đi thôi.

Sau khi làm xong tất cả, dĩ nhiên là xuất phát, tiến về phía đại lục Thần Huyền. A, thực lực Vu Nhai vẫn chỉ là Thần Vương, cho nên do Độc Cô Chiến Huyền và Độc Cô Khúc Phong dẫn theo nhanh chóng bay đi. Trong lúc đó, hắn tất nhiên sẽ thưởng thức cảnh tượng tuyệt đẹp trên biển Thần Huyền. Chỉ là nhìn nhiều cũng sẽ thấy chán. Đúng vào ngày thứ ba, Vu Nhai lại đột nhiên dường như hiểu ra điều gì. Hình như địa thế cũng không chỉ giới hạn với mặt đất. Biển cũng có thể cảm ngộ.

Đúng vậy, biển cũng nhận ảnh hưởng sức hút của trái đất, phát sinh ra đủ loại biến hóa...

Kế tiếp, Vu Nhai không còn cảm thấy nhàm chán nữa. Hắn bắt đầu cảm ngộ cảnh tượng ngoài khơi này. mãi đến ngày thứ mười ba, cuối cùng hắn mới ngừng lại. Sau đó ở trong thế giới huyễn ảnh của Thần Huyền Khí Điển và trong tiểu thế giới Huyền Binh Điển xuất hiện thêm một biển.

Biển này còn hình thành theo địa chi đại thế nào đó.

Nói cách khác, ở trên phương diện địa thế Vu Nhai lại có tiến bộ lớn. Hắn cũng không vì vậy mà tiếp tục lĩnh ngộ phù văn của Huyền Binh Điển, thật sự thả lỏng, nhớ lại một chút về tất cả thu hoạch trong lần tới nơi khởi nguồn Nguyên Giới này.

Trong lúc nhớ lại và củng cố, thời gian lại trôi qua tròn một ngày rưỡi.

Cuối cùng, Vu Nhai có thể thấy một hòn đảo nhỏ có rất nhiều người ở, còn có thể nhìn thấy thuyền rời bến. Trong lúc đó, Độc Cô Chiến Huyền còn giới thiệu về tình hình biển Thần Huyền...

Biển Thần Huyền là một mảnh đại dương vô tận. So với đại lục Thần Huyền không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Trên đó có rất nhiều hòn đảo nhỏ. Nhưng gần như không nhìn thấy được đại lục nào lớn. Một hòn đảo lớn nhất cũng cách đại lục Thần Huyền rất xa. Lấy tốc độ của Thần Hoàng chí ít cũng khoảng 20 ngày. Phía trên thật ra cũng có nhân loại sinh sống. Tất cả đều là do những cao thủ đại lục Thần Huyền di chuyển qua.

Ở phía trên thậm chí còn có một Độc Cô gia.

Được rồi, bởi vì người của Độc Cô gia thích chạy đến nơi này ở. Trên đảo lớn đảo nhỏ, người thống trị chính là gia tộc Độc Cô. Ở đó hình thành một quốc gia nhỏ. Nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, gần như không xuất hiện ở đại lục Thần Huyền quá nhiều.

Có thể chỉ làm một nơi thám hiểm cho Độc Cô gia.

Ngoài ra còn có một vài đảo lớn nhỏ khác. Phần lớn các hòn đảo đều do người của Độc Cô gia nắm giữ và thống trị.

Sau khi lắng nghe một hồi, Vu Nhai thật ra cảm thấy có chút kinh hãi. Không trách được đại chiến vừa bắt đầu, Độc Cô gia lại có thể có nhiều Thần Vương vội vàng tìm trở về như vậy. Hóa ra, người của Độc Cô gia đã trải rộng trên toàn bộ biển Thần Huyền. Làm không tốt, tính gộp diện tích của tất cả đảo nhỏ lại cũng không nhỏ hơn so với một đế quốc...

Đồng thời, Vu Nhai cũng biết vì sao Độc Cô gia có thực lực cùng hai đại đế quốc thậm chí là dân Cổ Duệ gọi nhịp. Sợ rằng trên đại lục Thần Huyền cộng thêm biển Thần Huyền, triệu tập tất cả người Độc Cô gia tập lại, tuyệt đối là một quái vật lớn không kém gì hai đại đế quốc.

Về phần Độc Cô gia hiện tại cường đại như thế nào, chỉ sợ ngay cả Độc Cô Chiến Huyền cũng không rõ ràng lắm.

Cuối cùng bọn họ đã tới đường ven biển.