Tối hôm đó sau khi đã thưởng tiệc và tận hưởng những gì Phó lão gia tử chuẩn bị, Lãnh Vân Hy và Phó Thiên Hàn bồng bé con về phòng ngủ. Phòng cưới ngày xưa của hai người giờ đã được Phó lão gia trang bị thêm đồ dùng cho trẻ nhỏ. Một chiếc nôi cạnh giường ngủ, một chiếc bàn để đặt ấm hâm sữa, máy hút sữa các thứ.
Nhìn thấy căn phòng đến cả Phó Thiên Hàn và Lãnh Vân Hy cũng bất ngờ, không tin được rằng Phó lão gia lại chuẩn bị nhiều đến thế. Có lẽ ông vẫn đang sống và chuộc lỗi, vẫn đang mong ngóng đến một ngày được con trai mình tha thứ. Đối diện với ba mình Phó Thiên Hàn vẫn còn khá gượng gạo, anh hít vào một hơi rồi nói câu cảm ơn sau đó đóng cửa.
Oa oa oa
Nửa đêm, tiếng em bé khóc vang vọng khắp cả căn phòng làm đôi vợ chồng nào đó đang nằm ôm nhau thắm thiết phải giật mình tỉnh giấc. Lãnh Vân Hy mở mắt ngồi dậy định xuống giường dỗ con thì chợt từ phía sau một bàn tay níu cô lại. Chỉ thấy Phó Thiên Hàn cũng đã ngồi thẳng dậy từ khi nào, anh ấn cơ thể Lãnh Vân Hy xuống giường rồi nói:
Em ngủ thêm đi để anh dỗ con cho.Vâng!Sau tiếng đáp lời Phó Thiên Hàn nhanh chân xuống giường chạy ngay đến cạnh chiếc nôi mà bé con đang ngủ.
Anh nhẹ nhàng bế Bảo Bảo trên tay rồi vừa vỗ vỗ lưng con vừa nói:
- Bảo Bảo ngoan! Con đói rồi đúng không? Để ba lấy sữa cho Bảo Bảo nha.
Đứa bé dường như hiểu được lời ba mình nói nên bắt đầu trở nên ngoan ngoãn, cậu bé mở to hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. Bàn tay nhỏ xíu đã bị bịt chặt bằng bao tay trẻ em khẽ đưa lên miệng mút mút. Nhìn thấy cảnh tượng này mấy ai mà không xiu lòng? Vừa mút tay bé con vừa nở nụ cười toe toét, hai cái má bánh bao phúng phính cứ rung lên trong thấy cưng đến lạ.
Phó Thiên Hản vừa bể con vừa đi đến chiếc tủ cạnh giường, chiếc tủ được Phó lão gia trang bị dùng riêng để đặt đồ của em bé. Nhẹ nhàng mở nắp mấy hâm sữa, Phó Thiên Hàn lấy ra từ bên trong bình sữa đã được chuẩn bị sẵn. Vì không muốn cho con dùng sữa ngoài nên Lãnh Vân Hy thường cho bé con ti trực tiếp, thế nhưng sức khỏe của cô sau khi sinh vẫn rất yếu cộng thêm buổi đêm phải thức nhiều nên Lãnh Vân Hy rất mệt mỏi. Nhìn cảnh vợ mình vất vả tới mức tiều tụy Phó Thiên Hàn không cách nào chịu được. Anh để xuất rằng ban đêm Lãnh Vân Hy nên vắt sữa rồi đựng sẵn trong bình sau đó đặt trong máy hâm sữa.
Nghe ý kiến của chồng thấy hợp lý nên cô gái nhỏ cũng thuận theo, buổi đêm mỗi 2 tiếng bé con sẽ thức dậy đòi sữa một lần thế nên Lãnh Vân Hy thường dùng máy hút sữa trước khi ngủ. Bình sữa được đặt trong máy hâm sữa nên đảm bảo vẫn ấm nóng và hoàn toàn tiệt trùng nhờ đó cũng yên tâm hơn và ngủ được ngon giấc. Thế nhưng không phải lúc nào mọi chuyện cũng suôn sẻ như thế. Và hôm nay chính là ngoại lệ ấy! Chẳng hiểu sao hôm nay
Bảo Bảo lại chẳng chịu uống sữa bình, bé con cứ khóc mãi đòi ti mẹ nên Lãnh Vân Hy đành trở dậy. Đặt con vào tay Lãnh Vân Hy, Phó Thiên Hàn nói:
Xem ra đêm nay bé con không chịu uống sữa bình rồi.Không sao, để em cho con ti.
Thương vợ vất vả nên vừa sáng ra Phó Thiên Hàn đã thay vợ chăm con để cô có thể ngủ thêm được chút ít. Bảo Bảo vừa mở mắt đã cười, cậu bé đưa hai tay lên ý đòi được ôm trông đáng yêu hết mực. Thấy vậy Phó Thiên Hàn liền bế con trai lên, anh hôn lên trán Bảo Bảo rồi nói:
- Đêm qua mẹ mệt rồi, để mẹ ngủ! Ba chơi với Bảo Bảo được không?
Đang chơi với Bảo Bảo thì bên ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa, nghe thấy thế người đàn ông liền dừng hành động đang làm lại rồi cất tiếng hỏi:
Có việc gì?Dạ thưa thiếu gia bữa sáng đã được chuẩn bị xong hết rồi ạ.Được rồi!Sau khi Phó Thiên Hàn chơi với Bảo Bảo xong xuôi cũng là lúc Lãnh Vân Hy thức dậy. Thật ra nãy giờ cô không hề ngủ thêm mà chỉ nằm đó để nhìn cảnh tượng chồng mình chăm sóc em bé. Từ ngày có bé con Phó Thiên Hàn thay đổi thấy rõ, anh siêng năng chăm con và thường xuyên ở nhà hơn trước. Chưa hết anh còn tranh giành để được chăm con vào ban đêm với vợ. Nhìn hình ảnh chồng mình chăm em bé làm lòng Lãnh Vân Hy ấm áp đến lạ.
Ngồi dậy và xuống khỏi giường, Lãnh Vân Hy đến bên cạnh nôi của bé con khẽ hôn lên trán con bé rồi xoay sang nói với Phó Thiên Hàn:
Xuống ăn sáng thôi anh!Để anh vệ sinh cá nhân cho con đã.Vâng!Nói rồi Phó Thiên Hàn bế bé con vào nhà tắm, anh thành thục lấy ra một thau nước tắm rồi nhẹ nhàng tắm rửa cho em bé. Sau khi vệ sinh sạch sẽ thơm tho anh mặc cho con trai bộ đồ đã được Lãnh Vân Hy chuẩn bị sẵn.
Quần áo của Bảo Bảo là một bộ đồ liền thân hình con mèo màu trắng, phía trên là chiếc mũ có tai mèo và chính giữa là hàng khuy xanh. Sửa soạn cho con trai xong Phó Thiên Hàn nhẹ nhàng đặt Bảo Bảo vào nôi rồi xuống nhà