Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 473: Vong Linh Chi Địa, Vòng Thứ Nhất Thử Thách




Thông báo hệ thống vừa dứt Đình Tấn không kịp nghĩ ngợi gì nhiều nữa, tức tốc đặt tay lên sách bắt đầu triệu hồi ra vong linh.

‘Tinh Thần Áp Súc’ (25% Hiệu Quả Kỹ Năng)

Triệu hồi Bộ Xương Chiến Sĩ (x322)

Triệu hồi Tang Thi (x249)

Triệu hồi Bộ Xương Cung Thủ (x166)

Triệu hồi Bộ Xương Pháp Sư (x66)

"Tử Vong Màn Che"



Trái ngược với thường lệ, khi Đình Tấn vừa hoàn thành xong kỹ năng Triệu hồi Bộ Xương Chiến Sĩ, trên mặt đất cũng không hề xuất hiện bất kì một cái hố đen nào.

Đón lấy một cái vung tay khi hoàn thành kỹ năng của Đình Tấn, mặt đất khô cằn đột ngột xuất hiện dị động, từng cái bộ xương trắng giống như đã ẩn nấp sẵn bên dưới, chờ cho Đình Tấn gọi tới liền phá vỡ mặt đất cứng rắn, chậm chạp bò ra ngoài.

Duy chỉ có đám Bộ Xương Pháp Sư là chẳng có gì thay đổi, phong cách xuất hiện đều giống nhau, bước ra khỏi cánh cổng không gian đang bay lơ lửng trên hư không, rồi lơ lửng tại chỗ chờ lệnh.

Đình Tấn chỉ có hơi nhíu mày một chút rồi thôi, ngừng để ý đến vấn đề này nữa. Hắn chỉ cần vong linh có xuất hiện là được, những chuyện còn lại, tựa như hình thức xuất hiện của chúng thế nào thì không mấy quan trọng.

"Khống Vật Thuật"

Trong lúc đang triệu hồi vong linh, Đình Tấn phân tâm vận dụng "Khống Vật Thuật" điều khiển thân thể mình chậm chạp phi hành lên không trung.

Bất quá, chỉ mới vừa vận dụng "Khống Vật Thuật", gương mặt Đình Tấn liền lập tức biến sắc.

Theo thường lệ, mỗi khi sử dụng "Khống Vật Thuật" để điều khiển vật thể, Đình Tấn sẽ cảm nhận được trọng lượng của món đồ vật mà hắn đang khống chế là nặng hay nhẹ.

Nhưng lần này, cảm giác về trọng lượng thân thể của hắn vậy mà lại nặng hơn gấp đôi có thừa, điều đó cũng đồng nghĩa với việc, tốc độ di động cùng với độ cao khi sử dụng "Khống Vật Thuật" phi hành sẽ phải chịu ảnh hưởng nhất định.

Quả nhiên, không ngoài sự dự đoán của Đình Tấn, khi lơ lửng lên không trung cách mặt đất hơn 10 mét về sau, dù cho Đình Tấn đã thôi động "Khống Vật Thuật" đến cực hạn cũng không tài nào xê dịch đi lên thêm được một li nào nữa.

Độ cao này đã suy giảm đi mất một nửa, Đình Tấn nắm bắt lấy điểm này mà suy ra, trọng lực ở nơi đây đã tăng lên gấp đôi so với bên ngoài.

Keng! – Thời gian chuẩn bị đã hết, quái vật xuất hiện, mời ngài sẵn sàng.

Mặc dù bị tình huống trọng lực biến đổi làm cho chấn kinh không ngớt, thế nhưng Đình Tấn cũng không vì vậy mà ngừng lại việc triệu hồi kỹ năng. Vì vậy, tại thời điểm âm thanh thông báo thời gian chuẩn bị đã hết thì cũng là lúc mà đại quân vong linh của Đình Tấn đã tập hợp đầy đủ quân số.

‘Gào…’

Không để cho Đình Tấn chờ đợi quá lâu, từ bốn phương tám hướng ở nơi phương xa nhanh chóng xuất hiện vô số bóng ảnh, ồ ạt như dòng nước lũ tràn vào vùng đất trũng, nhất chìm đi mọi vật xuất hiện trên đường đi.

- “Hình người quái vật?!”

Nhìn thấy những cái bóng đó, Đình Tấn trợn mắt ngạc nhiên, vô thức kinh hô lên.

Làm một tên Chiến Sĩ sống trong tận thế, nếu có hỏi bọn họ e ngại nhất hay sợ hãi nhất cái gì, thì câu trả lời khẳng định không phải là mấy con quái vật khổng lồ, với phòng thủ cùng công kích siêu cường, mà bọn họ chắc chắn sẽ đồng dạng giống nhau đáp lại, chính là quái vật hình người.

Đối với những loại quái vật ấy, muốn sức mạnh thì có sức mạnh, muốn tốc độ cũng đồng dạng sẽ có, càng đừng nói trí óc của bọn chúng phát triển hơn những loài quái vật dạng thú khác rất nhiều. Đã có không ít người cùng đoàn đội quen thuộc với Đình Tấn đã phải ăn trái đắng của chúng rồi.

Có thể nói, cách tốt nhất để đối phó với loại quái vật đó là cố thủ bên trong cứ điểm, hoặc dùng mưu kế gài bẫy bọn chúng, sau đó bao vây diệt sát không để dây dưa kéo dài. Có vậy thì may ra mới tránh thoát được công kích xảo quyệt của chúng.

Còn nếu không, chỉ riêng về sức mạnh cá thể áp đảo cùng với khả năng phối hợp nhuần nhuyễn trong bầy đàn, bọn chúng có thể dễ dàng bẫy giết một đội quân nhân loại gấp hai, ba lần quân số của chúng.

Theo quán tính cùng phản xạ tự nhiên từ thời tận thế chưa phai mờ, lòng bàn tay, sống lưng và đỉnh trán của Đình Tấn liên tục tuôn trào ra từng giọt mồ hôi lạnh.



Nội tâm hắn lúc này cũng không được yên ổn, hồi hộp đoán già đoán non xem chủng loài của đám quái vật kia là gì để chuẩn bị kế hoạch tác chiến.

Dòng lũ quái vật từng bước tiếp cận, trái tim Đình Tấn cũng theo đó mà nhấc lên cao, ngẫm nghĩ trong đầu một hồi, hắn liền đưa ra quyết định.

Keng! – Thú nuôi Mephisto đã được triệu hồi.

- “Cuối cùng cũng chịu cho ta ra ngoài rồi sa… À! Thế Giới Địa Ngục?!”

Bóng dáng Mephisto vừa từ bên trong hư vô hiện ra, hậm hực nói chưa tròn lấy một câu thì liền bật thốt lên, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc khi nhìn thấy khung cảnh xung quanh.

- “Tập trung vào! Chuẩn bị chiến đấu cho ta.”

Mắt không thèm nhìn lấy Mephisto một cái, Đình Tấn quát to một tiếng, thái độ căng thẳng thấy rõ.

Một tiếng quát của Đình Tấn tức khắc làm cho Mephisto khựng lại, tuy rằng trong lòng vẫn còn trăm ngàn điều thắc mắc nhưng hắn cũng không dám lại chọc Đình Tấn mà hỏi tiếp, lỡ như đối phương điên lên lại nhốt hắn trở về không gian đen tối đó thì quả thật càng khổ.

Sống trong thế giới muôn màu muôn vẻ mới biết được, cảm giác khi bị giam giữ trong một căn phòng tối, nhìn ra bên ngoài bằng một khung cửa sổ là cảm giác kinh khủng đến cỡ nào, cho dù là một con Vừa Quỷ cũng không ngoại lệ.

‘Triệu hồi Quỷ Lửa Địa Ngục’ (x26)

Trong thời gian vừa qua, nhờ đi ăn theo kinh nghiệm của Đình Tấn, đẳng cấp của Mephisto tăng lên với tốc độ chóng mặt, trước mắt đã chạm đến 42 cấp, chỉ thua Đình Tấn mỗi một cấp.

Điểm thuộc tính của hắn cũng là dựa trên Đình Tấn mà bị giới hạn lại, thế nên với 1300 điểm thuộc tính tinh thần đang sở hữu, Mephisto có thể triệu hồi ra tối đa 26 con Quỷ Lửa Địa Ngục.

Đình Tấn thoáng nhìn qua những con Quỷ Lửa Địa Ngục đang theo mặt đất mọc ra, nỗi lo lắng bất an trong lòng cũng dịu đi bớt đôi chút.

Một hồi lâu sau đó, khi ánh mắt chăm chú nhìn về nơi phương xa xem nhưng bóng dáng kia càng lúc càng tới gần, để rồi phát hiện ra được chủng loài quái vật kia là gì xong, nội tâm đang siết chặt của hắn bỗng chốc liền thả lỏng ra.

- “Cái đệt, làm ta hú hồn…”

Miệng không kìm được bạo ra một câu nói tục, tảng đá đè nặng trong lòng đồng thời biến mất đi không thấy.

Đúng vậy, đám quái vật kia là vong linh, đồng dạng như đại quân vong linh của hắn, nhưng chỉ có hai chủng loại Tang Thi và Bộ Xương Chiến Sĩ.

‘Lách cách… lộp cộp rắc rắc…’

Vì số lượng quá đông, mỗi khi đàn vong linh vô chủ này di động, tiếng ồn từ khớp xương va chạm dồn dập phát ra, khiến cho Đình Tấn cũng có chút ngứa lỗ tai, rợn da gà chịu đựng không nổi.

Đại quân vong linh của Đình Tấn được sắp xếp thành một đội hình vòng tròn, liên kết đoàn thể cực kì vững chắc, càng đừng nói đến trên không trung, hơn 60 con Bộ Xương Pháp Sư đã làm thành một đoàn vây quanh Đình Tấn không để lộ một khe hở.

Bởi vì tiết kiệm MP tiêu hao, Đình Tấn chỉ có thể hòa hoãn không lập tức triệu hồi ra đội Tu La Huyết Chiến Sĩ chủ lực của mình.

‘Ầm… gào rống…’

Va chạm nháy mắt phát sinh, dẫn đầu là đám Bộ Xương Chiến Sĩ hoang dại đối đầu với quân đoàn Bộ Xương Chiến Sĩ của Đình Tấn.

Sức mạnh Bộ Xương Chiến Sĩ trung cấp, kết hợp với thuộc tính siêu cường của Đình Tấn liền thể hiện ra một cách rõ rệt.

Dù cho đàn Bộ Xương Chiến Sĩ hoang dại có quân số đông cách mấy đi chăng nữa cũng không thể phá hủy được hàng phòng thủ vững chắc của đối phương.

Tang Thi hoang dại ở bên ngoài cũng nhanh chóng tìm cách vượt qua hàng rào Bộ Xương Chiến Sĩ, tiến công vào bên trong, nhưng lại bị đàn Tang Thi của Đình Tấn chặn lại, nhờ vậy, chi Bộ Xương Cung Thủ ở tận cùng bên trong hàng ngũ an toàn mà phát ra công kích vào kẻ địch.

Đồng thời ở trên không trung, Đình Tấn cũng không rảnh rỗi, từng kỹ năng "Cốt Thứ", ‘Lôi Xích’, ‘Cốt Ngục’ bị hắn triệu hồi ra giống như hàng miễn phí một dạng.

Càng không cần phải nói chi Bộ Xương Pháp Sư lơ lửng bên dưới hắn, đang vung vẫy triệu hồi công kích mang theo sát thương nguyên tố, đánh vào đám vong linh hoang dại bên dưới.

Giới hạn độ cao mà chúng có thể phi hành tối đa là 5 mét. Mà ở phiến đất chết này, dường như giới hạn đó cũng không bị ảnh hưởng gì bởi trọng lực như Đình Tấn, cho nên độ cao phi hành của chúng vẫn giữ nguyên.

Lợi thế từ "Bộc Lôi Thuật" cùng "Vận Phong Thuật" mang đến cho đàn vong linh của Đình Tấn, dần dần hiển lộ ra càng rõ ràng hơn.

Đàn vong linh hoang dại thoáng chốc đã bị chặn đứng, chia lẻ ra thành từng phần rồi diệt đi một cách nhẹ nhõm, mà đại quân vong linh của Đình Tấn thì không hề tử vong lấy một tên nào.

- “Haha… đám sâu mọt này cũng dám chống đối với bản đại đế, thật đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Nhìn những con Quỷ Lửa Địa Ngục của mình tàn sát đám vong linh yếu ớt ngoài kia như rơm rạ, Mephisto giống như đã tìm về được cảm giác cường đại của mình, hưng phấn hô to gọi nhỏ, tiếng cười vang vọng cả một vùng.

Trải qua một hồi chiến đấu, Đình Tấn dần dần chú ý đến một việc quan trọng. Đám vong linh này vậy mà không có kinh nghiệm.

- ‘Aiz… thôi vậy, vượt qua được khảo nghiệm là tốt rồi.’

Tự an ủi bản thân mình, Đình Tấn lắc đầu thở dài một hơi, sau đó chậm chạp ngồi xuống bắt đầu tranh thủ tu luyện.



Không nhanh không chậm, đúng 16 tiếng sau, toàn bộ đám vong linh hoang dại trên chiến trường đã bị đại quân vong linh của Đình Tấn quét dọn sạch sẽ, không còn một mống.

- “Haha… thật sản khoái, đã lâu lắm rồi mới có cảm giác giết chóc đã tay như vậy. Lúc nào ngươi lại làm thêm một bầy đến đây cho ta giết đi.”

Mephisto cười ha hả, vẻ phấn khích trên gương mặt thô kệch của hắn vẫn còn tồn đọng tại đó chưa phai.

Đình Tấn lắc lắc đầu không thèm đếm xỉa đến Mephisto, nhìn đống xương cốt chất cao thành núi bên dưới chiến trường, ngay cả hắn cũng cảm giác có chút rợn cả người.

Xấp xỉ 40.000 con vong linh hoang dại, dù chỉ là Bộ Xương Chiến Sĩ và Tang Thi hai loại binh chủng cấp thấp thì muốn trụ vững và giết sạch bọn chúng cũng không phải là chuyện đơn giản.

Coi như là Đình Tấn cũng có chút cảm giác ăn không tiêu, 16 tiếng liên tục duy trì đại quân vong linh, tiêu hao có thể nói đã đạt đến một mức độ khủng bố.

Nếu trong người của hắn không dự trù sẵn cho tình huống nguy cấp, luôn mang theo một số lượng lớn thuốc khôi phục, kết hợp với kỹ năng khôi phục tuần hoàn giảm bớt tiêu hao, đồng thời chuyển đổi ‘Tinh Thần Áp Súc’ về trạng thái giảm bớt 25% tiêu hao của kỹ năng thì cơ hồ hắn đã không qua nổi được cửa ải đầu tiên trong cái thử thách chuyển chức cấp hai này rồi.

- “Cái này quả thật không phải là dành cho người bình thường thử thách mà…”

Đình Tấn trầm giọng cảm khái, không phải hắn tự đánh giá cao bản thân mình, nhưng quả thật nếu như nói cái thử thách này hắn không vượt qua được thì những người chơi bình thường khác cũng đừng có mơ mộng hảo huyền.

Trước đó Đình Tấn đã trải qua một đợt thử thách của Thẩm Giám Michael, có thể nói là gần như đã chạm tới mức độ luyện ngục, thì bây giờ ở tại phiến Thế Giới Tử Vong này, độ khó cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Không biết liệu có phải là do nghề nghiệp đặc biệt mới phải khó khăn, cực khổ như vậy hay không, nhưng Đình Tấn đoán rằng, nếu như những người chơi nghề nghiệp khác muốn chuyển chức mà lại gặp phải thử thách giống như hắn, thì cơ hồ xác xuất thành công đã vô hạn tiếp cận con số không.

Thế mới nói, những người chơi có hai loại nghề nghiệp trở lên giống như Đình Tấn thì việc tham lam ôm đồm vào chuyển chức nhiều nghề nghiệp cùng một lúc cũng không phải là chuyện tốt lành gì, hoặc cũng có thể nói là khó như lên trời.

Chưa kể, Đình Tấn còn mạnh dạn suy đoán, khả năng một phần lớn thử thách càng khó là do hắn đã chuyển chức xong một nghề nghiệp Thẩm Giám, cho nên tại nghề nghiệp Vong Linh Pháp Sư này, thử thách mới tăng cường độ khó lên gấp bội.

Keng! – Vòng thứ nhất đã thông qua.

Keng! – Vòng thứ hai trong nhiệm vụ chuyển chức nghề nghiệp Vong Linh Pháp Sư yêu cầu, tiêu diệt toàn bộ quái vật xuất hiện trong thời gian 48 giờ, sau 30 phút nữa sẽ bắt đầu, xin ngài hãy chuẩn bị!

Đang lúc Đình Tấn âm thầm cảm khái như vậy, âm thanh hệ thống cuối cùng cũng vang lên, báo hiệu cho đợt sóng quái vật vong linh hoang dại đầu tiên đã hoàn toàn bị tận diệt.