Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân - Chương 22: Mẫu người lý tưởng




Trên đường trở về trường hai người cũng không nói chuyện với nhau. Bầu không khí ngột ngạt bao phủ lấy họ. Với tính cách của Hình Chiến thì y không đời nào chủ động mở miệng, Cố Khâm suy xét nửa ngày cuối cùng mới đánh vỡ yên lặng, “Cái kia, vóc người của tôi rất giống vóc người của Nguyên soái phu nhân sao?” Đại sư Russell dường như cũng là vì thế mà mới nhận sai hắn thành Hình Chiến.

Ánh mắt của Hình Chiến từ trên mặt Cố Khâm chậm rãi dời xuống chân hắn, sau đó lại quét một lượt nữa từ dưới lên trên. Tóc gáy của Cố Khâm đã sắp dựng thẳng lên hết, có cảm giác như một con mồi bị thợ săn nhìn chằm chằm, không có một chỗ để trốn dưới tầm mắt đối phương.

“Không giống.” Hình Chiến sau một lúc lâu mới kết luận. Quả thực là không giống, chỉ là bởi vì khí thế lạnh lẽo của Hình Chiến quá khác biệt so với Nguyên soái phu nhân cho nên đại sư Russell mới nhầm Cố Khâm thành y.

“Thế à, ha ha…” Cố Khâm cười gượng hai tiếng. Kỳ thực hắn càng muốn hỏi tại sao Hình Chiến lại đồng ý giả làm người yêu mình, tại sao lại đồng ý đi lừa gạt đại sư, không lo sau này đại sư biết được sự thật sẽ giận cá chém thớt sang y không chịu thiết kế cơ giáp cho y sao?

Cố Khâm suy nghĩ vài giây rồi thở dài, chôn hết thảy nghi vấn của mình xuống bụng, “…Hôm nay cảm ơn cậu.”

“Ừ.” Hình Chiến hơi rũ mắt xuống. Trực giác nói cho y biết câu y muốn nghe không phải là câu này, thế nhưng chính y cũng không biết bản thân mình đang muốn nghe cái gì nữa.

Bầu không khí lúng túng giữa hai người chỉ sau một đêm đã biến mất, hai người trở lại hình thức ở chung bình thường, bởi vì Cố Khâm cảm thấy hắn căn bản không cần phải xoắn xuýt gì cả, không phải chỉ là giả làm người yêu thôi sao!

Những ngày tiếp theo, huấn luyện của Cố Khâm vẫn như trước tập trung vào phối hợp đoàn đội, các buổi rèn luyện thể chất giảm xuống đến mức cấp bậc thể chất của hắn không tăng tiến thêm được chút nào. Nhưng cũng hết cách rồi, ai bảo hắn lại đi tham gia thi đấu đoàn đội? Tất cả đều phải ưu tiên cho đoàn đội cả.

Qua một tháng, Tạ Hoan vẫn không để Cố Khâm và Hình Chiến làm đối thủ mà vẫn trước sau như một để bọn họ phối hợp với nhau, một người chỉ huy, người còn lại sẽ chọn vị trí khác. Đối với chuyện này, giải thích của Tạ Hoan là, hai người đã làm đối thủ đủ lâu rồi. Nếu hai người chắc chắn đều muốn tham gia, vậy thì phải dành thời gian tập luyện hợp tác với nhau. Vì thế mà ý nghĩ muốn mượn cơ hội này tranh tài với Hình Chiến của Cố Khâm cũng không thể thực hiện được.

Một tháng sau, đội viên chủ lực đã được xác định, bao gồm Hình Chiến, Cố Khâm, Roger, Niên Lăng Húc, Alvin cùng với Mạch Phiến và Mạch Phấn, Phương Vi Hùng là đội viên dự bị. Trong số những người này, Roger còn tham gia thêm hạng mục chiến thuật chỉ huy bên thi đấu cá nhân, Niên Lăng Húc thì đăng ký hạng mục chiến hạm đột kích. Cặp sinh đôi không tham gia đối kháng cơ giáp, bởi vì nếu chỉ có một người thì năng lực tác chiến của họ không quá nổi bật, chỉ có khi nào có hai người đồng thời phối hợp thì mới có thể phát huy trình độ tốt nhất.

Tạ Hoan giao vị trí đội trưởng đoàn đội cho Hình Chiến, dù sao thì chung quy lại thực lực của Hình Chiến vẫn là mạnh nhất. Cố Khâm cũng không có dị nghị gì, thể chất của hắn quá yếu nên hắn không đánh lại được người ta là sự thật. Tuy vậy hắn vẫn có chút ghen tị với kinh nghiệm thực chiến phong phú không kém gì mình của Hình Chiến. Cái thứ thiên phú này thực sự là khiến cho người ta muốn tức chết.

Nhưng về vị trí tổng chỉ huy lại khiến cho mọi người đều phải khó xử, bởi vì mọi người hoàn toàn không xác định được giữa Thương Lang và Z ai mới mạnh hơn. Cuối cùng Tạ Hoan quyết định để cho hai người họ tự mình thương lượng với nhau, dù sao thì trước mỗi trận đối chiến đều có ba phút để đội ngũ hiểu rõ được mục tiêu nhiệm vụ và tài nguyên được phân phối, làm tốt sắp xếp ban đầu. Ba phút này nói thực cho cũng như không cho, có nhiều tổng chỉ huy căn bản không kịp chú ý hết toàn cục trong khoảng thời gian này, nhưng đối với Cố Khâm và Hình Chiến thì kỳ thực đã đủ rồi.

Có Z và Thương Lang trong đội, vị trí Quán quân trong thi đấu đoàn đội lần này gần như có thể coi là đã nằm trong tay họ. Thêm vào đó, được Cố Khâm chỉ điểm cho, trình độ chỉ huy của Roger cũng đã nâng cao thêm một mức nhất định. Cho dù hắn hiện tại vẫn chưa lên chiến trường khiến cho tư duy còn bị hạn chế nhưng có thể nói, trình độ của hắn đã cao hơn một bậc so với quân giáo sinh khác. Hơn nữa Cố Khâm còn dạy hắn một ít thao tác kỹ xảo, hứng thú học tập của Roger vốn sùng bái Cố Khâm như thần vì thế mà cũng tăng vọt. Cho nên, Quán quân hạng mục chiến thuật chỉ huy bên thi đấu cá nhân về tay họ cũng đã là điều chắc chắn.

Thời gian một tháng đủ để mọi người hiểu rõ thêm về nhau, mà các thành viên chủ lực cũng đều là người rất dễ gần. Chỉ có một chuyện có chút ngoài dự đoán của Tạ Hoan là, Cố Khâm cũng là một học viên toàn năng giống Hình Chiến, hoàn toàn không nhìn ra được thể chất của hắn chỉ mới ở cấp D. Chỉ huy thì không cần nhiều lời, mà ngay cả trong hạng mục lái chiến hạm, đối kháng cơ giáp hắn cũng rất cường hãn, ngoại trừ Hình Chiến ra thì không còn ai có thể thắng hắn. Thậm chí, Hình Chiến có thể thắng hắn e rằng cũng chỉ là nhờ có cấp bậc thể chất cao hơn mà thôi.

Giác quan thứ sáu của Alvin cũng chậm rãi phát huy uy thế trong quá trình tập huấn. Nơi nào có mai phục hắn cũng đều có thể nhanh chóng phát hiện ra, có điều cứ như vậy lại khiến cho hắn ngày càng ỷ lại trực giác của bản thân. Tạ Hoan đã nhiều lần nhắc nhở hắn, thế nhưng muốn thay đổi là một chuyện, mà làm thế nào để thay đổi thì lại là một chuyện khác. Bản thân Alvin cũng rất khổ não với vấn đề này.

Phương Vi Hùng làm việc quy củ, bởi vì có năng lực mô phỏng rất mạnh nên mới trở thành đội viên dự bị. Niên Lăng Húc làm người ngay thẳng, sẽ không nhỏ mọn, cùng với đó cô lại phi thường tự tin với thực lực của bản thân, cho nên cô cũng không lo lắng Phương Vi Hùng sẽ vượt được mình, bởi thế mà để cho Phương Vi Hùng đi theo cô học hỏi, chưa từng giấu diếm cái gì, coi hắn như tiểu đệ mà dắt đi khắp nơi.

Đợi sau khi xác nhận xong toàn bộ đội viên chủ lực dự thi lần này thì giải đấu cũng chỉ còn cách không tới một tháng. Mỗi năm, trường tổ chức Giải đấu liên trường đều được rút thăm từ ba trường quân sự đứng đầu giải năm trước, mà năm nay thì chính là do Trường quân sự Liên minh chỉ huy tổ chức. Ngôi trường này cũng nằm ở tinh cầu thủ đô, vì thế nên mấy người Cố Khâm chỉ cần tới trước khi giải bắt đầu ba, bốn ngày để làm quen hoàn cảnh xung quanh là được, ngược lại những trường cách xa hơn một chút, thậm chí là còn ở một tinh hệ khác thì phải đến sớm trước một tháng mới có thể tới kịp ngày.

Cố Khâm cảm thấy rất kỳ quái, toàn bộ giải đấu đều được tiến hành bên trong mạng chiến đấu, vì sao lại còn phải chọn ra chủ nhà?

Angus trả lời, “Trọng điểm của Giải đấu liên trường không phải là thi đấu mà là giao lưu. Bây giờ mọi người đã quen sử dụng Internet, thêm vào đó lại ở cách xa nhau, cho nên giao lưu trên thực tế lại càng trở nên ít đi, vì thế mà mới cần có một vài cơ hội để giao lưu như thế này. Ba ngày trước khi giải đấu bắt đầu cùng với ba ngày sau khi tranh tài kết thúc đều sẽ có hoạt động giao lưu hữu nghị, mà điểm thú vị ở đây chính là hoạt động này cũng là để cho mọi người tới tìm bạn đời của bản thân mình. Thế nào, có chờ mong không? Tôi nhớ là các cậu đều còn đang độc thân nhỉ?”

Ánh mắt Angus mang theo châm chọc mà đảo qua các học viên xung quanh, cuối cùng đưa mắt tới trên người Hình Chiến và Cố Khâm, “Đặc biệt là hai người các cậu. Z và Thương Lang đều là nhân vật nổi tiếng nhất của năm nay, không biết sẽ có bao nhiêu người đổ xô tới nha!”

Roger theo phản xạ mà nhìn về phía hai người. Vẻ mặt hai người không thay đổi chút nào, tựa hồ như không chút nào để ý tới việc huấn luyện viên hiểu nhầm họ vẫn còn độc thân lại còn muốn tìm bạn đời cho bọn họ. Có điều lúc này Roger sai rồi. Từ cái mặt than kia của Hình Chiến quả thật không nhìn ra được gì, thế nhưng trong lòng y lúc này có lẽ đã không còn bình tĩnh nữa.

Ánh mắt Hình Chiến trầm xuống. Chỉ cần vừa nghĩ tới việc Cố Khâm sẽ bị một đám người theo đuổi vây quanh, y sẽ không hiểu tại sao lại có cảm giác nóng nảy tàn bạo trong lòng, muốn đánh ngã hết thảy những kẻ ở bên cạnh Cố Khâm, để xem lúc đó có ai còn dám mơ ước đối phương không.

Hình Chiến cuối cùng cũng nhận ra cảm giác của mình với Cố Khâm dường như có gì đó không đúng. Trước đây y chưa từng quan tâm tới một người như vậy, lại còn coi đối phương là của mình, chỉ muốn làm cho đối phương tuyệt đối chỉ thuộc về riêng mình. Cho nên, đối với hành vi muốn mai mối cháu gái cho Cố Khâm của đại sư Russell, y mới không chút do dự nào mà tuyên cáo quyền sở hữu Cố Khâm như thế.

Vì sao lại phát triển thành như vậy? Trừ việc bọn họ đều là đến từ tương lai và y quả thật rất thưởng thức năng lực của đối phương ra thì, đến cùng là còn có điểm nào khác đáng giá để y đối xử đặc biệt với hắn?

Hay là, chỉ hai điểm này thôi cũng đã đủ rồi…

Thấy Cố Khâm và Hình Chiến đều không phản ứng gì, Angus cảm thấy thật vô vị, nhưng hắn vẫn không buông tha mà truy hỏi, “Các cậu thích kiểu người như thế nào?”

Cố Khâm không phải là tên ngốc mặc cho người trêu chọc, hắn cau mày hỏi ngược lại, “Kiểu người lý tưởng của huấn luyện viên thì sao?”

Angus liếc sang Tạ Hoan, “Cái này sao, phải thận trọng, thành thục, trung thực, nghe lời, quan trọng nhất chính là có thể đánh thắng tôi.”

Cố Khâm tất nhiên không bỏ lỡ cái liếc mắt kia, hóa ra Angus thích kiểu đại thúc? Một tháng vừa rồi Angus rất ít khi xuất hiện, bởi vì hắn còn phải lo cho tân sinh năm nhất. Có điều nếu so với những huấn luyện viên khác trong trường, hắn có thể coi như là đến khá nhiều lần. Mới đầu Cố Khâm còn tưởng đối phương đến là vì xem xem bốn tân sinh bọn họ có làm mất mặt hắn hay không, sau đó mới phát hiện đối phương còn hứng thú với việc trêu chọc huấn luyện viên Tạ Hoan hơn việc quan sát bọn hắn nhiều, “Vậy huấn luyện viên Tạ hẳn là rất hợp đi?”

Angus cười không đáp, ngược lại lại tiếp tục đề tài khi nãy, “Cậu còn chưa nói kiểu người cậu thích đâu.”

Nói thật ra, Cố Khâm cũng không có dự định kết hôn. Hơn nửa cuộc đời của hắn nhất định sẽ trải qua trên chiến trường, hắn không muốn lại đi vào vết xe đổ của cha mình, để vợ con của chính mình cả ngày phải lo lắng sợ hãi, khổ sở mà chợ đợi hắn. Chi bằng hắn độc thân là được rồi, không đi gây tại vạ cho người khác, hơn nữa hắn cũng không có sức đâu mà để đi hẹn hò yêu đương.

Nhưng nếu nhất định phải có, vậy thì… “Bạn đời của tôi phải cùng tôi ra chiến trường, tốt nhất là người ở trong cùng quân khu, có thể kề vai chiến đấu.”

“U, yêu cầu của cậu đúng là cao.” Có điều hắn cũng thích được như vậy, Angus nghĩ, “Vậy còn cậu? Hình Chiến.”

Hình Chiến trầm mặc một lúc, “Giống thế.”

“Nói vậy thì hai người các cậu cùng một chỗ là tốt rồi!” Alvin cao hứng vỗ tay.

Không hiểu sao Cố Khâm lại nghĩ tới lúc trước bọn họ đi gặp đại sư Russell, Hình Chiến đã nói hắn là bạn trai y, cho nên ở trong mắt đại sư, hai người họ chính là một đôi. Tưởng tượng như thế, kỳ thật Hình Chiến đúng là người có thể chọn là bạn đời tốt nhất. Hai người ở chung rất tốt, lại còn ăn ý, thực lực của Hình Chiến cũng ngang với hắn, mà sau này cũng có thể cùng lên chiến trường. Chỉ là trong tương lai, nếu như cả hai đều trở thành Tướng quân, vậy thì họ sẽ không ở cùng một quân khu, không thể kề vai mà chiến đấu.

Cố Khâm đột nhiên hồi thần lại. Không xong, hắn lại thật sự đi nghiêm túc cân nhắc khả năng thành đôi của hai người bọn hắn! Hắn lúng túng sờ mũi, sâu sắc tự kiểm điểm vì hành vi ý dâm bạn cùng phòng của bản thân. Mà với tính tình kia của Hình Chiến, muốn thích, thậm chí là yêu một ai đó hẳn cũng là phi thường khó khăn.

Nghe Alvin nói, Roger nói thầm trong lòng, bọn họ đã sớm là một đôi được không. Cố Khâm có thể nói là nam thần trong lòng Roger, nếu là người khác ở bên Cố Khâm hắn sẽ cảm thấy đối phương không xứng với nam thần. Nhưng nếu như là Hình Chiến, ngoài trừ tính cách lạnh lùng ra, bất luận là thực lực hay xuất thân của y đều không thể xoi mói. Cái loại cảm giác nam thần đã bị gả đi này thật đúng là khiến cho người khác phiền muộn! Từ từ… Có chỗ nào đó sai sai, tại sao lại là gả mà không phải cưới!