Editor: Jenny Thảo
Sau khi quyết định thành lập một công ty đầu tư, Ôn Hinh Nhã cũng tích cực vào việc tìm hiểu các kiến thức về phương diện này, có thiên tài tài chính Âu Dương Phong bên cạnh, việc học tập của cô cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Thỉnh thoảng Khâu Dật Phàm cũng đến đây để đem những giấy tờ có liên quan đến di chúc của mẹ cô cùng những bất động sản đã được định giá đến cho cô xem, ước chừng có khoảng năm nghìn vạn.
Âu Dương Phong cũng không làm cho cô thất vọng, mới khoảng chừng ba ngày hắn đã đem cho cô xem một bản kế hoạch hoàn chỉnh về việc phát triển công ty trong tương lai khiến cho Khâu Dật Phàm khen ngợi không ngớt, có bảng kế hoạch, Khâu Dật Phàm chính thức hướng ngân hàng vay tiền, tuy rằng thủ tục có chút phiền toái, nhưng mà Khâu Dật Phàm cũng đã chuẩn bị từ trước, nên sự tình cũng phát triển theo hướng mà cô mong đợi.
"Công ty sẽ tên là Lan Hinh!" Ôn Hinh Nhã thản nhiên nói, trước khi trở lại Ôn gia, cô có mười lăm năm là một Trương Tiểu Lan đầu đường xó chợ. Vào kiếp trước, cô là Ôn Hinh Nhã nhưng lại làm Trương Tiểu Lan hai mươi lăm năm cho tới khi cô chết, cho nên đời này cô chỉ muốn mình là Ôn Hinh Nhã, bởi vì đã có bài học từ đời trước nên cô luôn nói với bản thân rằng thời thời khắc khắc đều phải giữ vững bản tính, cố gắng để tự lập!
Âu Dương Phong tự nhiên không có dị nghị!
Kế tiếp chính là tìm nơi để khai trương công ty, Ôn Hinh Nhã tìm kiếm ở trên bản đồ thành phố rồi chỉ vào một điểm nằm trên bản đồ, nói: "Công ty chúng ta sẽ đặt ở chỗ này!"
Âu Dương Phong hơi nhíu mày: "Địa điểm này gần Tây Hoàng, vị trí này hơi hẻo lánh, công ty đầu tư vẫn là nên khai trương ở trung tâm thành phố như vậy mới thuận tiện cho việc giao dịch."
Ôn Hinh Nhã chỉ cười không nói, cái địa phương này tuy rằng trước mắt hơi bị hẻo lánh, nhưng mà cô biết vào tháng năm năm sau, chính phủ sẽ tu sửa một tuyến tàu điện ngầm theo hướng đông và tây, tuyến tàu điện ngầm này sẽ giúp cho Tây Hoàng phất lên thành một đường trung tâm của thành phố, cơ hồ đạt tới tấc đất tấc vàng, và cùng những khu đất đang được tu sửa, Tây Hoàng sẽ bắt đầu xuất hiện những tòa cao ốc thương nghiệp cùng khu nam bên này nối thành một đường ray, trở thành đoạn đường thành phố nổi danh về các thương nghiệp hoàng kim, mà vị trí cô chỉ là nơi khu nam và Tây Hoàng giao nhau, tương lai nơi này chính là trung tâm thương nghiệp của khu nam và Tây Hoàng, không còn vị trí nào có thể tốt hơn vị trí này.
Ôn Hinh Nhã đang trông cậy vào Âu Dương Phong có thể giúp cô mau chóng kiếm chút tiền, để cô có thể mua một khu đất ở bên phía Tây Hoàng, như vậy có thể thảnh thơi ngồi chờ cho giá đất tăng lên..
Âu Dương Phong thấy khuôn mặt cao thâm khó đoán của cô thì đầu óc có chút không hiểu được: "Tài chính của chúng ta cũng đang dư dã, vì cái gì mà không chọn một vị trí tốt hơn chứ?"
Ôn Hinh Nhã mang theo dáng vẻ thâm trường nhìn hắn nói: "Âu Dương Phong, kinh tế của nhân dân đang tăng trưởng, thúc đẩy thành phố phát triển, tiện lợi và phát triển là chủ đề mà thành phố đang muốn hướng tới!"
Âu Dương Phong khẽ giật mình, lại một lần nữa hắn cúi đầu xem kĩ lại bản đồ trên bàn, không biết vì cái gì mà hắn có thể nhìn thấy một vài tên đường nổi tiếng có trên bản đồ nhưng mà cụ thể cái gì thì hắn cũng không hiểu mấy, cuối cùng chính là hắn cũng không phải Ôn Hinh Nhã, cũng không có trọng sinh nên việc biết trước tương lai này thì hắn chịu.
Hết thảy công việc về công ty cũng đã được an bài thỏa đáng, cục đá trong lòng Ôn Hinh Nhã cuối cùng cũng đã buông xuống: "Công ty sẽ giao cho anh toàn tâm xử lý, ông ngoại của em ngày mai sẽ trở về từ thành phố phía Nam, khi ông ngoại trở về thì em phải học tập các chương trình mà ông dạy nên sẽ có chút bận, sẽ không như bây giờ mà có thời gian để giải quyết việc. Nếu có vấn đề về pháp luật, thì anh trực tiếp đi tìm Khâu Dật Phàm."
Âu Dương Phong gật đầu nói: "Em yên tâm, công việc còn lại thì cứ giao cho anh!"
Sau khi Âu Dương Phong rời đi, Ôn Hinh Nhã nói một tiếng với Tư Diệc Diễm rồi liền đi văn phòng luật sư Siêu Phàm, lúc trước Khâu Dật Phàm đã giới thiệu cho cô một vị luật sư và đã hẹn ngày hôm nay sẽ gặp mặt.
Ngồi xe khoảng chừng 50 phút, Ôn Hinh Nhã đã tới văn phòng luật sư Siêu Phàm, một người phụ nữ làm việc ở quầy lễ tân tươi cười chào hỏi cô: "Chào cô, xin hỏi cô đến đây vì việc gì ạ?"
Ôn Hinh Nhã nhàn nhạt nói: "Tôi đã có hẹn với Trình luật sư!"
"Thỉnh cô chờ một lát, để tôi gọi điện thoại cho Trình luật sư xác định một chút." Người phụ nữ ở quầy lễ tân trước mặt này có chút kinh ngạc nhìn cô, Trình đại luật sư là kim bài của văn phòng luật sư Siêu Phàm, thanh danh ở trong ngành này vô cùng vang dội, người bình thường chính là không với tới để đặt hẹn với hắn.
Ôn Hinh Nhã gật đầu, cô đã hỏi thăm qua vị luật sư này, hắn là một trong tứ đại kim bài của văn phòng luật sư Siêu Phàm, chuyên môn phụ trách là biện hộ cho các vấn đề hình sự, thanh danh của hắn khá là cao ở trong ngành, cơ hồ chưa một lần thua kiện.
Người phụ nữ cúp điện thoại rồi hướng về phía cô nói: "Ôn tiểu thư, Trình luật sư hiện tại vừa lúc có thời gian rảnh, tôi mang cô đi đến phòng họp số 4!"
Người phụ nữ mang theo Ôn Hinh Nhã đi thang máy tới thẳng lầu ba, đi vào phòng họp số 4, lại thấy lúc này Trình Tử Nghệ đang cầm văn kiện ngồi ở trong phòng hội nghị chờ cô.
Ôn Hinh Nhã nhẹ nhàng gõ cửa hai cái, rồi mở cửa chậm rãi đi vào.
"Mời ngồi!" Trình Tử Nghệ vùi đầu xem văn kiện cũng chưa từng liếc mắt lên nhìn cô một lần nào.
Có lẽ người khác sẽ cảm thấy hắn ngạo mạn vô lý, nhưng Ôn Hinh Nhã lại cảm thấy hắn đang nghiêm túc cùng nghiêm cẩn xem xét văn kiện của thân chủ, cô chậm rãi ngồi vào bàn tròn, tay thì tùy ý cầm lên một cuốn tạp chí về pháp luật lật xem.
"Muốn uống chút gì không?" Trình Tử Nghệ trong tay vẫn cầm văn kiện lật xem hỏi.
"Nước trà, cảm ơn!" Ôn Hinh Nhã cười nói.
Trình Tử Nghệ tay ấn về phía điện thoại bàn trên bàn tròn gọi cho trợ lý: "Tiểu Trần, pha một chén trà nóng rồi bưng lại đây."
Văn kiện mà Trình Tử Nghệ đang xem là vụ án vào năm 2008, Âu Dương Phong cùng đối tác mở một công ty dính líu đến vụ án rửa tiền đen, đây cũng là mục đích mà Ôn Hinh Nhã đến đây vào ngày hôm nay.
Trình Tử Nghệ năm nay đã 30 tuổi, thân hình và khuôn mặt thì tuấn dật (đẹp trai đó mọi người), hôm nay mặc một bộ tây trang màu xanh biển đậm, áo sơmi trắng được cởi bỏ hai nút trước ngực, lộ ra làn da màu đồng nam tính, tay áo được quấn lên đến khuỷu tay, trên cánh tay nổi lên những đường mạch máu uốn cong, cả người tản mát ra vẻ thành thục và mị lực của một người đàn ông trưởng thành.
Lúc Trình Tử Nghệ buông văn kiện trong tay xuống: "Án kiện này tôi đã nhìn kỹ, cũng nghiêm túc nghiên cứu qua, nếu như đây là một bản án cũ được nhắc lại, muốn biện hộ lại vụ án thì vấn đề thật ra cũng không lớn, bất quá tôi muốn gặp mặt đương sự, muốn tìm hiểu nhiều hơn về tình huống lúc đó, như vậy thì dễ dàng giúp chúng ta tìm kiếm nhiều chứng cứ mới hơn."
"Cảm ơn Trình luật sư đã giúp cho tôi biện hộ vụ án này." Sau khi hắn trả lời, thì Ôn Hinh Nhã liền biết Trình Tử Nghệ không có để vụ án này vào mắt, bất quá nghĩ đến thì cũng đúng, loại án nhỏ này đối với Trình Tử Nghệ xác thật là lấy dao thái trâu để chặt thịt gà, hắn có thể tiếp nhận vụ việc này, ít nhiều cũng là nhìn mặt mũi của Khâu Dật Phàm.
"Tôi muốn biết cô có suy nghĩ gì về vụ án này không?" Trình Tử Nghệ khi nói lời này mới nhìn thẳng vào thiếu nữ mười lăm tuổi trước mặt, từ miệng của Khâu Dật Phàm thì hắn biết cô và đương sự của vụ án này Âu Dương Phong đang cùng nhau hợp tác để thành lập một công ty đầu tư, bởi vì Âu Dương Phong đã từng ngồi qua tù nên có tiền án, cho nên mới ủy thác hắn lật lại vụ án cho Âu Dương Phong.
Nói thật, đối với sự quyết đoán của thiếu nữ trẻ tuổi này thì hắn thập phần thưởng thức, nhưng mà điều chân chính hấp dẫn hắn lại là thân phận của cô, cháu gái của Ôn gia mất tích mười lăm năm, cháu ngoại duy nhất của ông cụ Mạc, chưa tính đến Ôn gia, hắn đã rất kính trọng ông cụ Mạc, cho nên mới đáp ứng hỗ trợ án kiện này.
"Tôi chỉ biết Âu Dương Phong vô tội, cũng biết Trình luật sư đây là một người luôn kiên trì nguyên tắc của chính mình, sẽ không vì lợi ích mà lấy pháp luật trở thành một công cụ để tư lợi. Đổi lại mà nói thì anh cũng tin Âu Dương Phong trong sạch, cho nên mới tiếp nhận vụ án này, một khi đã như vậy thì anh sẽ toàn lực mà ứng phó nó, một án kiện nho nhỏ như vậy sao có thể làm khó vị đại luật sư như anh chứ, cho nên cái nhìn của tôi đối với vụ án này, cũng không có gì quan trọng."
"Cô quả nhiên là lợi hại." Trình Tử Nghệ ý vị thâm trường cười nói, thời điểm Khâu Dật Phàm tìm đến hắn, hắn rất tò mò vì sao Khâu Dật Phàm lại hăng hái giúp cho một thiếu nữ chỉ mới mười lăm tuổi như vậy, không đơn giản là vì quan hệ giữa Khâu gia và Mạc gia đi, kết quả là Khâu Dật Phàm đã nói cô nương này rất lợi hại, cùng cô ấy giao tiếp rất thú vị.