Chương 49: Hoàn thành dung hợp.
Ở phía Trần Lục thì viên Độc Châu đã bắt đầu dung nhập vào cơ thể hắn.
Việc này đã mất gần 15 ngày mới có thể khiến nó trở thành một phần cơ thể hắn, giờ đây thương thế cũng phải bắt đầu cần khôi phục.
"Hạo Trung, Vô Tâm hai người giúp ta lấy huyết khí còn đọng lại trong túi trữ vật, ngưng thành huyết đan."
Trần Lục hơi thở yếu ớt thì thào nói.
Năm chiến thuyền đã gần tới được biên giới Nam Vực, dòng sông cũng ít xuất hiện yêu thú t·ấn c·ông đi.
Thiên Vân tông, Hàn và Cửu Luân đang ở phía dưới mặt đất vài dặm, chính là cứ địa chính của Hắc Long tông.
Hàn ngồi ở trên cánh cổng trước điện phủ Hắc Lông lắc lư hai chân của mình.
"Bảy người các ngươi tới cũng thật đúng lúc, ta cũng định triệu kiến các ngươi."
Hàn nhìn xuống bảy người đang quỳ gối trước cổng điện phủ nói.
Bảy người đều đeo mặt nạ theo hình là chuột, mèo, rết, cóc, hổ, chó và dơi.
"Chúng ta tới là muốn hỏi một việc, vì sao Bát Quỷ Thú lại đổi thành Cửu Quỷ Thú?"
Người đeo mặt nạ chuột là người mở miệng đầu tiên nói.
"Ồ, việc này thì khi Hầu Quỷ trở về sẽ nói cho các ngươi biết."
Hàn nhẹ gật đầu nói.
"Nhưng bọn tôi muốn biết ngay bây giờ."
Người đeo mặt nạ rết tỏ vẻ nóng vội nói.
"Ồ, muốn biết đến vậy sao?"
Phía sau Hàn mọc ra một cái đuôi hóa thành một bàn tay b·óp c·ổ người đeo mặt nạ rết.
"Ta đã nói Hầu Quỷ sẽ kể cho các ngươi nghe, thì đừng có ở đây nhắc lại chuyện ta vừa cho qua được chứ?"
Hàn ánh mắt có một tia sát khí nhìn vào kẻ đeo mặt nạ rết.
"Chủ nhân xin đừng xuống tay."
Sáu người còn lại cúi đầu xuống đất dáng vẻ cầu xin.
"Được rồi, ta tạm tha c·hết cho hắn, nếu các ngươi làm tốt nhiệm vụ lần này, đi g·iết Tô Công Thanh."
Hàn thả người đeo mặt rết xuống chấp tay sau lưng nói.
"Tô Công Thanh cống hiến rất nhiều cho Hắc Long tông, nếu ta động thủ có phải là quá không coi trọng hắn không?"
Người đeo mặt nạ dơi tỏ vẻ lo lắng nói.
"Xem trọng hắn mới cho các ngươi g·iết Tô Công Thanh, hắn bên tỏ vẻ trung thành nhưng bên trong lại âm thầm điều tra chúng ta, dù đã cống hiến rất nhiều cho chúng ta, cũng không thể để hắn điều tra ra được gì, xử lý hắn là cách tốt nhất."
Hàn vẻ mặt âm trầm nói.
"Nhận lệnh."
Người đeo mặt nạ dơi chưa kịp hỏi tiếp đã bị người đeo mặt nạ hổ c·ướp lời.
Bảy người đứng dậy hướng về một cái hang động mà phóng đi.
"Có chút khó xử, nhưng đây là lệnh rồi."
Người đeo mặt nạ mèo cất lên giọng nói của nữ nhân thở dài.
Ô thành đang diễn ra hỗn chiến giữa quỷ quân và tu sĩ nhân tộc, chiến cuộc vẫn chưa được định bởi sự xuất hiện của mấy vị cường giả Tru Lam gia tộc.
"Mưa Kiếm."
Một âm thanh uy nghiêm vang lên, tu sĩ cầm kiếm bị gãy một nửa chỉ lên trời.
Phút chốc đã có vô số thanh kiếm mang theo hào quang sắc bén chém xuống l·àm c·hết rất nhiều quỷ quân.
"Phiền quá."
Tô Công Thanh nhìn lên mưa kiếm đang rơi hướng mình chỉ nhẹ phất tay, một sóng âm màu đỏ khuếch tán đánh tan mưa kiếm.
Ngón tay hắn điểm tới liền có một tia huyết quang cắt ngang đầu tu sĩ cầm thanh kiếm gãy kia.
"Tiền bối, xin thứ lỗi."
Tru Nhiệm tay kết pháp ấn tạo ra một cái màn sáng vây khốn Tô Công Thanh lại.
Cẩm Tú thì chật vật đánh với mười người đang vây công, nàng liên tục bị áp đảo mặc dù được sự giúp đỡ của quỷ sói sau lưng.
"Song Lang Thiên Hống!"
Khuôn mặt của Cẩm Tú được bao bọc lại bởi một lớp giáp hình sói, nàng cùng quỷ sói sau lưng gầm lên một tiếng hung mãnh.
Thổi bay đất đá và tạo ra cuồng phong kịch liệt, quỷ sói kí sinh sau lưng mọc ra thêm hai cánh tay vươn dài ra t·ấn c·ông đám người đang vây công.
"Chúng ta bị tiếng gầm của nó nhiễu loạn, khó mà phân biệt được vuốt thú từ hướng nào t·ấn c·ông tới."
Bà lão lưng còng lúc trước vừa né tránh vừa cất giọng nói.
"Để ta c·hặt đ·ầu ả xuống."
Trung niên vác trọng kiếm bỏ qua Hầu Quỷ hướng phía Cẩm Tú vung kiếm, Hầu Vương lộn nhào về phía trước xoay người đá từ dưới lên vào cánh tay cầm trọng kiếm.
Khiến cho trọng kiếm bay lên không trung, cái đuôi thì vòng ra phía sau mọc ra một mũi kim đâm xuyên qua ngực của trung niên.
"Xem thường Hầu Quỷ thường rất hay c·hết sớm."
Hầu Quỷ ngước mặt nhìn trung niên cao lớn lắc đầu nói.
"Cút về núi của mày đi, con khỉ hôi hám."
Trung niên tức giận gầm lên, hai tay hắn giữ chặt vai của Hầu Quỷ.
"Thả ta ra."
Hầu Quỷ vung vẫy nhưng không thể thoát ra được liền kêu gào.
Giờ phút này hắn mới nhận ra điều gì con ngươi co rút nhìn lên trời, thanh đại kiếm đang từ không trung rơi xuống.
Rớt vào vai trái của Hầu Quỷ rồi một đường chẻ xuống khiến phần thân thể đó tách ra.
"C·hết đi!"
Hầu Quỷ phẫn nộ cùng đau đớn kịch liệt đã vung cái đuôi cắt đôi đầu của trung niên.
Hầu quỷ do một bên thân thể bị chẻ ra nên đã thoát khỏi vòng tay của trung niên đại kiếm, hắn phóng thẳng vào đám quỷ rồi biến mất.
Trung niên vẫn đứng ngây ra đó một lúc rồi ngã về phía sau, triệt để t·ử v·ong không còn một chút sinh mệnh lực nào tồn tại.
"Hầu Quỷ lại sơ xuất như vậy, suýt nữa thì m·ất m·ạng rồi."
Tô Công Thanh dường như có thể nhìn xuyên qua màn sáng thấy được cảnh bên ngoài lắc đầu nói.
Cẩm Tú từ thế chật vật đã có thể chủ động t·ấn c·ông, mà nàng không t·ấn c·ông mười cường giả đang vây công mình, chỉ nhắm vào đám tu sĩ tu vi yếu kém bên ngoài để ăn lấy máu thịt tươi từ chúng.
"Lão tổ, chúng ta liệu có mưu kế gì để chống trả đám quỷ quân ngoài kia không?"
Một trung niên vẻ ngoài phong trần nhìn ra bên ngoài phủ điện Tru Lâm gia tộc nói.
"Hắn là Tô Công Thanh, trước khi bước một bước thì hắn đã tính ba bước kế tiếp là gì rồi."
Người trong bóng tối thở dài lắc đầu nói.