Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 386: Thế giới thần quái 8




Thẩm Tiêu không nghĩ tới nguyên nhân không thu được tích phân vậy mà là cái này.

Nhưng nghĩ cũng đúng, nếu thế giới này không xảy ra vấn đề, vậy sẽ không có cái gọi là đạo cụ nhiệm vụ truyền ra.

“Vậy chúng ta chỉ có thể vây mãi ở đây sao?” Chử Đình hợp thời mở miệng nói.

“Không biết.” Triệu Đông lắc đầu: “Bởi vì tên ngu đó làm cho Đại Yêu xuất hiện, sau này không thu được tích phân. Tôi cảm thấy có lẽ Đại Yêu bị trừ có thể khôi phục dáng vẻ ban đầu. Nhưng mà, trừ yêu gì đó, chúng ta vẫn đừng nghĩ. Trừ phi kéo Hầu ca qua, nếu không đời này chúng ta vẫn nên chấp nhận sống vậy đi.”

Con mắt Thẩm Tiêu giật giật, khi cô đến bản đồ này, xét thấy lông tơ của Đại Thánh dùng rất tốt, lúc cô tới lại mua một cọng…

Nhưng đối với Triệu Đông, bọn họ vẫn giữ sự đề phòng, loại chuyện này trước vẫn đừng nói.

Sau khi lại trò chuyện về bản đồ này với Triệu Đông một chút, Thẩm Tiêu và Chử Đình đứng dậy rời đi.

Bọn họ trở lại phòng mình, Thẩm Tiêu hỏi Chử Đình: “Anh cảm thấy lời nói của Triệu Đông có thể tin mấy phần?”

“Người ta không có lý do gạt chúng ta.” Chử Đình: “Đối với lời nói của anh ta, ngày mai chúng ta lại đi hỏi thăm thử là được.”

“Ừ.” Không nói chi tiết, loại chuyện lớn như Đại Yêu ngang trời xuất thế, dù sao cũng sẽ để lại chút dấu vết.

Hôm sau, hai người Thẩm Tiêu xuống lầu, lại đụng phải Trương Đại Viễn và Tiền Viên.

Trương Đại Viễn nhìn thấy bọn họ, hơi gật đầu một cái, sau đó giống như nhớ tới cái gì đó bèn nói: “Tôi thấy hai người một chút căn bản trừ quỷ cũng không có, các người vẫn đừng lẫn vào việc này, bảo trụ mạng nhỏ quan trọng hơn.”

“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Đối với chuyện này Thẩm Tiêu cười khổ, bọn họ cũng không muốn, nhưng… Thực sự không có cách nào.

“Kiếm trong tay các người hẳn là đồ tốt, tốt nhất đừng rời tay. Nếu có cơ hội, mau rời đi.” Trương Đại Viễn nói xong, dẫn Tiền Viên rời đi.

Thẩm Tiêu vốn còn muốn hỏi thăm anh ta về chuyện Đại Yêu xuất thế, thấy anh ta vội, đành phải hướng mục tiêu về chưởng quầy quán trọ.

Chưởng quầy bốn mươi năm mươi tuổi, còn chưa tuổi già lẩm cẩm. Thấy thẩm Tiêu hỏi chuyện Đại Yêu xuất thế mấy lần trước, ông ta thật sự đưa ra đáp án: “Cô nói hẳn là Đại Yêu đi ra từ huyện Vân Hòa chúng tôi nhỉ. Lúc trước có một đại nhân vô cùng lợi hại tới huyện Vân Hòa trừ quỷ, sau đó nghe nói đại nhân đó bị thê tử của anh ta giết, vừa khéo có tiểu yêu quái đi ngang qua chỗ vị đại nhân đó, cướp di vật của vị đại nhân đó đi tu luyện, khiến cả huyện Vân Hòa chúng tôi mưa liên tục nửa năm. May mắn sau đó đại yêu quái kia bị đại nhân khác đuổi đi, những dân chúng như chúng tôi mới có thể tiếp tục bình an sống.”

“Đại Yêu xuất thế là năm nào?” Thẩm Tiêu hỏi.

“Là chuyện mấy năm trước rồi.” Chưởng quầy nhớ lại một chút: “Hiện tại là năm Phong Hòa thứ năm, khoảng năm năm về trước.”

“Chúng tôi đã biết, cảm ơn chưởng quầy.”

Chưởng quầy hẳn là không có khả năng thông đồng lời nói với Triệu Đông, hơn nữa khi chưởng quầy nói những lời này, bên cạnh còn có những người khác ở đây.

Nói cách khác, Triệu Đông nói đều là sự thật.

Đang nghĩ ngợi, Triệu Đông ngáp một lúc lâu đi xuống lầu.

“Chào.” Anh ta rất quen thuộc ngồi xuống bàn Thẩm Tiêu bọn họ, sau đó vươn tay đi lấy bánh của bọn họ.

Sau khi biết được Triệu Đông là người từ thế giới khác đến giống bọn họ, Thẩm Tiêu bỗng chốc có chút tò mò: “Anh biết tu luyện?” Cô và Chử Đình trừ phi đi xin hệ thống hack, nếu không thực sự không có cách nào gia nhập vào một nhóm này.

“Không biết.”

“Vậy anh bắt quỷ như thế nào?”

“Tôi có bùa chú.” Nói đến việc này, vẻ mặt Triệu Đông lập tức héo đi một nửa: “Nhưng cũng không nhiều, còn chưa có nguồn tiếp tế, có thể qua một khoảng thời gian, các người sẽ nhìn thấy tôi phải đến ven đường bày quán làm thầy tướng số.”

“Anh có thể đi làm việc khác kiếm tiền.” Thẩm Tiêu nói.

“Cũng không phải tôi chưa từng nghĩ tới. Nhưng tôi buôn bán cứ lỗ vốn, đi làm công cho người ta, một năm chỉ có hai ba lượng bạc. Mà tôi bắt quỷ cho người ta, một lần ít nhất trên hai lượng. Cô nói đi, nếu đổi lại là cô, cô chọn đi khiêng gạch hay là bắt quỷ?”

Được rồi.