Sự kết hợp và va chạm giữa ánh sáng và bóng tối khiến Ôn Hinh Nhã chợt nghĩ đến thiên thần Lucifer, người đã sa đọa thành quỷ Satan, cai trị vùng đất hắc ám ma quỷ..
Thời điểm chìm sâu vào giấc ngủ, Ôn Hinh Nhã chợt có một giấc mơ hết sức kỳ lạ.
Cô mơ thấy một nụ hoa xương rất xinh đẹp, nở ra một luồn ánh sáng xinh đẹp mà thuần khiết, nó đung đưa dáng người mảnh mai, mềm mại mê người.
Tư Diệc Diễm khoác lên người một chiếc áo sơmi đen đứng trước nụ hoa, với khuôn mặt lạnh nhạt như gần như xa, đôi mắt phượng hẹp dài xinh đẹp, cùng đôi môi mỏng quyến rũ. Ngón tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa, vô cùng nâng niu như thể hắn đang đối xử với một bảo vật quý giá.
Đột nhiên các ngón tay của hắn tiến lại gần nhau, nụ hoa bị uốn cong theo động tác tay của hắn cuối cùng bị cắt đứt khỏi cành cây, rơi xuống bàn tay thon dài của hắn.
Sau khi tỉnh dậy, Ôn Hinh Nhã ngồi yên ở trên giường và nghĩ đến vấn đề mà ngày hôm qua cô cùng Tư Diệc Diễm đã tiến hành thảo luận chuyên sâu, nụ hoa và đóa hoa. Ôn Hinh Nhã không khỏi bật cười trước những suy nghĩ của chính mình, đúng là ngày nghĩ gì thì đêm sẽ mơ thấy nó.
Nhưng trong giấc mơ Tư Diệc Diễm lại hái xuống nụ hoa đó, nó có nghĩa là gì?
Ôn Hinh Nhã đột nhiên lắc lắc đầu: "Quan trọng ý nghĩ của hắn để làm gì, chỉ là một giấc mơ thôi mà, mình đúng là ngu ngốc, lại đi so đo với một giấc mơ kỳ lạ."
Sau khi bản thân bình tĩnh lại, Ôn Hinh Nhã nhìn thấy chiếc khuyên tai dài trên bàn trang điểm, do dự một lúc rồi mới cầm chiếc khuyên tai lên đeo vào vành tai phải của mình. Chiếc khuyên tai này có những đặc điểm hết sức đặc biệt, hiển nhiên nó không chỉ là một phụ kiện trang sức bình thường, chắc hẳn nó còn tác dụng trong việc gì đó.
Nghĩ đến thân phận thần bí và khó đoán của Tư Diệc Diễm, Ôn Hinh Nhã khẽ cau mày.
Lúc này, truyền đến tin tức từ thám tử tư, nói rằng Ninh Thư Thiến làm việc rất cẩn thận, rất khó tìm được hồ sơ lưu lại các cuộc gọi trong điện thoại cùng thẻ nhớ dùng trong điện thoại của Ninh Thư Thiến, tài sản tiền bạc cũng vậy, ban đầu chuyển vào công ty đầu tư sau đó mới chuyển ra ngoài, sạch sẽ gọn gàng không lưu lại một chút manh mối nào.
Tuy rằng Ôn Hinh Nhã có chút thất vọng, nhưng mọi chuyện cũng nằm trong dự liệu của cô, nếu dễ dàng đối phó với Ninh Thư Thiến như vậy thì người đó chắc chắn không phải là Ninh Thư Thiến.
Cũng trong lúc này, văn phòng luật sư Siêu Phàm xác nhận với bên ngoài rằng họ đang thủ lý vụ kiện của Ôn gia đại tiểu thư kiện tòa soạn báo Thiên Dương cùng mười tòa soạn báo khác vì những bài viết xúc phạm nghiêm trọng đến danh dự và lợi ích của cô, đồng thời văn phòng luật sư của bọn họ cũng đã đệ trình những kiến nghị liên quan lên tòa án.
Tin tức này sau khi được truyền ra ngoài, tin tức về cái chết của Dương Sùng Quang liền có vẻ không được nhiều người chú ý nữa.
Các phương tiện truyền thông hy vọng có thể phỏng vấn Ôn Hinh Nhã, nên họ đã sôi nổi gọi điện thoại đến Mạc gia, nhưng Ôn Hinh Nhã lại từ chối trả lời bất kỳ cuộc gọi nào liên quan đến vụ việc từ giới truyền thông, thậm chí từ chối các buổi phỏng vấn của giới truyền thông.
Thái độ cứng rắn như vậy đã khiến giới truyền thông nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Tuy nhiên sự việc lại phát triển xa hơn so với những gì mà bọn họ đã tưởng tượng, sự việc không hề đơn giản, động thái này của Ôn Hinh Nhã đã thu hút sự chú ý lớn của mọi người trong thủ đô. Chu gia đại tiểu thư Chu Thiên Du công khai ủng hộ cô, thậm chí còn tiết lộ rằng buổi tối ngày hôm đó thực sự là sinh nhật của Từ gia nhị thiếu gia Từ Thần Vũ, Từ Thần Vũ hẹn nhóm bạn tốt của hắn đến Cửu Trọng Thiên để ăn mừng, mọi người đều uống quá chén, chính cô ấy đã nhờ Ôn Hinh Nhã đưa Từ nhị thiếu trở về nhà.
Cố Quân Lân, thiếu gia nhà họ Cố cũng lên tiếng xác nhận việc này, đồng thời còn cười nhạo giới truyền thông bị người khác dắt mũi, ám chỉ có người ác ý muốn tạo ra scandal tai tiếng cho Ôn Hinh Nhã dựa vào danh tiếng của nhị thiếu gia nhà họ Từ.
Một số nghệ sĩ nổi tiếng trong giới giải trí cũng đã đăng bài nói về vụ bê bối của Ôn Hinh Nhã, bày tỏ sự cảm thông đối với Ôn Hinh Nhã, còn ám chỉ Ôn Hinh Nhã chỉ là một cô gái vị thành niên, thế nhưng giới truyền thông lại dùng những lời lẽ chỉ trích ác ý như vậy để nói về một đứa nhỏ, làm họ hết sức đau lòng, họ còn kêu gọi nói là trẻ em nên lớn lên một cách vô tư vô lo, không nên hứng chịu những cuộc công kích bừa bãi như vậy, và những cuộc tấn công ác ý từ các phương tiện truyền thông, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của những đứa trẻ.
Sự kiện này đã gây được tiếng vang lớn và nhận được nhiều sự đồng tình từ mọi người, nhất là các bật phụ huynh đang làm cha làm mẹ, nếu con cái nhà mình vì tham gia tụ tập với bạn bè mà bị truyền thông soi mói, chỉ trích khắp nơi, việc này sao có thể chấp nhận được.
Một số nghệ sĩ đã đăng bài lên các trang mạng xã hội và bày tỏ sự thất vọng sâu sắc với tình trạng hiện nay của giới báo chí, vì họ đã đánh mất đi lương tâm và phẩm chất cơ bản nhất để trở thành một người làm truyền thông.
Thậm chí, ông cụ Mạc còn trao đổi với một số người bạn về tình hình truyền thông trong nước hiện nay: Công việc chính của truyền thông là phổ biến văn hóa, tin tức, làm sao để truyền tải văn hóa, tin tức đến người dân một cách nhanh nhất và chính xác nhất, đó mới là vai trò thực sự của người làm truyền thông, phải có trách nhiệm với xã hội thay vì sử dụng cây bút trong tay để trục lợi cá nhân để đổi lấy lợi ích cùng sự nổi tiếng!
Những lời này của ông cụ Mạc đã thu hút rất nhiều sự chú ý từ các phương tiện truyền thông nhà nước trung ương. Các nhà lãnh đạo cao cấp của các tòa soạn báo hay công ty truyền thông cũng công khai tuyên bố rằng là một nhà báo, họ phải nghiêm túc trong việc phổ biến và truyền tải tin tức và văn hóa cho người dân, đồng thời đề nghị hãy đưa những tin có tính xác thật cao đến với công chúng. Ngoài ra họ sẽ cải cách và chỉnh đốn lại các nhà truyền thông ở trong nước, cái quyết định này đã được Ban Chấp Hành Trung Ương thông qua.
Chỉ cần một mình ông cụ Mạc đứng ra chứng minh thì các phương tiện truyền thông khác cũng phải đứng ra kiểm điểm lại mình, huống chi còn có Ban Chấp Hành Trung Ương ở phía sau chấp thuận, càng làm cho mọi người thêm kinh sợ.
Trong lúc nhất thời, dư luận trên các trang mạng xã hội đều sôi nổi tập trung về hướng Ôn Hinh Nhã, một cô gái chưa đủ tuổi thành niên!
Và vào lúc này, văn phòng luật sư Siêu Phàm đã nộp đầy đủ chứng cứ cho tòa án, và tòa án đã chấp nhận chứng cứ từ văn phòng luật sư Siêu Phàm, đồng thời phát ra giấy thông báo cho những người có liên quan, và sẽ mở phiên tòa phán xét vào ngày 22 tháng 5 sắp tới đây.
Ninh Thư Thiến nhìn tờ báo trong tay mà tức giận suýt nữa đã hung hăng xé tờ báo trong tay, bà ta đã bỏ ra một trăm vạn để cho Dương Sùng Quang tạo ra một vụ bê bối về Ôn Hinh Nhã để khiến cô trở thành đứa cháu bị Ôn gia bỏ rơi, bị nghìn người chỉ trỏ, nhưng Ôn Hinh Nhã lại có thể xoay chuyển tình thế một cách đơn giản như vậy.
Bà ta không cam lòng, không cam lòng!
Bà ta lấy ra điện thoai định chuẩn bị gọi cho Dương Sùng Quang, đáp ứng cho hắn thêm một trăm vạn, định trấn an hắn trước, không để hắn ta vì Ôn Hinh Nhã khởi tố mà sợ hãi, tiết lộ ra bên ngoài người đứng sau là bà ta.
Đột nhiên, bà ta nhìn thấy tin tức về một người đàn ông nhảy lầu tự sát ở phía cuối tờ báo, bức ảnh được nhà báo chụp tại hiện trường, người tử vong trong ảnh chính là Dương Sùng Quang, bà ta vô cùng sửng sốt, bất ngờ cầm tờ báo lên đọc kỹ.
Một người đàn ông mang quốc tịch nước Z, Dương Sùng Quang vì không trả nổi số tiền nợ khổng lồ do cờ bạc nên đã nhảy lầu tự sát ở tòa nhà Khánh Phong lúc 1 giờ sáng ngày hôm nay.
Không, điều này căn bản là không có khả năng, sáng ngày hôm qua Dương Sùng Quang còn gọi điện tống tiền bà ta nói muốn thêm một trăm vạn, sao hắn ta có thể cứ như vậy tự sát?
Trong lòng Ninh Thư Thiến vừa mừng vừa hoảng, điều đáng mừng chính là Dương Sùng Quang đã chết, bà ta không cần phải đưa cho hắn một trăm vạn, sau này bà ta cũng không cần chịu đựng hắn ta suốt ngày tống tiền bà ta, việc bà ta nhờ Dương Sùng Quang tạo ra vụ bê bối về Ôn Hinh Nhã cũng sẽ không có ai biết. Hoang mang chính là.. Dương Sùng Quang cứ như vậy mà chết, liệu có liên lụy đến bà ta hay không?
Cứ suy nghĩ miên man như vậy, bỗng trong đầu bà ta chợt lóe lên một tia sáng, bà ta hốt hoảng bấm một dãy số điện thoại di động, cuộc gọi nhanh chóng được người bên kia bắt máy, bà ta liền chất vấn, hỏi: "Có phải anh đã phái người đi giết chết Dương Sùng Quang hay không?"
"Một người thất tín bội nghĩa như Dương Sùng Quang, chết cũng không có gì đáng tiếc." Giọng nói ở đầu dây bên kia hết sức kỳ quái, ồn ồn khiến người ta cảm thấy ê răng, rõ ràng là đang dùng máy đổi giọng.
"Rốt cuộc mục đích của anh là gì khi giết hắn, tôi nói cho anh biết, đừng có mà mơ tưởng hắt nước bẩn lên người tôi." Ninh Thư Thiến nhịn không được hét lên, bà ta cho rằng bản thân bà ta đã sớm thoát khỏi sự kiểm soát của người bên kia, lại chưa bao giờ nghĩ đến hắn thế nhưng vẫn luôn trốn trong bóng tối quan sát bà ta.
"Tôi đây là đang giúp bà, nếu không bà chết như thế nào cũng sẽ không biết."
Ninh Thư Thiến đột nhiên sinh ra dự cảm không tốt: "Anh có ý gì?"