Trở Về Tuổi 18 Thanh Xuân Đẹp Nhất Mà Em Theo Đuổi

Chương 18: Thuyết phục - Từ chối




Minh Nguyệt nghĩ nghĩ rồi đi tới chắn trước mặt anh nói

- Học trưởng Tề Thiên Hạo, em mong anh có thể suy nghĩ kỹ lời đề nghị này, nếu anh có việc khó giải quyết anh cứ nói với tụi em, rồi mình từ từ thương lượng được không??

- Đúng đó, học trưởng, em rất cần sự giúp đỡ của anh, mong anh đừng vội từ chối được không?

Tử Kỳ cũng lên tiếng thuyết phục

Tề Thiên Hạo nhìn hai người im lặng không nói gì, chuyện gia đình cá nhân của anh làm sao có thể nói cho người ngoài chứ

Anh vẫn lướt qua hai người rồi bước đi, Tử Kỳ thấy anh không có ý định đồng ý tiến lên

- Học trưởng Thiên Hạo, mong anh suy nghĩ thật kỹ!

Nói rồi nhét tấm danh thiếp của tập đoàn vào tay anh

Tề Thiên Hạo chỉ đành cầm lấy rồi rời đi

Nhìn Tề Thiên Hạo không có giấu hiệu quay lại Tử kỳ nhìn sang Minh Nguyệt

- Làm sao đây, anh ấy có vẻ không muốn đồng ý đâu

Minh Nguyệt nhìn Tử Kỳ nghĩ một lát rồi nói

- Mình về trước đi, cũng muộn rồi, còn thời gian mà, nhất định sẽ thuyết phục được anh ấy cậu yên tâm

Tử Kỳ nghe Minh Nguyệt trấn an xong cũng chỉ đành thở dài gật đầu đồng ý, hiện tại chỉ còn cách cố gắng như vậy

Hai người ra khỏi cổng trường tạm biệt nhau rồi về nhà

__________

Tề Thiên Hạo về tới nhà lôi chìa khóa ra mở cửa tiến vào, vứt cặp lên giường rồi lấy ra tấm danh thiếp nhìn rồi suy nghĩ

Vò vò tóc rồi nhìn lên đồng hồ, thấy sắp 6h30 anh đứng dậy vào bếp nấu ăn rồi dọn ra bàn chờ mẹ về



Bà Tề vừa về tới thấy bàn đồ ăn đã dọn sẵn mỉm cười chua xót

Thiên Hạo thấy mẹ về liền cười ra cửa cất đồ trong tay bà, kêu bà đi rửa tay rồi ra ăn cơm

Bà Tề ngồi xuống rồi nhẹ nhàng nói

- Con ăn rồi yên tâm đi học bài đi, năm nay cuối cấp rồi, cố gắng học để thi vào đại học con muốn, còn em gái con hiện tại để mẹ chăm sóc cho nó là được

Thiên Hạo nghe mẹ nói xong liền phản đối

- Không được, mẹ đi làm đã đủ mệt rồi, sao có thể để mẹ chăm sóc cho tiểu An một mình được, con học xong cũng còn dư rất nhiều thời gian để con đi chăm con bé

- Thiên Hạo!

- Mẹ! Tiểu An không thấy con tới sẽ buồn, con không muốn con bé tủi thân

Bà Tề nghe con trai nói xong cũng không đành lòng từ chối nữa, dù sao con trai cùng con gái luôn thân thiết như vậy cũng không thể buộc chúng nó không gặp mặt nhau, nghĩ đến đây bà Tề liền cảm thấy có lỗi

- Thiên Hạo, mẹ xin lỗi, tất cả đều là lỗi của mẹ, nếu không phải do mẹ cả tin, con cùng tiểu An sẽ không phải chịu khổ như vậy, tất cả là do mẹ...

Thiên Hạo thấy mẹ như vậy an ủi bà

- Mẹ không phải do mẹ, tất cả là do lũ người kia, mẹ chỉ là muốn cho con cùng An An một cuộc sống tốt hơn, mẹ đừng tự trách nữa, sắp tới giờ thăm An An rồi, mẹ xem nếu con bé thấy mẹ như vậy sẽ buồn thế nào?

Bà Tề nghe con trai nói xong lau nước mắt, cố gắng mỉm cười nói

- Đúng vậy, không thể để tiểu An nhìn thấy, con ăn đi, một lát cùng đi tới thăm con bé!

Nói rồi gắp thêm thức ăn cho Thiên Hạo, Thiên Hạo mỉm cười cũng gắp thức ăn cho vào bát của bà rồi bắt đầu ăn cơm

__________

Về đến nhà Minh Nguyệt nhớ đến lời từ chối của Tề Thiên Hạo, càng nghĩ kỹ cô càng không hiểu sao anh lại từ chối

Rõ ràng mấy năm sau làm tại sao giờ lại không đồng ý?



Cô quyết định phải đi tra một phen xem rốt cuộc có chuyện gì

Về Thần Tinh, cô gắn bó với Thần Tinh không quá lâu nhưng chủ tịch Vương cũng giúp đỡ cô không ít, vậy nên lần này có cơ hội cô cũng sẽ nhất định giúp đỡ

Nghĩ thông suốt cô lấy điện thoại nhắn cho Tử Kỳ

" Cho tớ thời gian, nhất định sẽ lôi kéo Tề Thiên Hạo về cho cậu "

" Cậu tính làm gì vậy, cần tớ giúp không?"

" Không sao, một mình tớ là được rồi, cậu đợi tin tốt là được "

" Tớ có thể hỏi tại sao cậu lại giúp đỡ công ty nhà tớ như vậy không?"

" Vì cậu là bạn học của tớ chứ sao, một ngày là bạn thì cả đời là bạn nha haha, tớ còn muốn cậu nợ tớ một ân tình để sau này nhờ cậu giúp đỡ đó!!"

" Haha, được, cậu chỉ cần nói, chuyện khó đến đâu tớ cũng sẽ giúp "

" Được, thành lập lời hứa, haha "

" Okay, đóng dấu keke "

Minh Nguyệt nhìn tin nhắn mỉm cười, thoát ra cuộc trò chuyện cô lại nhấn vào hình của Minh Viễn học trưởng, cô nghĩ rồi bấm bấm

" Học trưởng, anh có đó không? "

Minh Nguyệt nhắn xong gõ gõ tay chờ anh trả lời, nhưng nửa tiếng vẫn không thấy hồi đáp, nhìn về hình của anh, chấm xanh hiện ra rõ ràng anh có thấy được tin nhắn lại không thèm để ý

Haizz Minh Nguyệt thở dài nhưng vẫn không bỏ cuộc nhắn tiếp

" Học trưởng!??? "

" Thật ra vì nay em không có mặt trong buổi ôn tập, sợ bỏ lỡ nên em mới muốn nhắn hỏi anh có thể cho em xem qua tài liệu ôn tập hôm nay không??"

Lại một lát sau, thế mà thấy anh trả lời thật..