Trọng Sinh Thành Nữ Phụ Phản Diện

Chương 7




"Ok! Được rồi, mày phải bình tĩnh, mau chóng ổn định cảm xúc nào Hứa Khuynh Thành. Tim tôi ơi đừng đập nhanh nữa mà hãy bình thường trở lại đi!"

Tuy rằng đã cố trấn an bản thân nhưng cô không thể nào bình tĩnh được. Hiển nhiên thôi! Người đứng trước mặt cô ngay lúc này đây lại là một trong những nhân tố quan trọng đưa Hứa Khuynh Thành của nguyên tác vào cái c.h.ế.t cơ mà. Vị nam chính cao cao tại thượng này chính là người mà cô muốn tránh xa nhất trong số các nhân vật ở đây...

Hừm...

Có lẽ phải gọi là " một đám gián" mới đúng với bản tính của mấy người đó.

Bẩu không khí bỗng dưng trầm ổn đến mức căng thẳng. Hứa Khuynh Thành bỗng nhiên lên tiếng để xua đi sự im lặng đến đáng sợ ở xung quanh.

- Vậy học trưởng Hàn, tại sao anh lại ở đây vậy? Không phải đang trong giờ học sao?

- Tôi đi đâu mà cũng phải trình báo với cô sao? Hay cô lại nghĩ ra chiêu trò gì mới để câu dẫn tôi và làm tổn thương đến mọi người xung quanh. Cô nghĩ tôi không biết cô đê tiện đến mức nào à?- Hàn Đăng Phong mặt lạnh đáp lại.

Nghe anh nói vậy, lửa giận trong Hứa Khuynh Thành đột nhiên bùng nổ. Được rồi, cô xin rút lại lời nói vừa rồi, tên này không đáng để cô lịch sự, một chút cũng không. Lúc đầu còn định cho là hắn có chút tử tế khi giới thiệu tên mình nên đã được cô sắp xếp vào nhóm " con người", nhưng không... tên này cũng chỉ là gián, đích thị là một con gián vô duyên bất lịch sự trong tổng số gián ở cái thế giới này. Được thôi, muốn gây chiến á thì bà đây chiều cưng.

Hứa Khuynh Thành hùng hổ nói.

- Nè tôi đã có ý hỏi thăm anh rồi. Nếu anh không muốn nói thì thôi chứ tôi đâu cần anh nhận xét về tôi. Suy cho cùng những người như mấy người cũng chỉ là những loại tầm thường và vô vị mà thôi. Tưởng anh là nhất hay gì mà tôi phải câu dẫn anh. Anh nghĩ anh là ai? Thần thánh, sinh vật sắp tuyệt chủng hay là vật thể không xác định ngoài hành tinh. Đừng nghĩ rằng bà đây không có được anh thì sẽ sống không bằng chết nhá. Nếu muốn thì cút bề bên con ả Chu Tiểu Mãn của anh đi chứ bà đây không thèm. Ok?"

Bắn một tràng đạo lý xong thì cô quay người rời đi, để mặc anh đứng chôn chân ở đổ với sự ngạc nhiên. Trong đầu Đăng Phong bây giờ có vô vàn câu hỏi rằng lý do gì và tại sao cônlaij thay đổi đến vậy?

Đang mải mê suy nghĩ thì bỗng hình bóng quen thuộc lại xuất hiện trước mặt anh.

Hứa Khuynh Thành đã quay lại đây sao? Để làm gì chứ? Không lẽ lại là chiêu trò dụ dỗ mới với Hàn Đăng Phong anh.

- Không biết đường đến nhà kho. Mau chỉ chỗ đi.

Đang tức giận thì ăn nói cũng cộc lốc theo luôn. Vậy đó, Hứa Khuynh Thành cô đã phải lấy hết dũng khí, nhịn sự tức giận này vào bên trong mà vứt bỏ hết liêm sỉ đến hỏi đường.

Hàn Đăng Phong nghe cô nói xong thì cũng ngớ người rồi ngộ ra rằng hiện tại Hứa Khuynh Thành đang mất trí nhớ rồi. Thế là anh liền tiến lên phía trước rồi nói.

- Đi theo tôi, tôi dẫn cô đến đó.

Nhìn theo bóng lưng rộng lớn ở phía trước, Hứa Khuynh Thành cũng chỉ biết đi theo sau. Có lẽ chỉ lần này thôi! Lần đầu tiên và là lần cuối cùng cô nhờ đến sự trợ giúp từ anh, nam chính của cuốn tiểu thuyết này. Để tránh khỏi kết cục bi thảm như trong nguyên tác, cô chỉ có thể biết tự sức mình mà thay đổi cục diện thôi.