Khải Lâm bất ngờ. Mặt hắn đỏ ngư tría cà chua chín. Tuy cũng rất muốn nhưng hắn phải kiềm chế vì... vì Mạn Nhi của hắn chưa đủ tuổi. Quay mặt đi chỗ khác, Khải Lâm khàn giọng lên tiếng.
- Không... không được đâu Mạn Nhi! Bây giờ em còn quá nhỏ. Chúng ta... chúng ta không thể làm chuyện đó được. Anh không muốn em chịu thiệt đâu.
Thấy Khải Lâm cương quyết từ chối như vậy thì Cố Tiểu Mạn nhíu mày.
Tại sao? Tại sao người đàn ông mà yêu cô ta sâu đậm đang từ chối lời đề nghị của cô ta sao? Được rồi, đã vậy thì để xem anh sẽ ra sao với chiêu này.
Nghĩ rồi Cố Tiểu Mạn nũng nịu.
- A Lâm ca ca ghét Mạn Nhi sao? Mạn Nhi thật sự rất muốn trở thành người phụ nữ của A Lâm ca ca mà. Mạn Nhi tuyệt đối sẽ không chịu thiệt khi được làm chuyện đó với A Lâm ca ca đâu. Mạn Nhi giờ cũng lớn rồi mà.
- Đừng, Mạn Nhi, em mà nhìn anh bằng ánh mắt đó thì anh sẽ không chịu đựng nổi mất.
- Không sao mà A Lâm ca ca. Hãy tới đây với em đi.
Tuy nhiên, Khải Lâm vẫn từ chối. Hắn yêu Cố Tiểu Mạn là thật nhưng không muốn cùng cô ấy đi quá xa như vậy. Đặc biệt là... hắn muốn làm nó với cô bé của hắn khi cô đủ tuổi.
Do không lay động được Khải Lâm nên cô chỉ còn chiêu cuối. Cố Tiểu Mạn nói thầm với hắn.
- Vậy A Lâm ca ca có thể bảo vệ sĩ roief khỏi khu vực phòng này không. Dù sao đây cũng lsf phòng riêng của anh tại bệnh viện này nên anh muốn là được mà.
Hơi khó hiểu trước lời đề nghị của Cố Tiểu Mạn nhưng đây là yêu cầu của người hắn yêu nên hắn đâu thể từ chối. Khải Lâm kêu vệ sĩ đứng ngoài rời khỏi đây rồi bước vào phòng.
Cố Tiểu Mạn lúc này đã tự ý rút kim truyền ra, chạy tới cửa khoá trái lại mặc cho sự ngach nhiên của Khải Lâm.
- Mạn Nhi, em...
- Suỵt! A Lâm ca ca, lại đây nào.
Nói rồi Cố Tiểu Mạn kéo tay Khải Lâm về phía giường. Đẩy hắn ngã xuống giường, Cố Tiểu Mạn ngồi lên người của Khải Lâm, bắt đầu cởi từng nút áo. Từ ái bệnh nhân đến áo bên trong đều được gỡ xuống để lộ ra cặp đào hồng hào.
Khải Lâm đỏ mặt, nhắm quay mặt qua chỗ khác. Trời ơi! Tại sao Mnaj Nhi của hăn lại làm như vậy chứ? Cô vẫn còn quá nhỏ mà. Giờ thì hay rồi! Bên dưới của hắn cũng **** đến phát đau rồi.
Do thấy Khải Lâm vẫy phản kháng nên Cố Tiểu Mạn đã trực tiếp kéo khoá quần, lôi *** **** của hắn ra mà thưởng thức.
Khải Lâm vừa ngỡ ngàng lại vừa ngượng.
Mạn Nhi của hắn học ở đâu ra mấy trờ này chứ? Tái ao lại có thể làm vậy?
Dùng toàn bộ sự kiềm chế cuối cùng, Khải Lâm đưa tay chạm vào má của Cố Tiểu Mạn nói.
- Mạn Nhi, dưng lại đi.
Cố Tiểu Mạn như bỏ ngoài tai lời nói vừa rồi của Khải Lâm mà làm khẩu hình miệng.
" A Lâm ca ca, chơi em đi "
Lúc này toàn bộ sự lý trí của Khải Lâm đã bị cắt đứt. Hắn lập tức ngồi dậy, hôn sâu khiến Cố Tiểu Mạn phát ra những tiếng rên nhẹ. Phải một lúc lâu sau thì hắn mới buông tha cho đôi môi đã hơi sưng của Cố Tiểu Mạn, hắn thì thầm.
- Mạn Nhi, đây là do em tự chuốc lấy. Vậy thì em đừng có trách anh độc ác.
Nói rồi Khải Lâm nhanh chóng cởi đồ của bản thân rồi đến 2 chiếc quần là vật che chắn cuối cùng của Cố Tiểu Mạn. Hắn không lưu tình mà đâm thẳng vào trong cơ thể của Cố Tiểu Mạn khiến cô đau đơn hét lên.
- Aaaaaaa, đau quá! Ưm... đau...!
Đợi cho Cố Tiểu Mạn quen dần, Khải Lâm bắt đầu di chuyển, càng ngày càng nhanh và mạnh bạo đến nỗi Cố Tiểu Mạn khóc nấc.
Sau khaongr thời gian rất lâu sau đó, tưởng chừng như vô tận thì ** *** của Khải Lâm đâm sâu vào trong t* c**g của Cố Tiểu Mạn mà phun ra chát lỏng ấm no gs có màu trắng đục.
Đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu mà hắn đã bắn vào trong cô bé của tiểu bảo bối của hắn rồi!
Cố Tiểu Mạn sau khi kết thúc thì định với tay lấy hộp thuốc tránh thai trên đầu giường chuẩn bị uống thì bị Khải Lâm ngăn lại. Dù không muốn làm chuyện này với cô ở độ tuổi này nhưng hắn cũng không muốn cốt nhục của mình bị huỷ hoại. Ôm Cố Tiểu Mạn đi tắm rồi lên giường đắp chăn và ôm cô ngủ.
Cả hai chìm cào giấc ngủ thật bình yên!