Ngồi nghỉ khoảng tầm 15 phút Lãnh Vân Hy chợt cảm thấy hơi nhạt miệng, cô thèm một thứ gì đó ngọt. Nghĩ rồi cô nàng nhìn sang người đàn ông bên cạnh, Phó Thiên Hàn hiện đang ngồi nhìn những đứa trẻ chơi đùa trong khuôn viên bệnh viện. Thấy ánh mắt vui vẻ của anh Lãnh Vân Hy liền lên tiếng hỏi:
- Anh thích bọn trẻ ấy sao?
- Không, anh chỉ đang nghĩ trẻ con thật là đáng yêu. Vậy mà lúc trước anh lại không thích chúng.
- Vậy giờ anh thích rồi chứ?
- Ừm, anh rất thích! Càng thích hơn chính là lúc được tận tay bế con của mình.
Nói rồi Phó Thiên Hàn xoay sang nhìn Lãnh Vân Hy mỉm cười, tay anh xoa nhẹ chiếc bụng đã nhô lên kha khá. Vừa xoa vừa nói:
- Bé con à, con phải mau chóng lớn lên rồi ra ngoài gặp ba đấy!
Nhìn Phó Thiên Hàn thích thú xoa bụng mình Lãnh Vân Hy liền mỉm cười hạnh phúc. Cô đặt tay lên tay anh bắt đầu vòi vĩnh:
- Được rồi, con sẽ sớm ra ngoài chơi thôi! Nhưng bây giờ con nói là con thèm đồ ngọt, ba mau đi mua đi!
Trước sự nũng nịu của Lãnh Vân Hy Phó Thiên Hàn luôn không bao giờ có thể từ chối. Anh bật cười rồi véo nhẹ chiếc má mềm của cô nói:. truyện kiếm hiệp hay
- Vậy xin hỏi bé con muốn ăn đồ ngọt gì?
- Hưm… bất cứ cái gì miễn ngọt là được!
Nhìn quanh một vòng Phó Thiên Hàn phát hiện ra xe kem bên đường liền nói:
- Bên kia có xe kem! Em đợi anh một lát!
- Vâng!
Phó Thiên Hàn nhìn vào xe kem, bên trong là tủ kem với nhiều màu sắc, phía trên quầy trưng bày nhiều loại bánh kẹo ngọt ăn cùng nhìn rất thích mắt. Hôm nay thời tiết quả thật có hơi nóng làm Phó Thiên Hàn cũng muốn ăn kem. Thế là anh quyết định chọn vài vị, nhớ lại sở thích của vợ mình Phó Thiên Hàn liền nói:
- Lấy cho tôi một phần ba vị trà xanh, bạc hà và việt quất. Lấy thêm một phần vị cà phê và rượu rhum.
- Được, phiền anh đợi một lát!
Nói rồi người bán loay hoay xoay vào làm kem, nhìn từng thìa kem ngon miệng được mút ra Phó Thiên Hàn thầm nghĩ:
- Hẳn là cô gái nhỏ nhà mình sẽ thích lắm!
Lãnh Vân Hy từ nhỏ đã rất thích ăn kem, dù là trong thời tiết thế nào thì kem vẫn luôn là chân ái đối với cô gái nhỏ. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn bắt đầu tưởng tượng đến khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười của cô khi thấy được hộp kem trước mắt. Khỏi nghĩ cũng biết là nhất định cô gái nhỏ nào đó sẽ rất vui!
- Anh có muốn thêm topping nào không ạ?
Giọng người bán vang lên kéo Phó Thiên Hàn về thực tại, không ngờ anh lại đang đứng mơ mộng trong khi mua kem. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn phì cười, anh chưa bao giờ rơi vào trạng thái như thế. Có lẽ gần đây tâm trạng anh không được tốt mấy nên khi có chuyện vui đã khiến anh trở nên như vậy. Không đợi người bán hàng đợi Phó Thiên Hàn lên tiếng đáp:
- Có! Lấy cho tôi một phần cốm màu, một phần choco chip và cả kẹo Marshmallow nữa.
- Dạ được, có ngay!
Nhìn thấy Phó Thiên Hàn mua nhiều kem trong khi chỉ đi một mình người bán hàng liền hỏi:
- Chàng trai này, anh chỉ đi một mình sao lại mua nhiều như vậy?
Nghe người bán hàng hỏi Phó Thiên Hàn khẽ mỉm cười đáp:
- Tôi mua cho vợ tôi nữa!
- Vậy vợ anh đâu?
- Vợ tôi đang ở trong bệnh viện bên kia đường.
- À! Vợ cậu ốm à?
- Không! Cô ấy vào để chăm sóc ba tôi.
Nghe đến đây ngưởi bán kem vỡ lẽ, thì ra nãy giờ là do anh ta đã suy nghĩ quá nhiều. Để tránh ngượng ngùng người bán kem liền cười trừ:
- Ra là vậy! Xin lỗi, tôi không biết!
- Không sao!
Vừa nói bàn tay điêu luyện của người bán kem vừa xúc thoăn thoắt, anh ta rắc thêm topping Phó Thiên Hàn đã yêu cầu cuối cùng cho lên trên muỗng rồi đưa tận tay anh nói:
- Mong ba anh sớm khỏe nhé!
Nhìn thấy người bán kem đưa kem tới Phó Thiên Hàn liền thuận thế cầm lấy. Nghe lời hỏi thăm mà người bán kem nói Phó Thiên Hàn liền lịch sự đáp lại:
- Vâng, cảm ơn! Anh cũng mua may bán đắt nhé!
Nói rồi Phó Thiên Hàn lấy tiền ra trong ví tờ 200k mới cứng, anh để nó trên xe kem xong xuôi liền xoay lưng rời đi trở về khuôn viên bệnh viện. Chẳng đợi người bán kem kịp phản ứng đã thấy anh biến mất hút. Dáng vẻ Phó Thiên Hàn có hơi gấp gáp vì không muốn Lãnh Vân Hy phải đợi.
Đến cạnh Lãnh Vân Hy Phó Thiên Hàn nhẹ nhàng ngồi xuống, anh đặt một hộp kem vào tay vợ. Lãnh Vân Hy lúc này đang nhắm mắt tận hưởng không khí trong lành, không biết Phó Thiên Hàn đang ngồi ngay bên cạnh. Cái mát lạnh của hộp kem thoáng chốc làm cô gái nhỏ giật mình, suýt nữa là làm rơi hộp kem xuống đất. Nhưng vẫn may là còn cầm lại kịp!
Nhìn thấy hộp kem sặc sỡ trong tay mình lại liếc mắt nhìn sang người đàn ông bên cạnh Lãnh Vân Hy nói:
- Thiên Hàn, dù thế nào anh vẫn không quên sở thích của em! Lấy anh là may mắn nhất cuộc đời em đó!
Phó Thiên Hàn được nghe vợ nói lời ngọt ngào thì cười tít mắt, vẻ mặt anh hiện tại như được ai cho kẹo vui vẻ vô cùng. Khẽ đặt lên má cô một nụ hôn anh nói:
- Lấy em mới chính là may mắn lớn nhất đời của anh!