Tô Thanh Hòa ở bên cạnh nghe đến nổi da gà.
Cô lại cảm thấy hối hận, sao lại nhắc đến Tô Đại Căn chứ… Cô sợ có một ngày Tô Đại Căn bị nhắc mãi rồi sẽ thật sự quay về.“Ký chủ, xin hãy tin tưởng khoa học.” Hệ thống ở trong đầu nhắc nhở.Tô Thanh Hòa trợn trắng mắt, trong lòng mặc niệm nói: “Được rồi, mi mau làm việc đi.”Vì thế trong lúc Cao Tú Lan chưa phản ứng lại, cái chảo to đã biến mất… Không thấy đâu…Hai mẹ con lập tức trợn mắt há hốc mồm.Tô Thanh Hòa lắp bắp nói: “Mẹ, mẹ, chảo đâu?”Cao Tú Lan há to miệng một lúc lâu cũng không khép được, sau đó lập tức kéo Tô Thanh Hòa ra cửa, khóa cửa phòng lại: “Con chờ ở nhà đi, mẹ đi xem xem.”Nói xong bà ấy lập tức chạy đi nhanh như chớp.Bà ấy vừa đi, hệ thống lại bắt đầu tìm Tô Thanh Hòa thu phí.
“Ký chủ di chuyển phần thưởng đến một nơi khác, yêu cầu ký chủ trả giá bằng ba lần nấu cơm.”“Nhớ rồi nhớ rồi, dù sao mi cũng là một trí tuệ nhân tạo, có thể đừng biểu hiện như chủ nợ được không?”“Ký chủ hãy nhớ một điều, có nợ thì phải trả, đó là đạo lý rất hiển nhiên!”Đối với chuyện đòi nợ của hệ thống, Tô Thanh Hòa trả nợ rất có đạo đức.Cô vốn đã chuẩn bị khất món nợ này, trước tiên phải đem số lương thực còn lại nhét đầy bụng.
Nhưng lại cảm thấy chuyện này rất không trượng nghĩa nên vẫn lựa chọn trả nợ.Có vay có trả, mượn lại sẽ không khó.Vừa đuổi hệ thống đi, Cao Tú Lan chạy đến nhanh như một làn khói, tuy vẻ mặt của bà ấy rất bình tĩnh, nhưng Tô Thanh Hòa vẫn vừa khéo có thể thấy vẻ vui mừng không quá lớn trong ánh mắt của bà ấy.Bà ấy chạy vào trong phòng kéo tay Tô Thanh Hòa: “Thanh Miêu Nhi, thật, là thật.” Bà ấy kích động nói.Tô Thanh Hòa lộ ra vẻ mặt hết sức ngạc nhiên: “Mẹ ơi...!Đây là lần đầu tiên con nhìn thấy chuyện như vậy, chuyện này nếu không biết...!Con thật sự bị dọa sợ chết đi được.”Cao Tú Lan cười đáp: “Ai nói không phải chứ, haiz, cha của con khi còn sống là người có ích, xuống dưới đó rồi mà vẫn có được bản lĩnh.” Vẻ mặt của một cô gái nhỏ.Tô Thanh Hòa xoa xoa cánh tay: “Mẹ, nơi đó sẽ không bị người khác phát hiện đâu nhỉ.”“Con yên tâm đi, sẽ không bị ai phát hiện đâu, mẹ đã lấy cây dây gai che kín.
Hơn nữa bây giờ còn đang bận bịu làm việc ai lại đi đến đó chứ.