Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 261: Dị năng chi chiến




<!-- --> Thần binh chiến đội gồm ba mươi người, nhưng lần này chỉ có mười người đến đây. Trung Đông gần đây cũng không quá yên bình. Mặc dù Ma Quỷ lúc này hoàn toàn xứng đáng là thế lực lớn nhất ở đây. Thực lực bành trướng đến độ ngay cả Tanks cũng không dự đoán nổi. Nhưng còn hai đối thủ lớn đang nằm đó, đây là mối nguy hiểm rất lớn.

Tiêu Thu Phong đã nói qua: "Người không ngăn ta, ta không ngăn mày" Cho nên Ma Quỷ ở Trung Đông đều lấy tám chữ đó làm phương châm, chỉ chú trọng phát triển mà không gây sự.

Chẳng qua đội ngũ do mười người bọn họ dẫn đến đây lại là tinh anh cường hãn nhất của Ma Quỷ. Lấy một chống mười tuyệt đối không có vấn đề gì. Hành động tối nay chỉ thuộc về bọn họ. Cao thủ dị năng của nước M là một trong ba vệ đội cấp đặc biệt đứng đầu thế giới. Dù là tinh anh lính đánh thuê Ma Quỷ cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Hơn nữa trận chiến này cần tốc chiến tốc thắng. Tiêu Thu Phong không để bọn họ tham gia mà ở đây đợi lệnh, chuẩn bị sẵn sàng. Vài ngày sắp tới bọn họ nhất định sẽ không buồn chán.

"Thu Phong, chúc mày thành công. Tao sẽ chuẩn bị mấy chai rượu chờ mày về ăn mừng" Đêm nay, Tư Mã Lạc tuyệt đối không thể nào ngủ được. Thực ra từ lúc thấy những cao thủ mạnh mẽ như Lý Cường Binh và Thiết Trụ, Tư Mã Lạc vô cùng hưng phấn.

Mặc dù hắn không biết hai người này cường đại như thế nào. Nhưng theo hắn thấy hai người này còn mạnh hơn nhiều so với vương giả trong quân đội. Hơn nữa mấy người đàn ông đi theo sau bọn họ trông rất bình thường nhưng mỗi người đều đầy sát khí. Lực lượng đó đã vượt qua sự nhận thức của hắn.

Hơn nữa sau khi nói chuyện với những người này, hắn đã biết được một vài thứ. Ở Trung Đông, Tiêu Thu Phong còn có một lực lượng càng cường đại hơn.

Nếu như đêm nay bọn họ có thể đánh bại cao thủ dị năng của nước M. Tư Mã Lạc biết có vài điều hắn lập tức phải báo về cho gia tộc biết. Muốn cho ông biết rằng Tiêu Thu Phong chỉ có thể làm bạn, tuyệt đối không thể trở thành kẻ thù. Bởi vì không ai có thể đánh bại Tiêu Thu Phong.

Tiêu Thu Phong đương nhiên không biết suy nghĩ của Tư Mã Lạc. Đối với hắn mà nói, cao thủ dị năng nước M là ân oán của cuộc đời. Lần này có được cơ hội, hắn nhất định không thể bỏ qua.

Trong lúc vô ý lộ ra tin tức, Tiêu Thu Phong chính là muốn cho Tư Mã Lạc biết để báo về cho gia tộc. Để cho Tư Mã gia tộc lựa chọn và biết được hậu quả nếu như đối đầu với hắn.

Hành động lần này Ruth vốn bị gạt ra bên ngoài. Nhưng Ruth rất kiên trì, bởi vì Đồ Thần năm trước có ba sát thủ đỉnh cấp chết trong tay đội dị năng. Nàng là thủ lĩnh của Đồ Thần, mối thù này đương nhiên phải trả. Cho nên nàng từ chối ý tốt của Tiêu Thu Phong.

Thực ra Ruth là sát thủ đứng thứ ba trên thế giới, lực lượng được Thiên Mệnh truyền lại. Nếu so sánh với đám Lý Cường Binh và Thiết Trụ, nàng tuyệt đối không cần quá lo lắng. Nhưng nàng lại là người phụ nữ của Tiêu Thu Phong. Trong lòng Tiêu Thu Phong, hắn quan tâm nàng nhiều hơn.

"Ông xã, anh yên tâm, em nhất định không làm vướng bận anh. Anh cứ việc làm chuyện của mình"

Lực lượng vệ đội đứng đầu thế giới, ngoại trừ tổ dị năng của nước M, lang nhân của nước E. Long Tổ của Trung Quốc cũng coi như một trong số đó.

Tiêu Thu Phong biết dù không địch lại thì chạy trốn cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa nếu nàng đã nói đến như vậy, Tiêu Thu Phong cũng không còn gì để khuyên nữa, chỉ có thể đồng ý.

Bóng đêm tăm tối, gió mát thổi qua mang theo mùi của biển. Đêm nay không có trăng, không có sao, ở nơi tăm tối như dưới đáy vực sâu này có mười mấy bóng người đột nhiên xuất hiện rồi biến mất. Nhưng không kinh động bất cứ ai. Ngay cả mật thám giám sát suốt ngày đêm cũng không cảm nhận được gì.

Theo bản đồ, mấy người đã đi tới địa điểm tập hợp dự kiến. Đội viên Thần binh chiến đội đã sớm đến nơi, chuẩn bị triển khai hành động.

Không cần bịt mặt, chỉ cần giết chóc, tốc chiến tốc thắng.

Để được cao thủ dị năng hỗ trợ, nước H đã dùng rất nhiều ưu đãi. Một trang viện, sáu biệt thự, mười mấy cao thủ dị năng đều ở hết nơi đây.

Ngoại trừ các trạm canh gác ở cửa, nơi này rất yên tĩnh. Xem ra có lẽ tự tin vào bản thân nên những người này không cần nhiều người bảo vệ.

Mấy lính gác chỉ trong vòng vài giây đồng hồ đã bị thần binh giết hết, không có một âm thanh nào phát ra.

Mắt Thiết Trụ lóe lên, động tác nhanh nhất. Hắn là người đầu tiên nhảy lên tường. Một cơn gió bất thường đột nhiên xuất hiện. Tiêu Thu Phong không kịp cảnh báo. Trong đầu hắn truyền đến một loại rung động mãnh liệt. Xem ra đám cao thủ này không hề đơn giản. Bọn chúng không ngờ lại bố trí kết giới không khí cao cấp. Chỉ cần có vật lạ xâm nhập sẽ xuất hiện âm thanh cảnh báo. Mà âm thanh này chỉ có người bố trí mới cảm nhận được.

Cho nên Thiết Trụ vừa hạ xuống đất, trong một căn biệt thự gần đó đã xuất hiện một người đàn ông cao to, con mắt hõm lại như người chết. Hắn nhìn chằm chằm vào Thiết Trụ, quát lớn: "Ai?"

Thiết Trụ mặc dù đã rất cẩn thận nhưng hắn vẫn không cảm nhận được kết giới rung động. Thấy mình đã bị phát hiện liền không buồn giấu diếm, nhảy ra, hét lên: "Đưa mày lên gặp thượng đế"

Lời nói vừa ra nhưng thân hình như bị kìm hãm lại. Giống như trước người xuất hiện một cái lưới vô hình ngăn cản Thiết Trụ đi tới. Thân hình khẽ mượn lực nhảy lên thật cao đến tận lan can. Nhưng người đàn ông kia đã không thấy đâu.

Không chỉ có như vậy, Thiết Trụ cảm nhận không khí rất nóng. Tiêu Thu Phong từ xa đã hét lên: "Đó là nguyên tố chi lôi, xuống mau"

Ngay khi Thiết Trụ bay lùi lại, lan can đã nổ tung, đá vụn bay khắp nơi. Biến trang viện yên tĩnh này trở nên náo nhiệt.

Lúc này trong căn biệt thự đã xuất hiện mười mấy người. Vẻ mặt lạnh lùng một ít nhưng không khác gì người bình thường. Nhưng Tiêu Thu Phong cũng cảm nhận được các loại lực lượng khác nhau trên cơ thể bọn họ.

"Mày là ai, không ngờ lại biết nguyên tố chi lôi?" Người đàn ông vừa đứng trên lan can giật mình nói. Tài liệu về tổ dị năng, cả đất nước chỉ có mình tổng thống mới được quyền kiểm tra. Người ngoài không thể nào biết được.

Tiêu Thu Phong đương nhiên không biết tài liệu đó. Nhưng hắn biết là do hắn đã từng nếm qua nguyên tố chi lôi.

"Nếu như tao không đoán sai, bọn mày chính là nguyên nhân làm cho Seoul hỗn loạn. Hôm nay bọn mày tự chui đầu vào lưới làm tao bớt phiền phức. Nguyên tố chi giới, không cho chúng thoát.

Trong đám cao thủ dị năng có một lão già thân hình gầy gò đi ra. Nhìn không ra hắn rốt cuộc già như thế nào, người cao có một mét sáu, cầm cây gậy gỗ trong tay trông khá uy nghiêm.

"Diệt thế chi trượng" Tiêu Thu Phong cảm nhận được cây gậy này chính là vũ khí dị năng suýt lấy mạng hắn năm nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lão già cười đắc ý, đôi mắt như không có con ngươi nhìn chằm chằm vào Tiêu Thu Phong, âm trầm nói: "Người tuổi trẻ, mày biết không ít đó. Chẳng qua đêm nay bọn mày có đến mà không có về"

"Là mẹ mày đó" Lý Cường Binh tức giận, thân hình như điện, vung tay thành quyền. Quyền này đánh thẳng lên trên đầu lão già như thiên lôi, sắc bén không gì sánh nổi.

Cây gậy của lão già hơi động, vung lên trên đỉnh đầu. Một quyền của Thiết Trụ dù là một tấm thép dày chục phân cũng có thể phá vỡ, không ngờ đánh vào cây gậy cứng rắn này lại như đánh phải thiên thạch, không có một chút tác dụng nào. Mà ngược lại, Lý Cường Binh bị lực phản chấn cường đại làm cho lui lại hơn mười bước.

Một chiêu này chỉ diễn ra trong nháy mắt nhưng Tiêu Thu Phong đã cảm nhận được sự huyền diệu của lực lượng dị năng này. Thân hình lóe lên hóa thành gió, gió không một tiếng động, giọng nói của hắn vang lên: "Giết"

Tiêu Thu Phong thật không ngờ tối nay lại gặp phải Phú Lâm Ba là người được toàn bộ tổ dị năng cung kính xưng là dị năng chi phụ.

Dị năng mặc dù đều là trời sinh, hơn nữa sau này còn trải qua khổ luyện nhưng cũng có mạnh có yếu. Có dị năng không có lực sát thương. Giống như nguyên tố lực vừa rồi toàn bộ chỉ dùng để vây khốn kẻ địch chứ không thể nào làm cho kẻ địch bị thương.

Mà lực lượng của Phú Lâm Ba lại rất cường đại. Nếu như nói trong Long Tổ, Tam Long Thần Tướng là tông sư. Vậy Phú Lâm Ba chính là tông sư của tổ dị năng nước M.

Cây diệt thế chi trượng kia, có người nói còn chưa từng thất bại.

Mười thần binh đã xông vào. Mà Ruth cũng rút tế kiếm ra, bay lượn xung quanh, tìm được đối thủ của nàng. Đó là một dị nhân với ngón tay như chó sói. Mỗi một chiêu đều mang theo sát khí ngập trời, đầy hung tàn và dã tính.

Tiêu Thu Phong lần đầu tiên biết được thân pháp của Ruth linh hoạt đến như vậy. Có lẽ vì là sát thủ nên thân thể của nàng thay đổi rất quỷ dị, ẩn giấu trong bóng đêm nên căn bản không thể nắm bắt hành tung của nàng. Khiến cho mọi công kích của tên dị năng kia không có tác dụng.

Mới qua mấy chiêu tên dị năng đã bị thương mấy chỗ. Mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng nhưng người đầy máu, trông rất ghê rợn.

thôi nghỉ về ăn cơm đã