Minh Sơn...cậu đang ở đâu rồi...có thể đi chậm lại đợi tôi được hay không...cả đời đuổi theo cậu rồi, cho đến lúc này, có thể chờ tôi một chút...được hay không... Tiếng người bên ngoài rất nhiều, tiếng còi xe, hình như xe cấp cứu và cảnh sát cũng đã tới nhanh chóng. Hình như nạn nhân đang cố tình chốt cửa lại
Cái gì. Mau, hai cậu, đến phá cửa cứu người ra ngoài.! Mấy người này tại sao lại cố chấp như vậy...thật là, không thấy tôi không muốn ra hay sao. Để yên tôi nằm đây đi.... Tiên sinh, tiên sinh...ngài tỉnh lại đi. Nói với Hạ Dương, để khi tôi chết, mộ của tôi được chôn cạnh mộ của An Minh Sơn...
Bàn tay đầy những vết thương của hắn mở ra, là chiếc vòng cổ bạc đã cũ, cánh tay run rẩy rồi chậm rãi buông thõng. Nạn nhân đã ngừng thở. Tim cũng ngừng đập rồi. Thử lại đi, sốc điện! .... Thời gian tử vong là...