Minh Nguyệt thấy Cậu đã ngồi sẵn đó có chút lo lắng hồi hộp nhìn sang Minh Viễn
Minh Viễn nắm tay Minh Nguyệt nhìn cô trấn an
- E hừm!
Cậu Minh Nguyệt nhìn thấy một màn này ho một tiếng
Minh Nguyệt giật mình vội buông tay Minh Viễn ra không dám nhìn thẳng vào Cậu
- Cậu, thật ra chúng cháu..
- Chúng cháu ở bên nhau rồi ạ! Cháu thật lòng yêu Minh Nguyệt, xin Cậu yên tâm giao cô ấy cho cháu! Cháu đảm bảo sẽ chăm sóc cho Minh Nguyệt thật tốt, không để cô ấy chịu một chút ủy khuất nào!
Minh Viễn lập tức nói tiếp thay Minh Nguyệt, nói xong nắm lấy tay cô kiên định nhìn sang Cậu Minh Nguyệt
Minh Nguyệt mỉm cười nhìn anh sau đó lén nhìn sang Cậu
Cậu Minh Nguyệt nghe Minh Viễn nói xong lại nhìn hai người
- Ai khi mới yêu cũng sẽ nói như vậy, tôi làm sao chắc lời cậu nói có bao nhiêu thật!? Cháu gái là tôi nhìn nó lớn lên, giờ chẳng lẽ vì một câu nói suông của cậu mà muốn tôi yên tâm giao con bé cho cậu sao?
Minh Viễn nhìn sang cô sau đó nhìn Cậu Minh Nguyệt kiên định
- Cháu biết rất khó để Cậu yên tâm giao Minh Nguyệt cho cháu! Nhưng cháu cũng có thể hy vọng Cậu cho cháu một cơ hội chứng minh! Cháu thật sự rất yêu Minh Nguyệt, cô ấy là tất cả với cháu, cho tới khi gặp được cô ấy cuộc sống của cháu thật sự không có gì khiến cháu để tâm!
Minh Nguyệt nghe anh nói xong nắm chặt tay anh nhìn Cậu
- Cậu, cháu cũng thật sự rất yêu anh ấy! Thật ra tụi cháu đã chính thức ở bên nhau sau khi thi đấu kết thúc! Chỉ là sau đó xảy ra một vài hiểu lầm...nhưng sau khi trải qua cháu mới nhận ra mình thật sự rất yêu Minh Viễn, cháu cũng không muốn yêu ai nữa! Cậu...
Cậu Minh Nguyệt nhìn cô lại nhìn sang Minh Viễn cảm thán
- Ta giống như muốn chia cắt hai đứa lắm sao? Haizz, quả nhiên cháu gái lớn rồi không giữ được nữa..!
Minh Nguyệt nghe Cậu nói vậy, cô cười tươi đi tới cạnh Cậu khoác tay làm nũng
- Đâu..làm gì có, nếu Cậu muốn cháu sẽ cho Cậu giữ cả đời, dù sau có kết hôn cháu cũng sẽ về ở với Cậu, chỉ cần Cậu không ghét bỏ là được..hì hì
Cậu Minh Nguyệt cười trêu chọc cô
- Thôi, cháu vẫn nên phiền chồng tương lai của cháu đi! Cậu không muốn cháu gái mình bị đồn là không được ở nhà chồng!
Minh Nguyệt buông tay Cậu ra nghịch tóc sau đó cúi xuống ngại ngùng
- Aiya, Cậu!...Còn chưa kết hôn mà ~~!!
Cậu Minh Nguyệt cùng Minh Viễn bị cô chọc cho bật cười
****
- Shhhh!
- Anh làm sao vậy?
Minh Nguyệt lo lắng đi tới chỗ Minh Viễn xem xét, thấy anh lấy tay che ngực cô càng lo hơn
- Đã nói anh đừng làm loạn rồi, mau cho em xem!
Minh Viễn nhìn cô lo lắng cho mình như vậy mỉm cười, bỏ tay ra khỏi ngực trái mình làm động tác bắn tim sau đó tinh ranh nhìn Minh Nguyệt mỉm cười
Minh Nguyệt thấy anh trêu mình, đánh nhẹ vào tay anh, nhìn tới trái tim kia bật cười
- Trẻ con
- Chỉ trẻ con với em
Minh Viễn cười nói rồi cúi xuống hôn cô, Minh Nguyệt hạnh phúc nhắm mắt lại
****
- Ba, mẹ, con đưa con rể tương lai của ba mẹ tới rồi nè!
Minh Nguyệt ngồi xuống nhìn di ảnh của hai người
Minh Viễn nhẹ xoa đầu cô an ủi sau đó cũng ngồi xuống lên tiếng
- Cô,chú, cháu tên Cố Minh Viễn, hiện tại là bạn trai của con gái cô chú, trong tương lai không xa cháu sẽ trở thành người thân của hai người rồi
- Cô chú yên tâm, cháu sẽ chăm sóc cho Minh Nguyệt thật tốt, không để cô ấy phải chịu bất cứ ủy khuất nào, cháu sẽ khiến cô ấy trở thành người con gái hạnh phúc nhất! Xin cô chú yên tâm giao Minh Nguyệt cho cháu!
Minh Viễn ôn nhu nắm lấy tay Minh Nguyệt, Minh Nguyệt mỉm cười hạnh phúc
- Ba, mẹ con rất biết giữ lời hứa đúng chứ, con theo đuổi được con rể cho hai người rồi nè!
Nói rồi Minh Nguyệt cúi đầu xuống
- Ba, mẹ, con rất nhớ hai người, nếu như ba mẹ còn ở đây thì tốt rồi...
Minh Viễn nghe cô nói đau lòng nắm tay Minh Nguyệt xoa đầu cô trấn an, Minh Nguyệt nhìn anh mỉm cười, nhìn di ảnh của ba mẹ nói tiếp
- Ba, mẹ hai người yên tâm nhé! Con nhất định sẽ thật hạnh phúc, hai người hãy luôn dõi theo và chúc phúc cho chúng con nhé!
- Chúng con sẽ sớm báo tin vui cho hai người!
Minh Viễn lên tiếng nhìn sang Minh Nguyệt hạnh phúc mỉm cười
Minh Nguyệt ấm áp nhìn anh
Hai người nói xong cùng chào tạm biệt ba mẹ Minh Nguyệt rồi mỉm cười nắm tay nhau rời đi