Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 143: Khiêu khích gây chuyện




<!-- --> Đoàn trưởng Ike đoàn lính đánh thuê Sơn Miêu sau khi nhìn thấy hai chân Baza vỡ vụn, trên mặt lộ ra vẻ tức giận giết chóc, phẫn nộ quát lên: "Ma Quỷ thật sự muốn tạo phản sao? Người đâu, tập hợp đội ngũ cho tao".

"Đội trưởng, đội trưởng, những người đó rất kinh khủng. Em sợ rằng Sơn Miêu chúng ta không phải là đối thủ của chúng. Không bằng để liên minh công kích" Một tên lính đánh thuê đi theo Baza lo lắng nhắc nhở. Giờ phút này trong đầu hắn còn đang nghĩ đến vẻ mặt như ác ma của Thiết Trụ, cả người không khỏi run lên.

Ike thân là đội trưởng, đương nhiên không phải là kẻ hữu dũng vô mưu, lập tức cẩn thận hỏi những chuyện đã xảy ra. Thực ra chuyện của West là do hắn an bài. Đội lính đánh thuê Ma Quỷ gần Sơn Miêu nhất, cho nên mỗi một hướng đi của bọn chúng đều ảnh hưởng đến sự phát triển của Sơn Miêu. Càng huống chi tiền lương cao sẽ rất hấp dẫn nhân viên, làm cho Sơn Miêu một thời gian khá dài không tiến mà còn lùi.

Vì hạn chế Ma Quỷ, hắn mới lấy danh nghĩa liên minh áp chế Ma Quỷ. Nhưng thật không ngờ, Ma Quỷ không hề nể mặt hắn, không chỉ không coi hắn vào đâu, càng coi như liên minh không hề tồn tại.

Vuốt râu một cái, Ike thở dài một hơi. Hắn là người thông minh, nghe thủ hạ kể lại, trong lòng đương nhiên cũng biết được sơ bộ. Sau đó liền hít vào một hơi, đôi mắt chuyển động, có một loại khí tức âm trầm.

Nếu Ma Quỷ muốn chết, vậy đừng trách hắn lòng dạ độc ác. Lão quỷ ở liên minh gần đây không phải buồn vì quá thuận lợi sao, hắn sẽ cho bọn họ chút chuyện để làm.

Trong doanh trại của Ma Quỷ, ngoài Tank dường như không hề ai lo lắng. Đối với việc trừng phạt Baza, theo Tiêu Thu Phong thấy chính là bắt đầu cho sự khiêu khích. Hắn muốn một cái cớ để lập uy cho Ma Quỷ.

Hắn cũng không thể ở mãi tại đây, có một số việc cần tốc chiến tốc thắng, Sơn Miêu chỉ là bắt đầu. Mục tiêu của Tiêu Thu Phong không phải là Sơn Miêu. Một Sơn Miêu nhỏ nhoi, hắn còn không coi vào đâu. Chỉ là mục tiêu này hắn không nói cho Tank. Nếu không người đàn ông này nhất định mỗi đêm mất ngủ.

Lính đánh thuê Ma Quỷ nếu muốn đứng vững ở nơi đây, ít nhất phải có thực lực ngang bằng với ba đoàn lính đánh thuê mạnh nhất. Nếu không, muốn phát triển theo ý mình vậy chẳng khác nào nói đùa.

Tiền và lực lượng, hai cái phải đồng hành.

Nhưng Lý Cường Binh và Thiết Trụ theo hắn lâu như vậy, dường như cũng đã hiểu được dụng ý của hắn. Nếu không sẽ không ra tay tàn nhẫn với Baza như vậy.

Hơn nữa đối với hai đội trưởng Thần binh chiến đội máu chiến này mà nói, khát vọng của bọn họ chính là giết chóc.

Sự biến hóa này làm cho Tank huấn luyện càng thêm nghiêm khắc. Tiêu Thu Phong tạo cho hắn áp lực, hắn cũng hy vọng những tên lính đánh thuê này có thể một đêm thành tài, có thể sử dụng được.

Ngoại trừ Tiêu Thu Phong, các thành viên của Thần binh chiến đội đều tham gia huấn luyện, làm mẫu cho những lính mới, cũng để tăng lên nhiệt huyết huấn luyện của bọn họ. Giờ phút này rất nhiều người đã vứt bỏ cuộc sống khổ cực sang một bên, đặt mục tiêu quan trọng là tăng cường bản thân.

Ba ngày liên tiếp, số người thu nhận đã hơn ba nghìn. Doanh trại cũng trở nên náo nhiệt hơn. Mà Ruth và Mị Ảnh không thể nghi ngờ làm mọi người chú ý nhất. Quần áo lính đánh thuê đặc chế càng làm tăng thêm sắc đẹp của bọn họ. Trong đội ngũ mấy ngàn người, đúng là một sự khác biệt.

Hơn nữa Tiêu Thu Phong bị Ruth quấn lấy nên đành phải làm huấn luyện viên miễn phí cho các nàng mấy ngày. Mặc dù không phải tất cả đều là mỹ nữ, nhưng trong một trăm nữ chiến binh này vẫn còn có chút không sai. Sự nhiệt tình đó thật sự làm cho người ta chịu không nổi. Vì học tập nhiều kỹ xảo hơn nữa, theo Ruth ám chỉ, bất cứ thủ đoạn nào cũng được dùng tới.

Làm nũng, quấn quít, không có gì không dùng đến. Các nàng đêm hôm đó đã cảm nhận được sự cường đại của người đàn ông này nên rất sùng bái. Nếu không phải có Ruth, có lẽ không ít người đã muốn lén chạy đến giường Tiêu Thu Phong.

Trong bầu không khí nóng rực đó cũng không thể hủy diệt những áng mây đen. Hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện. Ba tên lính thừa lúc rảnh rỗi dùng tiền mới được phát mua đồ ăn mang về nhà. Trên người mặc quần áo của Ma Quỷ nên bị người của liên minh phía Tây nhìn thấy, lập tức vây lại đánh gãy chân ba người, ném tới trước cửa doanh trại.

Mặt Tank tái xanh, đám chó chết này khinh người quá đáng. Mà Tiêu Thu Phong chỉ phân phó hết sức cứu chữa ba người này. Sau đó hạ một thông điệp lạnh như băng: "Ba ngày sau, nếu những người này không đến doanh trại Ma Quỷ xin nhận tội. Tất cả hậu quả một mình liên minh phía Tây phải gánh chịu"

Ba ngày, chỉ có ba ngày.

Mà sau khi liên minh phía Tây thu được thông điệp này, như nhìn thấy một thằng ngu, lập tức xé mảnh thông điệp thành từng mảnh. Một lão già râu ria bạc trắng tức giận đập bàn, khinh thường nói: "Thượng Đế sẽ trừng phạt đám người cuồng vọng đó. Tất cả chiến lợi phẩm, tao muốn một phần ba"

Chiến tranh còn chưa bắt đầu, những người này đã bắt đầu phân chia lợi nhuận.

Liên minh phía Tây có tất cả mười một nhà. Nhưng đoàn lính của lão già này lại có thực lực mạnh nhất, cho nên hắn thoáng cái đã đòi một phần ba.

Ike chỉ cười nhạt một tiếng, nhưng không mở miệng phản đối. Hắn đã biết sự lợi hại của Ma Quỷ. Giờ phút này chỉ là đem đám người muốn cướp đoạt tài sản này làm con dao cho mình. Còn phần lợi nhuận, chờ bọn chúng cùng bị thương, sẽ trở về phân phối sau.

Ma Quỷ mặc dù bị cho là đoàn lính đánh thuê cấp ba, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng. Thực lực của bọn họ không hề yếu hơn bất cứ nhà nào, ai mà ra tay trước, kẻ đó sẽ xui xẻo.

Hắn sẽ không làm kẻ xui xẻo đó.

"Bá Tước Ford, chúng ta có nên thương lượng nên xem công kích Ma Quỷ như thế nào không? Xem ra bọn họ cũng không dễ chọc vào" Ike có chút cẩn thận nhắc nhở.

Ford chính là lão già đó, cũng không biết từ đâu mà dùng tiền mua được danh hiệu Bá Tước. Mỗi khi người khác gọi hắn, hắn đều yêu cầu phải gọi thêm chữ Bá Tước, nếu không đừng mong hắn để ý đến.

Thực ra hắn chỉ là một thằng con của một con gái điếm, điều này mọi người đều hiểu rõ. Nên dùng tiền mua tước vị đó chỉ là vì làm cho hắn đỡ cảm thấy tự ti mà thôi.

"Đoàn lính đánh thuê Ford chúng ta không sợ công kích của Ma Quỷ. Nếu như đoàn trưởng Ike cảm thấy sợ hãi, cứ việc thối lui" Không ngờ đến ý tốt của mình lại biến thành nhu nhược, bị lão già kiêu ngạo đó xem thường.

Nhưng Ike không tức giận, ngược lại ra vẻ cẩn thận cười nói: "Đúng thế, đúng thế, Ma Quỷ đối với Ford thật không đáng gì, lần này phải đi theo Ford Bá Trước"

Thổi phồng hắn lên cao, khi hắn ngã xuống mới biết thế nào mới là đau.

Ike rất khinh bỉ những người này. Tập trung lại đây chỉ là để thương lượng xem đối phó với Ma Quỷ như thế nào. Nhưng lại không ngờ đám người mù này chỉ biết giương mắt nhìn món lợi nho nhỏ.

Đã như vậy, hắn cũng không nhiều lời nữa. Ba ngày sau, tất cả sẽ được rõ ràng.

Ba ngày, Tiêu Thu Phong nhận được tin tức chính là sự khinh thường và miệt thị của liên minh phía Tây. Ngay cả nội dung bàn bạc của hội nghị, một câu không thiếu đặt trước mặt hắn. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Tank cũng đã ở đây hơn mười năm, thu mua chút tai mắt đương nhiên cũng không quá khó khăn.

"Nếu vị Bá Tước đó đã thích tiền như vậy, chúng ta sẽ cho nó một ít"

Đánh rắn phải đánh bảy thốn, nếu muốn lập uy với liên minh phía Tây, biện pháp tốt nhất đương nhiên là đoàn lính đánh thuê Ford. Hơn nữa Tiêu Thu Phong cũng không thích tên già đó.

Lão ta quá đáng ghét.

Đoàn lính đánh thuê Ford có khoảng bảy tám nghìn người, nhưng huấn luyện rất bình thường. Có thể ngồi trên ngôi số một trong liên minh phía Tây toàn bộ dựa vào nhân số. Nếu nói lực chiến đấu, Ford nhất định không thể so với Sơn Miêu. Nhưng dù như vậy, thằng già đó vẫn rất ngông cuồng, hình như cả phía Tây là thiên hạ của lão.

Cũng lúc này, thứ mà Tiêu Thu Phong cần đã đến.

Lang Nha tự mình mang đến rất nhiều quân hỏa mang tới đây. Trên đường đi, hắn đã đả thông rất nhiều đốt ngón tay, thủ đoạn nào cũng dùng tới. Đương nhiên cũng giết không ít người. Một trăm bang chúng đi cùng cũng chết không ít. Thậm chí có một lần đã tiếp xúc với quân đội của một quốc gia, đại chiến một hồi.

Khi Tiêu Thu Phong thấy Lang Nha, sát ý trên người hắn vẫn còn không tiêu tan hết. Lang Nha nhìn vốn rất hung ác, hơn nữa trông rất cao ngạo, bên hông luôn đeo một khẩu súng lục, giống như một tên lưu manh coi trời bằng vung.

Nhưng bởi vì như vậy, ở đây không có người nào có dũng khí đến gần hắn, đây cũng coi như là hư trương thanh thế đi.

"Con mẹ nó, anh là Ảnh Tử… để tôi kiểm tra một chút" Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Tiêu Thu Phong, Lang Nha thiếu chút nữa rụng răng. Người thanh niên đẹp trai, tiêu sái này lại là Ảnh Tử vốn luôn lạnh lùng như cả thế giới đều nợ hắn tiền sao?

Tiêu Thu Phong đẩy tay Lang Nha ra, lạnh lùng nói: "Đừng làm loạn, có phải cậu muốn tôi nói chuyện mông cậu từng nở hoa ra sao?"

Mặt Lang Nha tái mét, trừng mắt nói với Tiêu Thu Phong: "Tôi muốn quyết đấu với anh. Anh đã nói sẽ không nhắc lại chuyện này mà"

Lúc ấy Lang Nha bi thảm nhất, mông đít bị một thằng trùm ma túy đánh bị thương, mặc dù không chết nhưng nằm liệt giường ba tháng. Trúng đạn đối với hắn mà nói là chuyện rất bình thường. Nhưng mông nở hoa đã ảnh hưởng rất lớn đối với danh tiếng của hắn.

Tiêu Thu Phong gật đầu cười: "Chỉ cần mang hàng mà tôi muốn tới, tôi sẽ cho cậu cơ hội này"