Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân

Trọng Sinh Chi Tướng Quân VS Tướng Quân - Chương 46: Mặc sai đồ




Hình Chiến ngồi trên mép giường nhìn Cố Khâm, vẫn duy trì trạng thái toàn thân xích lõa như trước. Cố Khâm sực nhớ ra, hắn cũng đang không mặc gì! Hắn có chút lúng túng, nhưng lại phát hiện ra quần áo mình ném ở trên giường đã không thấy đâu, “Quần áo của tôi đâu?”



“Tôi bảo Trăn Bá mang một bộ mới tới.” Hình Chiến liếc mắt lên chỗ đầu giường.



Cố Khâm thở phào, lập tức đi tới, không chút nghĩ ngợi mà cầm quần áo mặc vào người. Bộ Trăn Bá chọn lần này là màu đen sao?



Động tác của hắn rất nhanh, để trần cả người không mặc quần áo ở trước mặt Hình Chiến khiến hắn không được tự nhiên, sau khi mặc xong đồ mới chú ý thấy bên dưới còn một bộ quần áo nữa. Cố Khâm tiện tay đưa quần áo cho Hình Chiến, “Đây là của cậu?”



Hình Chiến nhìn lướt qua nhưng không nói gì, cũng đứng lên bắt đầu mặc quần áo. Áo sơ mi trắng cùng quần xám, đặc biệt là áo sơ mi, có vẻ đặc biệt vừa người, không, phải nói là chật quá mức, phác họa ra toàn bộ đường nét cơ bắp, mang theo hương vị hấp dẫn của giống đực… So ra thì bộ đồ đen này mình mặc lại rộng hơn không ít, cho dù cúc áo trên cùng đã cài lại nhưng vẫn bị rủ xuống một chút. Có điều Cố Khâm không quá quan tâm tới áo quần, vì thế nên hắn cũng không để ý, chỉ là hắn cứ luôn cảm thấy Hình Chiến có chỗ nào đó không đúng.



“Bộ quần áo này của cậu… Hình như quá chật?”



Câu hỏi của hắn khiến cho tầm mắt sâu thẳm của Hình Chiến chuyển tới trên người hắn, Cố Khâm không được tự nhiên mà kéo kéo quần áo trên người, “Làm sao?”



Hình Chiến dời ánh mắt đi, “Sắp đến giờ ăn tối rồi, buổi tối ba tôi sẽ trở về cùng chúng ta ăn cơm.” Có lẽ do quần áo thực sự quá chật, Hình Chiến điều chỉnh cả nửa ngày, thế nhưng y hình như lại rất nhiệt tình với chút phiền toái nhỏ này, không có chút dáng vẻ thiếu kiên nhẫn nào, cũng không có ý định đi thay đổi quần áo. Cuối cùng y chỉ tháo hai chiếc cúc áo trên cùng ra, lập tức khiến cho khí chất kiệt ngạo bất tuân tăng thêm mấy phần, mà lúc này, bởi vì đang ở nhà nên bầu không khí quanh thân y ít đi vài phần lạnh lùng người sống chớ đến gần kia, khiến cho y trở nên hấp dẫn phi thường. Nếu như cứ như thế mà đi ra ngoài, nhất định y sẽ khiến cho không ít người hét chói tai.



Cố Khâm vẫn luôn cho rằng Hình Chiến là một người có yêu cầu nghiêm khắc đối với trang phục, dù sao thì trong giai đoạn họ mới quen kia, Hình Chiến từng nhiều lần thể hiện bất mãn đối với việc hắn thường tắm xong không mặc quần áo đã đi tới đi lui. Bây giờ nhìn lại thì có lẽ cũng không phải hoàn toàn như thế, hơn nữa thi thoảng thay đổi phong cách quả thực là khiến cho người khác phải sáng mắt ra.





Hai người đi ra khỏi phòng, ở ngoài cửa, quản gia Bress mắt nhìn mũi mũi nhìn ngực mà cung kính nói, “Thiếu gia. Cố thiếu, chào ngài, tôi là quản gia Bress.”



“Xin chào.” Cố Khâm lễ độ đáp lại, hắn nhớ rằng đây chính là người máy trí năng đứng cạnh khoang giả lập trong trạng thái nghỉ ngơi lúc trước.



Khi Bress nâng mắt lên thấy quần áo Cố Khâm đang mặc trên người thì hắn hoàn toàn bối rối, lại nhìn sang cái áo sơ mi căng chật trên người Hình Chiến, chuyện này… Sao hai người lại mặc đồ của nhau! Lúc trước hắn đặt quần áo thiếu gia ở phía trên là vì hắn nghĩ phải thêm một lúc nữa Cố thiếu mới đi ra từ khoang chữa bệnh, thiếu gia hẳn là sẽ mặc đồ trước, tại sao lại còn mặc sai?! Cho dù sai thì thiếu gia mặc đồ chật như vậy cũng có thể nhận ra được, dù sao thì tuy là chiều cao của họ không hơn kém bao nhiêu nhưng vẫn có thể nhìn ra chênh lệch về cơ thể giữa hai người, Cố thiếu nhìn thế nào cũng gầy hơn thiếu gia rất nhiều.




“Thiếu gia…” Nhìn thấy tầm mắt nhìn tới của Hình Chiến, Bress lập tức nuốt câu hỏi vào trong, cơ trí mà nói sang chuyện khác, “Phu nhân đã đang chuẩn bị bữa tối trong phòng ăn.” Nói vậy không phải là mặc nhầm mà là cố ý… Không nghĩ tới chỉ học có một học kỳ ở trường quân sự thiếu gia đã dắt thiếu phu nhân tương lai về rồi. Nhớ khi trước mình cũng vì tính cách của thiếu gia mà có chút lo lắng tương lai thiếu gia không tìm được đối tượng. Xem ra tin đồn ở bên ngoài cũng không phải là đồn vớ vẩn, chẳng trách vị đồng nghiệp kia phản ứng lại kỳ quái như thế.



Bress lại dùng dư quang đánh giá Cố Khâm một chút. Trước khi Hình Chiến tới trường quân sự, hắn từng nghe thấy Hình Duệ trong lúc nói chuyện với đối phương có nhắc tới vị Cố thiếu sẽ trở thành bạn cùng phòng của Hình Chiến này, khi đó dù cho Hình Duệ nói rất uyển chuyển, thế nhưng từ lời nói của hắn vẫn có thể nhận ra được hình tượng của Cố Khâm quả thực khiến cho người ta không thích nổi. Bress vẫn luôn rất quan tâm tới động thái của Hình Chiến, cũng rất rõ ràng về một vài lời đồn ở bên ngoài, vì thế nên khi Cố Khâm từ một quân nhị đại vô học trở thành một thiên tài có thể sánh vai với Hình Chiến thì hắn cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới tình báo của Nguyên soái cũng có lúc bị sai.



Tiếp đó, tin đồn của hai người càng lúc càng lan rộng, mới đầu Bress cũng không quá tin vào nó. Dù sao thì hắn cũng đã nhìn Hình Chiến lớn lên, ngoại trừ Hình Duệ và Chung Vân Tu hắn cũng là người hiểu rõ Hình Chiến nhất. Trên phương diện tình cảm, Hình Chiến là lạnh nhạt bẩm sinh, chuyện như kiểu mới quen nhau không lâu đã hẹn hò gần như không thể phát sinh trên người y. Mãi tới khi Chung Vân Tu tự mình thu xếp bố trí một gian phòng đọc sách khác của Hình Chiến thành phòng của khách cho Cố Khâm, Bress mới ý thức được họ đúng là đang hẹn hò, hơn nữa Nguyên soái phu nhân còn vô cùng hài lòng với Cố Khâm kia.



Thế nhưng sau khi Hình Chiến đưa Cố Khâm trở về, thái độ lại không quá rõ ràng. Có người sau khi đưa người yêu về nhà sẽ lôi kéo đối phương đi thẳng vào phòng huấn luyện sao? Tối thiểu cũng phải đưa người ta đi xem phòng mình chứ!



Giữa lúc Bress lại bắt đầu hoài nghi quan hệ của hai người, ai ngờ hiện tại họ lại cư nhiên đi mặc quần áo của nhau! Cố Khâm thì thôi đi, nhưng Hình Chiến mặc rõ ràng là không hề vừa!




Trang phục của Hình Chiến từ trước tới giờ vẫn luôn rất nghiêm cẩn, có lẽ đây cũng có quan hệ với hai người cha của y. Hình Duệ là Nguyên soái, gần như mặc quân trang vạn năm bất biến, mà Chung Vân Tu bởi vì thường xuyên phải xuất hiện trước công chúng nên cũng vô cùng chú ý đối với trang phục. Dưới ảnh hưởng của họ, hình tượng của Hình Chiến cũng là cẩn thận tỉ mỉ, dáng vẻ phóng túng như ngày hôm nay căn bản chưa từng xuất hiện! Có điều giá trị mị lực quả đúng là tăng lên rất nhiều, có lẽ mình cũng nên chuẩn bị mấy bộ quần áo theo phong cách này cho y?



Bress nghĩ rất nhiều, nhưng cuối cũng vẫn chỉ trầm mặc dẫn đường ở phía trước. Hai người đi phía sau cũng không trò chuyện, có điều tiếng bước chân lại nhất trí ngoài ý muốn, tựa hồ như chỉ do một người tạo ra, đặc biệt ăn ý.



Đi tới phòng ăn, Chung Vân Tu quả nhiên đã ngồi chờ bọn họ ở đó. Bàn ăn là bàn chữ nhật bốn người, bên trên có bày vài món ăn tinh xảo, nhìn qua rất mê người nhưng lại không có vẻ xa xỉ lãng phí. Cố Khâm không kén ăn, nhưng mấy món này phần lớn lại là món hắn thích, có thể thấy được chủ nhân vô cùng dụng tâm. Ánh mắt Chung Vân Tu đảo qua quần áo của hai người một cái, lộ ra một nụ cười hiểu rõ ở trong lòng.



“Nguyên soái phu nhân, xin lỗi vì để ngài đợi lâu.” Cố Khâm áy náy nói.



“Ở nhà không cần gò bó như vậy, gọi thúc thúc đi.” Chung Vân Tu cười khẽ, săn sóc bảo bọn họ ngồi xuống. Bress kéo ghế ra sau ra cho họ, “Khâm Khâm thấy sắp xếp trong phòng thế nào? Có hài lòng không? Phòng cháu là ta tự bố trí, đứa nhỏ Chiến Chiến này thích mấy màu tối, có đôi khi nhìn rất ngột ngạt, ta cảm thấy không quá hợp với cháu. Nào, ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”



“Cảm ơn… thúc thúc. Nơi này rất đẹp, cháu rất thích.”




Trên bàn ăn, ba người vẫn luôn duy trì bầu không khí vui vẻ, phần lớn thời gian đều là Chung Vân Tu nói, Cố Khâm phụ họa, Hình Chiến gần như không nói tiếng nào, ngoại trừ khi Chung Vân Tu nói tới chuyện xấu hổ của y ngày xưa rồi cười quá mức khoa trương thì y mới bất mãn mà gọi ba một tiếng, muốn đối phương có chừng mực. Chung Vân Tu lời nói khôi hài hài hước, Cố Khâm nghe say sưa, nếu không phải là đối phương liên tục gắp đồ cho Cố Khâm, Cố Khâm cũng sẽ quên mất họ đang ăn cơm. So với đó, Chung Vân Tu lại ăn rất ít.



Dùng xong bữa tối, Chung Vân Tu liền vội vàng rời đi, buổi tối hắn còn phải tham gia một bữa tiệc rượu. Theo yêu cầu của hắn, Hình Chiến cũng không đưa Cố Khâm đi huấn luyện nữa – Dù sao mục đích của y hôm nay cũng đã đạt được. Hình Chiến đưa Cố Khâm đi thăm quan vài nơi tiêu biểu trong Hình gia, cuối cùng mới đưa tới phòng của mình. Cho dù trong phòng đúng như Chung Vân Tu nói, đều sơn màu tối là chủ yếu, nhưng ánh đèn lại rất ấm áp, cũng không quá mức ngột ngạt.




Khi Trăn Bá nhìn thấy quần áo của hai người thì có chút bất ngờ, nhưng dù thế cũng không nói gì. Theo như cái nhìn của hắn thì, người yêu mà, hành động thân mật này là rất bình thường. Vì thế nên ngày thứ hai Cố Khâm tiếp tục mặc bộ quần áo kia thì hắn vẫn không biết mình đã mặc sai đồ. Càng xui xẻo hơn là mọi người đều cho rằng hắn cố ý mặc nhầm đồ.



Bởi vì mỗi lần huấn luyện xong đều phải đi tắm nên thời gian thay quần áo của hai người đều được chuyển tới sau khi huấn luyện xong, hai vị quản gia cũng ngầm hiểu ý mà đưa quần áo mới tới. Càng gay go hơn là lần nào Hình Chiến cũng đều để quần áo của mình lên trên để Cố Khâm mặc trước. Cố Khâm ngu ngơ căn bản không phát hiện có cái gì đó không đúng, sau vài lần lại còn cho rằng bình thường Hình Chiến là thích mặc loại quần áo chật căng kia, cho nên hắn cũng không thấy kinh ngạc gì nữa.



Mà không nói tới quần áo, mục đích Cố Khâm tới Hình gia chủ yếu là để huấn luyện, những chuyện khác dẹp sang bên, yêu đương là cái gì? Xin lỗi, mãi đến tận hiện tại hắn vẫn còn chưa tiến vào cái gọi là trạng thái yêu đương đâu! Mỗi ngày đều chìm trong tập luyện rồi huấn luyện, trừ lần đầu tiên bị thoát lực do di chứng ảnh hưởng ra thì sau lần đó, cơ thể hắn thích ứng với loại phương thức huấn luyện này rất nhanh. Thời điểm Hình Chiến định đưa tay ra ôm hắn lên, hắn còn cố nén mệt mỏi trực tiếp cho đối phương một quyền, nhưng đáng tiếc là lại bị đối phương tránh thoát.



Cùng với lượng huấn luyện tăng lên từng ngày từng giờ, cấp bậc thể chất cũng được nâng cao nhanh tới mức khiến Cố Khâm có chút lo lắng liệu có thể dục tốc mà bất đạt không. Hắn vốn là cho rằng sẽ tốn cả học kỳ sau nữa, ai ngờ rằng trước khi kỳ nghỉ kết thúc thể chất của Cố Khâm đã tăng lên tới cấp B! Hình Chiến nói, tốc độ hấp thu dung dịch và hiệu quả chủ yếu phụ thuộc vào tiềm năng của thể chất, tục xưng là thiên phú. Như vậy có thể nói thiên phú của Cố Khâm rất cao, nhưng đáng tiếc lúc trước hắn đã lãng phí một quãng thời gian rất dài, bằng không e rằng cấp bậc hiện tại của hắn sẽ không thấp hơn Hình Chiến.



Đương nhiên, thời gian này Hình Chiến cũng không giậm chân tại chỗ. Cho dù cấp bậc càng cao thì tốc độ tăng lên càng chậm, nhưng hiện tại y cũng đã sắp đột phá đến cấp A. Chênh lệch giữa hai người đang chậm rãi thu nhỏ lại, Cố Khâm đã nhìn thấy được hi vọng đuổi kịp được đối phương.



Một tháng này có thể nói là Cố Khâm bế quan, đóng lại toàn bộ liên lạc với bên ngoài. Mãi tới khi hắn đạt tới B-, Hình Chiến mới nói cho hắn, mấy ngày trước đại sư Russell vì không liên lạc được với họ nên đã tìm tới Hình Duệ, nói rằng đã chế tạo xong cơ giáp của bọn họ. Lại là một tin tức mừng nữa! Cố Khâm không thể chờ đợi nổi đến lúc có thể cầm lại cơ giáp chuyên thuộc Thương Lang của hắn rồi!



Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, hai người không huấn luyện nữa, quyết định đi gặp đại sư Russell nhận cơ giáp của mình. Loại phương thức huấn luyện cường độ cao này chung quy cũng không thể kéo dài quá lâu, liên tục sử dụng khoang giả lập đã được cải tạo quá hai tháng sẽ tạo ra thương tổn cho cơ thể, cần phải nghỉ ngơi một thời gian để cơ thể từ trạng thái căng thẳng trở về trạng thái bình thường thì mới có thể tiếp tục được.



Đây là một cuộc gặp trang trọng, Hình Chiến tất nhiên không thể lại mặc tùy tiện như trước nữa. Khi hắn đổi về quần áo màu tối bình thường, mà Cố Khâm lần nữa mặc đồ màu sáng vào thì Cố Khâm cuối cùng mới phát hiện ra có chỗ nào sai sai —— cái quái gì thế, hơn một tháng này bọn họ chính là mặc đồ của nhau sao?