Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 7 - Chương 326: Một người bằng 10 vạn người




Dịch giả: Chu Cường

Từ hình ảnh cùng với video được quay chụp lại có thể nhìn thấy được toàn bộ căn cứ Long Chiến sĩ đều bị quái vật bao vây xung quanh. Đủ các loại quái vật có hình dáng khác nhau từ những con có kích thước to lớn với hình dạng dữ tợn, đến những con quái vật biến dị phổ thông. Trong đó quái vật loại hình B có tới hơn 100 con, cứ cách mười mét lại có một con.

Phải biết rằng, quái vật loại hình B rất khó giết chết. Cho dù là bị ụ pháo trên xe Tank hay pháo cao xạ bắn thẳng vào người cũng không thể nào giết chết được nó. Quái vật loại hình B chính là một chiến hạm di động trong bầy thú!

“Nhiều lắm!”

“Nếu trụ sở của tôi đối mặt với thú triều kinh khủng thế này đã sớm tiêu đời!”

“Liêu Cương sao vô dụng vậy, tại sao không dùng bom xăng và bom napan để xua đuổi chúng nó. Đại đa số sinh vật biến dị điều sợ lửa, nếu như tẩm dầu lên tường rào rồi châm lửa đốt, có thể chống đỡ trong một thời gian ngắn. Thậm chí có thể xua đuổi một ít quái vật biến dị.”

“Mau nhìn, bên trong còn có quái vật loại hình A!”

“Quái vật loại hình A lên tới 12 con?”

“Chẳng lẽ bọn họ viết sai? Quái vật loại hình A có 12 con? Điều này sao có thể!”

Nghe tiếng cả phòng họp ồ lên, Hứa tư lệnh biến sắc vội vã đọc những tư liệu mới được truyền tới. Ngay lập tức đã nhìn thấy một chấm đỏ được đánh ký hiệu cực kỳ nguy hiểm: quái vật loại hình S!

“Quả nhiên là vậy!”

Hứa tư lệnh trầm xuống, ông ta khác những thủ lĩnh căn cứ khác. Bởi vì tư lịch của ông ta phong phú hơn những người khác, từ mạt thế đến nay dạng quái vật nào ông ta cũng đã gặp qua. Mười hai quái vật loại hình A đối với căn cứ mà nói có tính chất hủy diệt. Nhưng với ông ta thì không coi vào đâu, chỉ cần hai người Uất Kim Hương và Bộ Phàm ra trận là có thể giải quyết được vấn đề này.

Thế nhưng…nếu đổi lại là quái vật loại hình S thì không giống như vậy.

Nếu chính diện giao phong, dựa vào lực lượng của tiểu cô nương kia cũng đủ sức ngăn chặn. Nhưng, vấn đề là trên chiến trường lại có tới 12 quái vật loại hình A. Mà thực lực của hai người Giang Đồng và Mễ Thanh, mỗi người bọn họ chỉ có thể đối phó với một con quái vật loại hình A mà thôi. Nếu bị hai con vây công chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Mà trong căn cứ Long Chiến sĩ lại không có người nào có thể chính diện đối kháng với quái vật loại hình A.

Chỉ dựa vào một người Bộ Phàm, muốn đồng thới ứng phó với quái vật loại hình S và quái vật loại hình A vô cùng khó khăn.

Lúc này, những thủ lĩnh khác cũng chú ý tới tin tức về quái vật loại hình S, một lần nữa tất cả mọi người cùng ồ lên kinh ngạc. Chỉ có một ít người khi nghe tin về số lượng quái vật loại hình A tâm lý vẫn có chút ngờ vực, lúc này nghe tin cũng không quá giật mình. Bọn họ không ngừng lắc đầu cho rằng, dựa vào sức mạnh quân sự của căn cứ Long Chiến sĩ, sẽ không có may mắn sống sót.

“Còn có loại hình S!”

“Loại hình S chính là sinh vật biến dị lớn nhất hiện nay, không ngờ lại xuất hiện ở đây. Chỉ sợ căn cứ Long Chiến sĩ…”

“Các vị, căn cứ Long Chiến sĩ vừa truyền đến tin tức, quái vật loại hình S hiện đang do tiểu thư Bộ Phàm áp chế, có thể chống đỡ trong một thời gian ngắn. Bọn họ đang thỉnh cầu liên minh một lần nữa tiếp viện.”

“Bộ Phàm của căn cứ Viêm Hoàng?”

“Chính là tiểu cô nương có bài danh đệ nhất bảng trên bảng chiến đấu? Tôi nhớ không lầm thì cô bé đó vẫn chưa 18 tuổi thì phải?”

Tất cả các vị thủ lĩnh căn cứ đồng loạt quay đầu sang nhìn Hứa tư lệnh. Bọn họ đều cảm thấy chấn động với thực lực của Bộ Phàm. Tuy rằng bọn họ dự liệu thiếu nữ này có thể dễ dàng đánh chết quái vật loại hình A và rất có thể có đủ sức chống lại loại hình S. Nhưng, khi vấn đề thực sự phát sinh tất cả bọn họ đều cảm thấy chấn động!

“Các vị, căn cứ Long chiến sĩ giờ khắc này đang gặp nguy cấp. Chúng ta hãy mau nghĩ biện phát giúp đỡ họ.”

Thủ lĩnh Hồng Lỗi của căn cứ Phục Hưng lên tiếng.

“Đáng tiếc trụ sở của tôi cách quá xa, không có cách nào đuổi tới kịp.”

“Trong căn cứ tôi không có ai có đủ năng lực đối phó với quái vật loại hình A.”

“Tôi nhớ rồi, Bộ Phàm thuộc căn cứ Viêm Hoàng. Chuyện này có lẽ không nên nói, nhưng ở phía trên cô bé đó vẫn còn có hai người có thực lực mạnh hơn. Nếu như một lần nữa phái bọn họ tới, căn cứ Long Chiến sĩ sẽ bảo toàn được?”

“Không được vô lễ, căn cứ Viêm Hoàng là phòng tuyến cuối cùng của chúng ta. Phái một mình Bộ Phàm đã chứng tỏ đại đức của Hứa tư lệnh. Huống hồ, thủ đô cách Tứ Xuyên một khoảng cách khá xa, cho dù ngồi máy bay trực thăng, cũng cần một khoảng thời gian. Chờ đến lúc chạy tới, chỉ sợ căn cứ Long chiến sĩ đã sớm…”

Hứa tư lệnh hơi xua tay, cắt đứt lời nói của vị thủ lĩnh kia, lên tiếng:

“Tôi đã phái người báo cho Uất Kim Hương, cho dù thế nào cũng sẽ làm hết sức. Lập tức thông báo cho thủ lĩnh Liêu Cương, điều cần làm lúc này là phải kiên trì nỗ lực chống đỡ.”

“Hứa tư lệnh thật là nhân nghĩa!”

“Hứa tư lệnh đại đức!”

“Có Hứa tư lệnh dẫn dắt chúng ta, nhân loại còn có hi vọng!”

Trong phòng họp nhất thời vang lên rất nhiều tiếng tán dương. Đúng lúc này, một âm thanh lanh lảnh như tiếng chuông bạc vô cùng dễ nghe vang lên:

“Hứa tư lệnh, không cần phiền phức như vậy.”

Mọi người quay sang, thấy người nói chuyện là thủ lĩnh căn cứ Tinh Thần, nhưng trên cửa sổ video lại không phải là Lâm Siêu mà là một thiếu nữ tuyệt sắc da trắng như tuyết. Lúc trước, mọi người đều đã nhận biết được thiếu nữ xinh đẹp này chính là người thay mặt thủ lĩnh căn cứ Tinh Thần, Phạm Hương Ngữ.

“Phạm tiểu thư nói vậy là có ý gì?”

Có người vẻ mặt không vui lên tiếng.

Hứa tư lệnh cũng nhìn sang, những thủ lĩnh căn cứ khác không quá để ý đến Phạm Hương Ngữ. Bọn họ cho rằng thiếu nữ này đạt được vi trí này chẳng qua là do sắc đẹp của mình mà thôi. Nhưng ông ta lại hiểu được, trong căn cứ Tinh Thần, thiếu nữ xinh đẹp này chính là một tồn tại đáng sợ đứng thứ hai chỉ sau Lâm Siêu!

Người sở hữu năng lực siêu mạnh mẽ có thể khống chế xác thối, nếu như bí mật này bại lộ trong liên minh không chừng sẽ khiến cho tất cả các thủ lĩnh đỏ mắt trở nên điên cuồng!

“Ý của Phạm thủ lĩnh là gì?”

Hứa tư lệnh nghiêm túc nhìn Phạm Hương Ngữ nói.

Phạm Hương Ngữ nhẹ nhàng nở nụ cười, khéo léo xoay tròn cây bút trên đầu ngón tay, cất giọng oanh vàng dễ nghe:

“Người chúng tôi phái đến tiếp viện, có đủ khả năng đối phó với những con quái vật loại hình A còn lại. Không cần phiền Hứa tư lệnh sai phái nhân thủ đến. Nói không chừng, trong lúc chạy tới, căn cứ Long chiến sĩ đã tổ chức tiệc chúc mừng rồi.”

“Nhân thủ căn cứ Tinh Thần?”

Mã Thiên Sơn thủ lĩnh căn cứ Dương Châu cất tiếng cười nhạo nói:

“Căn cứ các ngươi dường như chỉ phái bốn người đi tiếp viện. Còn có mặt mũi nào ở đây lên tiếng nói chuyện. Nếu không như ngươi không phải là phụ nữ, mà đổi là thủ lĩnh Lâm gì đó kia, ta đã sớm mắng chết hắn rồi!”

“Đúng vậy!”

“Thủ lĩnh Liêu Cương đã đem tin tức truyền tới, các ngươi còn muốn lừa dối ai.”

“Đã không cử người tiếp viện lại còn muốn tranh thủ danh tiếng.”

“Hứa tư lệnh, tôi đề nghị tiến hành trục xuất căn cứ Tinh Thần ra khỏi liên minh. Bởi vì nhân số binh lực của bọn họ không đạt tiêu chuẩn, lại còn ích kỷ dối trá. Uông Thanh tôi cảm thấy thật xấu hố!”

“Tôi cũng tán thành!”

Hứa tư lệnh khẽ chau mày lại, ông ta biết tính cách của Lâm Siêu tuyệt đối sẽ không làm cái chuyện lừa người lấy tiếng này. Thế nhưng, chỉ phái bốn người tới tiếp viện thì có dụng ý gì?”

Vẻ mặt Phạm Hương Ngữ không đổi, cười nói:

“Các vị, có thể cho tôi nói một câu không?”

Mọi người lập tức quay sang nhìn.

Phạm Hương Ngữ vẫn xoay tròn chiếc bút trong tay, mỉm cười nói:

“Cổ ngữ có nói, một người giữ quan ải, vạn người không thể qua. Một người của chúng tôi mạnh hơn vạn binh mã. Mà chúng tôi phái tới bốn người này, nếu đổi ra số binh sĩ…tương đương 40 đến 50 vạn quân đội.”