Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 465: Tiến hóa điên cuồng




<!-- --> Trên xe lửa, hai người ngồi chung một chổ, trên đường đến nhà ga, Tử Dao thật sự quá mệt mỏi, cho nên dù biết là không ổn, nhưng nàng vẫn dựa vào ngực của Tiêu Thu Phong, ngủ một cách thoải mái.

Đột nhiên, tiếng xe lửa dừng gấp lại, làm cho tất cả hành khách đang buồn ngủ trên xe bừng tỉnh, xe lửa nhanh chóng dừng lại, nhưng chưa đợi mọi người kịp phản ứng, "Két...ầm"vang lên, xe lửa đã hoàn toàn dừng lại.

Tử Dao mở mắt ra, kinh ngạc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Trong ý thức của Tiêu Thu Phong, bỗng nhiên xuất hiện sự bất an, thân hình vừa động, nói: "Đi, xe lửa không an toàn"

Không một chút do dự nào, Tiêu Thu Phong đã ôm lấy Tử Dao, nhảy xuống từ cửa sổ xe, chân đặt lên một nhánh cây, phóng hơn mười mét.

Nhưng giờ phút này, một tiếng nổ lớn vang lên, mười chín toa xe lửa liên tiếp, giống như một tràng pháo nổ liên tiếp, bùng cháy kịch liệt, tiếng hét thảm thiết vang lên khắp nơi, làm cho nơi này trở thành địa địa ngục lửa.

Một lưỡi đao sắc bén, như là gió, vô thanh vô tức đâm lại đây, một thân người xuất hiện, khuôn mặt lạnh lùng, không một chút hơi thở của con người. Đây chính là Hung Sát Thất Tử.

Bọn họ từ ngàn dặm xa xôi đến đây, chính là muốn hoàn thành nhiệm vụ của sư phụ giao cho, không được để cho đứa con của rồng trở về trung đông, tất cả những người ngăn cản bọn họ, đều phải chết.

Tiêu Thu Phong hoảng sợ, thân hình bạo lui, nhưng hắn chưa kịp dừng lại thì thanh kiếm thứ hai đã xuất hiện. "Xoẹt"một tiếng, cánh tay đã bị cắt một đường, máu tươi nhất thời nhuộm đỏ ống tay áo.

Thật ra Tiêu Thu Phong có thể né, nhưng hắn quên, trên người hắn còn một cô gái, cho nên lúc nhớ ra, thì kiếm đã tới. Vì tránh làm tổn thương đến nàng, hắn chỉ có thể dùng tay để đỡ.

"Long, anh bị thương..."Tử Dao sợ hãi kêu lên: "Mau buông tôi ra"

Tiêu Thu Phong không để ý đến, quát hỏi: "Bọn mày là ai?"

Thật đáng tiếc, bảy người như nhau, không phản ứng với lời nói của hắn.

Giờ phút này, không phải một, hay hai, mà là bảy. Bày người cùng đứng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Thu Phong, không, nói đúng hơn là nhìn chằm chằm Tử Dao, một âm thanh lạnh lùng vang lên: "Giết!"

Đao thành phong, kiếm hóa vũ, hình thành Thất Sát Trận hung tàn nhất trên đời.

Nếu thân thể Tử Dao không có vấn đề, với lực lượng của nàng, tuy rằng không phá được trận, nhưng nếu muốn rời đi thì vẫn có thể. Thất Sát Trận, vốn là một trong những tuyệt kỹ lợi hại nhất của Thất Sát, hơn nữa Hung Sát Thất Tử, từ nhỏ đã được huấn luyện nghiêm khắc, tuy rằng có ý thức, nhưng cũng đã như một cái xác chết rồi, không còn tính người. Chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ, không từ thủ đoạn.

Bảy vết thương, toàn bộ là do che chắn cho người con gái này, máu tươi chảy ròng ròng, Tiêu Thu Phong có chút chết lặng, nhưng hắn vẫn không buông Tử Dao ra, giờ phút này, hắn đã nhìn ra, kiếm thế của bảy người này, chỉ đâm đến người nàng ta. Bọn họ muốn giết nàng, không phải giết hắn, ngược lại, nếu kiếm nào đâm tới hắn, đều rút lui trở về.

"Phân Cách Lưỡng Hành..."Theo tiếng nói này, trận pháp lại thay đổi, lần này là hai hàng nhỏ, còn người nói chuyện kia, thì đứng lặng ở giữ, giống như hai càng cua, đánh tới hướng Tiêu Thu Phong. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Máu trên người đã khơi dậy ma tính tiềm tàng trong người Tiêu Thu Phong, tức giận ngập trời, đã làm cho hai mắt đỏ rực màu của máu. Mỗi lần lại tăng lên một chút, mỗi lần lại cường đại hơn một chút, Tiêu Thu Phong đã không thể khống chế được mình, nhưng những người này ra chiêu, đều là trí mạng.

"Hự..."một tiếng, Tử Dao sau lưng đã không nhịn được kêu lên, cho dù Tiêu Thu Phong có chắn nhanh cỡ nào, thì vẫn không thể đỡ hết được, nàng bị thương, bị một kiếm đâm trúng sau lưng, không còn chân khí phòng ngự, nàng căn bản không khác gì một người con gái bình thường, không chịu nổi sự thương tổn này.

"Đáng giận..."Tiêu Thu Phong quát một tiếng, cũng không áp chế ma tính trong cơ thể nữa. Hai tay giơ lên, trong nháy mắt, ma khí mạnh mẽ khởi động như thủy triều. Ma khí trên người vô cùng, cho dù là Hung Sát Thất Tử lạnh như băng kia, cũng cảm thấy kinh hãi.

Người đàn ông này, ma khí trên người thật cường đại.

Tử Dao cũng cảm nhận được, gấp gáp kêu to: "Long, không cần, không được sử dụng ma công, bằng không anh sẽ nhập ma, trở thành tinh sát, không cần, ngàn vạn lần không được..."

"Bọn họ không nên làm tổn thương cô!"Tiêu Thu Phong đã không còn nghe gì nữa, hắn không còn muốn trốn nữa, thân hình vừa động, nhanh chóng trở về, cái gì mà Thất Sát Trận, lão tử sẽ đem các ngươi ra làm thịt heo giả cầy hết.

"Phòng vực..."Một âm thanh lại vang lên, bảy người hai hàng, trong nháy mắt đã thành đại trận, Thất Sát Phòng Vực đã thành, ma lực công kích, chỉ gây ra tiếng nổ vang trời, nhưng không đả thương đến một người nào cả.

Bảy người thành một thể, cho dù là Thất Sát tự mình động thủ, cũng chưa chắc có hiệu quả, huống chi là ma khí sơ dung như Tiêu Thu Phong.

Máu vẫn chảy, vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, bảy vết thương trên người, đã nhuộm hắn thành một người máu. Nhưng vẻ mặt điên cuồng bá đạo, không một bước lùi. Ngược lại, tâm tính giết chóc bộc phát ra, làm cho lực lượng công kích của hắn, càng lúc càng cường đại, cho dù là Tử Dao liều mạng cầu xin cũng không ngăn cản được.

Tử Dao đang khóc trong lòng, người đàn ông này vốn dĩ lương thiện, bởi vì ma tính tinh sát chưa hoàn toàn dung hợp, giờ phút này bị kích thích, tâm của hắn bắt đầu trầm luân, cổ vũ cho quá trình thành ma. Mà tất cả, cũng chỉ vì bảo vệ cho nàng.

Nàng tình nguyện chết, cũng không muốn hắn trở thành Tinh Sát, trở thành vũ khí hình người.

Nhưng cái mà nàng không muốn nhìn, lại là điều mà Thất Tử muốn làm. Đây là lệnh của Thất Sát, trừ việc ngăn cản hắn trở về phương đông, còn phải tận lực tôi luyện ma tính củ hắn, đẩy nhanh tốc độ phát triển của vũ khí hình người.

Lực lượng của bảy đao kiếm, như gió nổi may trôi, Tiêu Thu Phong cũng không lui lại, chọn cách cứng đối cứng, tiếp nhận một chiêu, thân hình lui lại. Tử Dao sau lưng cũng bị bỏ xuống, còn chưa đợi nàng đứng lên, Thất Tử đã nhào lại, mục tiêu của bọn họ, chính là muốn dồn cô gái này vào con đường chết.

Đứa con của rồng chính là vũ khí hình người, vũ khí là thứ cô độc nhất trên đời, không cần bạn bè, cũng không cần đồng bọn, những người có thể lay động nhân tâm của hắn, đều phải bị hủy diệt.

Thân thể lại căng lên, giống như mũi tên rời khỏi cung, nhanh chóng lao tới, Ma lực, Tinh Mang lực, giờ phút này, Tiêu Thu Phong đã không phân biệt được rồi. Giống như trận chiến với u âm nhân, ma tính của hắn bạo phát tàn khốc, muốn đập nát bảy người trước mắt này.

Mái tóc dài ba năm không để ý, phủ trên vai, đã điên cuồng tán động, Tiêu Thu Phong trong sự thao túng của ma tính, đã xúc động một lực lượng bị ma tính phong ấn lạ, chính là Long Biến, đã được tăng thêm vài phần lệ khí.

Long Biến Tâm Quyết, vốn là tâm pháp được đề cao trong cảnh giới giết chóc, mà giết chóc chính là bản chất của hắn.

Một kiếm lão đến, mà thân hình của Tử Dao cũng nhào vào. Giờ phút này, nàng quên chính mình, nhìn thấy người đàn ông này gặp nguy hiểm, nàng bất chấp tính mạng, bổ nhào vào người Tiêu Thu Phong, thay hắn chặn một kiếm kia, nhưng nàng không biết rằng, nếu một kiếm kia đâm vào người của hắn, tuyệt đối sẽ không trí mạng, mà chỉ gia tăng tốc độ tiến hóa ma tính của hắn.

Nhưng do nàng ngăn cản, làm cho không ai lưu tình, kiếm đã trúng người, xuyên qua bả vai, máu tươi như mạch nước ngầm, phun thẳng lên khuôn mặt xinh đẹp kia, giống như hoa Đỗ Quyên vậy, trong giây phút nó nở ra, xinh đẹp tuyệt trần, nhưng thật đáng tiếc, nó chỉ tồn tại trong nháy mắt. Tử Dao đã dùng hết khí lực còn lại của cơ thể... yên lặng ngã xuống...

"AAAAA..............."Tiêu Thu Phong gào lên... dã tính, bộc phát cùng điên cuồng.

Hắn đã quên hết tất cả, tay đã hóa, hóa thành long trảo. Thân hình phiêu động, tóc dài như nước, tung bay trong gió, lớn tiếng hét lên: "BỌN MÀY... ĐỀU... CHẾT ĐI!"

Ma tính, Tinh Mang, Long Biến, tất cả lực lượng, đã tụ tập về một chổ, hình thành một chùm sáng màu trắng, như điện bàn đánh tới, tía sang đã nhanh, nhưng Tiêu Thu Phong còn nhanh hơn.

Một trong Thất Tử, đã bị móng vuốt của hắn bắt trúng, dù đã đưa kiếm về cản, Tiêu Thu Phong vẫn không rời tay. Móng vuốt điên cuồng, đã xuyên thủng lồng ngực của hắn, sau đó, móc thẳng trái tim của hắn ra, và nó vẫn đang đập.

Cho dù chết, thì một kiếm kia, hắn ta vẫn không đánh xuống, vì người đàn ông này là vũ khí hình người, hắn không được phép làm tổn thương.

Sau đó, bên tai vang lên tiếng "Bẹp", trái tim kia, đã bị bóp nát.

Cho dù nhìn thấy trái tim bị móc từ trong lòng ngực ra của đồng bọn, nhưng sáu người kia vẫn vô cảm, bởi vì sống chết đối với họ mà nói, đã không còn ý nghĩa gì.

Tử Dao đã không nhìn thấy, mà Tiêu Thu Phong cũng đánh mất chính mình, điên cuồng đánh về phía Thất Tử.

Thời điểm Tham Lang xuất hiện, chính là lúc Tiêu Thu Phong đang móc trái tim của người kia ra. Tuy rằng ông ta giết người như rạ, nhưng phương thức giết người tàn nhẫn như vậy, ông vẫn chưa thử qua, không nhịn được kinh tâm. Vũ khí hình người chính là vũ khí hình người, ngảy cả thủ pháp giết người cũng tàn nhẫn hơn rất nhiều.

Nếu không phải Phá Quân mãnh liệt yêu cầu, dặn ông không được nhúng tay vào, nếu không ông đã không nhịn được, hủy diệt người đàn ông này, cuối cùng đương nhiên vẫn cứu Tử Dao về, làm sao mà cứu hắn được. Trong lòng vẫn không biết Tử Dao vì người đàn ông này mà bị thương, bị một kiếm xuyên qua.

"Đi..."Ma tính cuồng bạo, Tử Dao mất tích, hoàn toàn khơi dậy sự tiến hóa nhân thể, Hung Sát Lục Tử đã lui thân về, nhiệm vụ của họ đã hoàn thành, cần phải nhận nhiệm vụ tiếp theo.

Thất Sát sau khi nhận được báo cáo, cũng không vì chết mất một người trong Thất Tử mà đau buồn, ngược lại nghe được tình hình của Tiêu Thu Phong lại mừng rỡ như điên, quả nhiên là thể chất vô song, tốc độ tiến hóa và lực lượng của người đàn ông này, cho dù là thất sát, cũng kinh ngạc không thôi.

"Các ngươi, không cần trở lại, tiếp tục, giết sạch những người bên cạnh hắn, làm cho hắn có càng nhiều cơ hội giết chóc càng tốt"Chỉ cần vũ khí hình người có một ngày thành hình, thì cho dù Thất Tử chết hết, ông ta cũng không hề thấy đáng tiếc, bởi vì đối với Thất Sát, chỉ cần đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.