Trợ Lý Nhỏ Của Big Bang

Trợ Lý Nhỏ Của Big Bang - Chương 10: Thất tình (4)




Kwon Ji Yong vừa đi, Seung Ri và Dae Sung liền kéo nhau đi chụp mấy tấm ảnh tự sướng, Tae Yang thì săn sóc ngồi bên cạnh Hari, sẵn tiện đuổi luôn những kẻ muốn lãng vãng đến gần, Top sau khi ăn một hồi cũng thỏa mãn, bắt đầu đi xung quanh chụp hình những cái ghế kì lạ mà anh nhìn thấy, đó là sở thích của anh.



Hari ngồi vuốt vuốt cái bụng, nhìn Tae Yang nói: “Lát nữa chúng ta sẽ ăn cái gì?” – Hari đang hỏi đến bữa chính của họ, nãy giờ cô và TOP chỉ là đi lòng vòng ăn vặt thôi, chủ yếu là cô và TOP oppa ăn, còn những người còn lại ăn rất ít, chỉ là từ đồ của hai người mua mà thử một hai cái thôi.



Tae Yang không thể tin nhìn Hari: “Em còn muốn ăn nữa á?”



“Nãy giờ chỉ là ăn vặt thôi mà, làm sao bỏ bữa chính được?”



Nhìn Hari vẻ mặt đương nhiên nói, Tae Yang lại nhìn vào cái bụng của Hari, nói: “Em vừa ăn rất nhiều rồi, đợi một lát nữa chúng ta hãy ăn tiếp, còn về việc ăn cái gì, anh cũng không biết nữa, chắc là mọi người sẽ đi ăn thịt nướng, dịp hiếm có mà.”



Công ty chỉ cho bọn họ ứng 5000 won một bữa, trước khi Hari đến, bọn họ thường xuyên nhịn đói để gom tiền lại nhiều nhiều rồi ăn sang một bữa, thế nhưng cũng chỉ giới hạn ở mì jajang. Cho nên thịt luôn trở thành một thứ vừa xa xỉ vừa ám ảnh đối với bọn họ. Lần này có điều kiện, đương nhiên là phải ăn thịt, anh nghĩ những người còn lại cũng nghĩ như thế.



Hari vừa nghe đến thịt, nước miếng trong miệng liền không tự chủ ứa ra. Thịt không chỉ là nỗi ám ảnh của các chàng trai Big Bang, nó cũng là nỗi ám ảnh của Hari. Cô không nhịn được đứng lên, đi qua đi lại một chút. –



Tae Yang nhìn hành động của Hari, khó hiểu hỏi: “Em không ngồi nữa? Bụng đã thấy khá hơn rồi à?”



Hari nhảy nhảy hai cái, lại đi đi lại lại trước mặt Tae Yang: “Hoạt động một chút cho nhanh tiêu, lát nữa ăn cũng được nhiều chút!”



Nghe câu trả lời của Hari, Tae Yang không nhịn được bật cười. Cô trợ lý này của bọn họ quả thật rất khác với những cô gái khác, có lẽ vì thế mà bọn họ mới có thể ở chung hòa hợp đến thế, bọn họ ai cũng đều quý mến cô gái nhỏ chăm chỉ, nghiêm túc nhưng cũng có lúc đáng yêu này.





Lúc này, Seung Ri và Dae Sung chụp hình sung sướng xong rồi, quay lại: “Này, cùng nhau chụp một tấm đi!”



Hari và Tae Yang phối hợp đứng lên, tạo dáng chụp hình một chút. Seung Ri hí hửng nhìn điện thoại, sau đó lại nhìn xung quanh: “ Top hyung đâu rồi, Ji Yong hyung nữa, gọi bọn họ lại cả bọn cùng làm một tấm. Đằng kia có cây thông Noel khổng lồ đẹp lắm.”



Tae Yang lấy điện thoại, nhìn hình một chút, nói: “Top hyung đi chụp hình mấy cái ghế ở đằng kia rồi, Ji Yong vẫn chưa về?”




Dea Sung nghe vậy, khó hiểu hỏi: “Chưa về? Chỗ máy bán nước tự động cũng gần mà, sao anh ấy lại có thể đi lâu như vậy được?”



“Anh cũng không biết!”



Seung Ri cũng nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng hai người anh, chợt anh chỉ về một hướng: “Top hyung về rồi, còn mỗi Ji Yong hyung thôi.”



Mọi người nhìn sang, quả nhiên thấy TOP đang nhanh nhẹn bước về hướng này, chỉ là vẻ mặt anh không được tốt lắm. Anh chạy đến gần chỗ bọn họ, sau đó nói: “Anh vừa thấy Ji Yong ở đằng kia, còn có cả Kim Jin A nữa.”



“Kim Jin A? Tại sao lại là cô ta?” – Seung Ri tức giận nói, vẻ mặt của những người khác cũng rất khó coi. Kim Jin A, cái tên này đối với bọn họ mà nói nó chẳng gợi lên điều tốt đẹp gì, cô gái này luôn chỉ lợi dụng Ji Yong mà thôi, tuy trước đây bọn họ đã khuyên nhủ Ji Yong nhiều lần, thế nhưng hắn cứ không nghe, lần này khó khăn lắm mới khiến Ji Yong dứt ra được, cô ta lại xuất hiện, không biết lại muốn làm gì đây. –



Top lo lắng nói: “Lần này có vẻ như không phải chuyện tốt, Kim Jin A đi chung với một nhóm bạn, hơn nữa cô ta còn khoát tay một thằng con trai, bọn họ nói gì đấy với Ji Yong, anh cảm thấy không ổn, nên chạy về đây.”




Tae Yang nghe vậy thì càng không yên, gấp gáp hỏi: “Ji Yong ở đâu?”



“Gần máy bán nước tự động.”



Cả bọn liền nhanh chóng chạy đi, ngay cả Hari cũng nhanh nhẹn chạy theo, vẻ mặt khóc sướt mướt của Kwon Ji Yong mấy ngày trước, cô vẫn còn nhớ.







Kwon Ji Yong vốn cũng không ngờ, chỉ là đi mua nước một chút cũng đụng phải những người anh không hề muốn gặp, mặt anh không biểu cảm nhìn Lee Ha Yi trước mặt khinh bỉ nhìn mình, trong giọng nói không giấu được vẻ xem thường:



“Kwon Ji Yong, Đây chẳng phải là anh chàng người hầu của Jin A sao?”




Trước đây khi anh theo đuổi Kim Jin A, cũng không thiếu bị những người này nói này nói nọ, thế nhưng anh vì Jin A, vốn không thèm để ý. Lúc nãy khi vừa nhìn thấy bọn họ, anh vốn tính quay đầu đi luôn, nhưng cuối cùng lại bị đám bạn của Kim Jin A nhìn thấy và cản lại.



Người con trai đứng cạnh bên Kim Jin A khó hiểu hỏi: “Người hầu?”



“Anh Min Hyuk không biết, cậu ấy mê Jin A lắm, lúc nào cũng bám theo Jin A dai dẳng không thôi, tuy Jin A đã từ chối nhiều lần nhưng vẫn cứ vậy, làm Jin A cảm thấy rất là khó xử.”




Một người đứng bên cạnh Lee Ha Yi cũng nói: “ Này sao cậu nỡ nói vậy, người ta dù sao cũng là ca sĩ nổi tiếng đấy, tên là cái gì ấy nhỉ…. Cái gì mà bang….”



“Là Big Bang!”



“Đúng rồi, Big Bang, chà chà, đặt tên cho nhóm cũng dữ dội thật, hôm trước em gái tôi còn nói về các cậu đấy, nói cái gì mà… không có tố chất làm thần tượng ấy! Ầy, tôi không có ý gì đâu, chỉ là lập lại lời em gái thôi.”



Lee Ha Yi đắc ý nhìn Kwon Ji Yong: “Vậy sao, nghe nói trước đây cậu làm luyện tập sinh, nay đã ra mắt rồi à, rất tiếc là cái tên Big Bang tôi chưa từng nghe tới. Thế nhưng cũng đừng nghĩ mình là ca sĩ mà đi quấy rối người khác mãi chứ. Bạn trai người ta còn đứng ngay đây đấy.”



Min Hyuk dùng đôi mắt đánh giá nhìn Kwon Ji Yong từ trên xuống dưới, ánh mắt không khỏi lộ ra nét chế giễu. Người này mà là thần tượng, đừng chọc cười anh. –



Kim Jin A nhìn Kwon Ji Yong nãy giờ im lặng cũng lên tiếng: “Ji Yong à, cậu đừng để ý, họ cũng không có ý gì đâu.” – tuy cô không thích Kwon Ji Yong, thế nhưng có một người ngu ngốc như vậy theo đuổi mình cũng không tồi, chỉ là bây giờ cô đã có anh Min Hyuk, không thích hợp để dây dưa với Kwon Ji Yong nữa.



Lee Ha Yi đứng bên cạnh bất mãn nói: “Jin A à, cũng bởi vì cậu quá tốt bụng nên mới để cho mấy người ảo tưởng, không biết lượng sức mình mà bám theo như vậy!”



“Cậu đừng nói vậy mà!” – Kim Jin A tỏ vẻ hơi áy náy nhìn Kwon Ji Yong một tiếng, nhưng sau đó lại không nói tiếp. Thái độ này của cô, thành công khiến lòng của Kwon Ji Yong triệt để lạnh.