Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên

Chương 28: Nhân Vật Phong Vân




“Tiêu Vũ yêu đương, bạn trai là Tần Hiên!”

“Thiệt hay giả? Chuyện này không có khả năng đi, ngươi biết được tin tức từ đâu?”

“Ta tận mắt nhìn thấy, Tiêu Vũ đi tìm Tần Hiên, lúc hai người nói chuyện, Tiêu Vũ mặt đều đỏ, ngươi nói xem không phải là đang yêu đương à?”

Khắp trường xôn xao bàn tán, không đến một ngày, tin tức Tiêu Vũ cùng Tần Hiên yêu đương cơ hồ mọi người đều biết.

Trong không khí căng thẳng và ngột ngạt trước kì thi đại học, tin tức này giống như một viên bom, đem trường học nổ tung nồi.

Tiêu Vũ cùng Tần Hiên yêu đương? Sao có thể?

Tiêu Vũ đối với bọn họ mà nói, giống như nữ thần chỉ có thể nhìn từ xa mà không sờ đến được, bất luận nam nữ đều có biểu tình giống nhau. Thậm chí Lục Vân Phàm theo đuổi Tiêu Vũ suốt hai năm, Tiêu Vũ cũng không thèm ngó ngàng tới.

Tiêu Vũ sẽ coi trọng Tần Hiên không quyền không thế, cũng không đẹp trai, lại vừa bị Mục Tuyết Nhi đá?

Đúng là viễn vông, căn bản không có khả năng.

Đây là lần thứ hai Tần Hiên trở thành nhân vật phong vân của trường cấp ba này, lần đầu tiên, chính là cùng Mục Tuyết Nhi xác nhận quan hệ bạn trai, nhưng khi đó, rất nhiều người đều biết được Tiêu Vũ cùng Mục Tuyết Nhi đánh cược, cho nên đều âm thầm nhạo báng

Lần này lại không giống, nữ chính cư nhiên đổi thành Tiêu Vũ, Tiêu Vũ cũng không phải là Mục Tuyết Nhi. Hơn nữa, lần này cũng không có sự tình đánh cược linh tinh gì.

“Chuyện này tuyệt đối không phải sự thật!” Có người nắm chặt nắm tay, thất hồn lạc phách lẩm bẩm.

Đối với những lời đồn đãi vớ vẩn này, Tiêu Vũ tự nhiên cũng nghe thấy rồi, khi nàng đi học những ánh mắt bát quái, nghi hoặc, ngạc nhiên,....nàng liền cảm nhận được.

Bất quá chuyện này đối với nàng mà nói cũng không đáng để ý, cũng không làm lòng nàng có một tia gợn sóng.

Trái lại Tần Hiên, càng là như thế.

Thân là nhân vật chủ chốt trong trận phong ba này, hắn ngồi trong lớp lẳng lặng nhìn sách vở, mặc cho ánh mắt của những người xung quanh, ch cũng không dao độngđược nội tâm học tập của hắn.

Thực tế, Tần Hiên đã sớm không cần xem số sách giáo khoa này, hắn chỉ là có chút nhàm chán, muốn giết thời gian mà thôi.

“Tần Hiên!”

Mạnh Đức thanh âm ép tới rất thấp, thật cẩn thận kêu.

“Làm sao vậy?”

Tần Hiên quay đầu lại, thần sắc trước sau như một bình tĩnh.

“Ngươi cùng Tiêu Vũ thật sự yêu đương?”

Mạnh Đức trong mắt tỏa sáng, nói: “Ngươi xuống tay lúc nào thế, mẹ ơi, đó là đệ nhất hoa hậu giảng đường của trường chúng ta đó.”

Hắn mặt đầy hâm mộ và ghen tị , lúc trước Tần Hiên liền cùng Mục Tuyết Nhi trở thành bạn trai bạn gái, hiện tại cả Tiêu Vũ cũng không thoát khỏi ma chưởng của Tần Hiên, đây quả thực là sư phụ tán gái á!

Nhưng nghĩ đến hành vi của Tần Hiên ở quán bar TK trước đây, Mạnh Đức cảm thấy Tần Hiên cùng Tiêu Vũ rất xứng đôi…… Ít nhất, biểu tình ùng khí chất của hai người bọn họ càng ngày càng giống nhau, chẳng qua Tiêu Vũ nhiều hơn một phần thanh tao, Tần Hiên lại nhiều hơn một phần trầm ổn.



“Không có!” Tần Hiên đem sách vở khép lại, hai tay ôm đầu: “Ta cùng Tiêu Vũ không thích hợp.”

“Không thích hợp?” Mạnh Đức ngẩn ra, không biết vì sao, nghe được Tần Hiên cùng Tiêu Vũ không có ở bên nhau, trong lòng bỗng nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bằng không, chuyện này quá đả kích người.

Hắn còn tưởng Tần Hiên nghĩ mình không xứng với Tiêu Vũ, cho nên mới nói như vậy, không khỏi có chút tiếc hận an ủi nói: “Tần Hiên, ngươi cũng đừng thương tâm, sớm hay muộn sẽ có một cô gái tốt ở bên cạnh ngươi.”

Tần Hiên cười nhạt, từ chối bình luận.

Tiêu Vũ đích xác không tồi, nhưng hắn chính là Tiên giới Thanh Đế, dù sau lưng Tiêu Vũ là Tiêu gia, với hắn mà nói cũng chỉ là một hạt bụi mà thôi.

Huống chi, hắn biết rõ, Tiêu Vũ si mê với Phật đạo như vậy, càng sẽ không hứng thú với tình cảm nam nữ.

Suốt một ngày, Tần Hiên đều đối mặt với ánh mắt hâm mộ và ghen tị của nam nhân toàn trường, bất quá hắn trước sau đều xem như không thấy

Cho đến buổi tối tan học, một bóng người xinh xắn xuất hiện ở cửa phòng học.

“Tiêu Vũ!”

Tần Hiên còn chưa phát hiện, lớp cũng đã hoàn toàn lộn xộn.

Tiêu Vũ đang đợi Tần Hiên tan học?

Chẳng lẽ, lời đồn là thật sự?

Nếu nói lúc trước chỉ là đồn đãi, lúc này, không ít người đều tin tưởng, hai người thật sự ở bên nhau.

Trong lúc nhất thời, không biết bao nhiêu nam sinh đấm ngực dậm chân, thậm chí hận không thể làm thịt Tần Hiên.

“Sao ngươi lại tới đây?”

Tần Hiên đối với ánh mắt xung quanh cũng không để ý, cười nhạt bước ra khỏi lớp.

Tiêu Vũ mím môi, nàng hơi do dự, nhẹ giọng nói: “Kinh Phật này quá quý trọng, vẫn nên trả cho ngươi đi!”

Tần Hiên mỉm cười đi ra ngoài hành lang.

Tiêu Vũ chậm rãi đuổi kịp, nói: “Ta suy nghĩ thật lâu, ta và ngươi không có giao tình gì, bổn kinh Phật này tốt nhất vẫn nên trả cho ngươi

Tần Hiên cước bộ hơi dừng, quay đầu lại mắt nhìn Tiêu Vũ, nói: “Trả lại cho ta? Đồ vật ta đã đưa ra, còn không có thói quen lấy lại. Ngươi nếu không muốn thì ném đi là được.”

Tiêu Vũ khuôn mặt nhỏ có chút cấp bách, kinh Phật trân quý như vậy, nàng sao ném được chứ?

“Kinh Phật này với ta mà nói, bé nhỏ không đáng kể!” Tần Hiên nhàn nhạt nói, “Ngươi nếu……”

Lời còn chưa dứt, bước chân hắn đã dừng lại, trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt.

Một bóng người ngăn trước mặt hắn và Tiêu Vũ.

Lục Vân Phàm!



Xung quanh sớm đã có không ít người chú ý đến Tiêu Vũ cùng Tần Hiên, hai nhân vật phong vân trong trường, sau khi bọn hắn nhìn thấy Lục Vân Phàm sau, đều lộ ra biểu tình vui sướng khi người gặp họa.

“Ha ha, Tiêu Vũ chính là cấm kỵ của Lục Vân Phàm, tiểu tử Tần Hiên không biết sống

chết, lần này hắn khẳng định thảm.”

“Xem dáng vẻ, Lục Vân Phàm đoán chừng là muốn tìm Tần Hiên phiền toái, hắc hắc, dám theo đuổi Tiêu Vũ, hắn lấy cái gì cùng Lục Vân Phàm đấu.”

“Đúng vậy, ta đoán Tần Hiên sẽ sợ tới mức chạy trối chết đi?”

Lục Vân Phàm là người nào, bối cảnh thâm hậu, hiệu trưởng nhìn thấy hắn cũng lui ba phần. Tần Hiên cùng Lục Vân phàm, quả thực không thể so sánh, trước đó đã có người dự đoán, Lục Vân Phàm nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, không nghĩ tới lại xuất hiện nhanh như vậy.

“Tần Hiên!”

Lục Vân Phàm sắc mặt âm trầm như sắp chảy nước, toàn bộ cao trung, ai không biết Tiêu Vũ là nữ nhân của hắn.

Lần trước Tần Hiên và Tiêu Vũ đến gần nhau một chút, hắn cũng không để ở trong lòng.

Lần này không giống, toàn bộ trường học đều lan truyền, cho dù hắn biết chắc chắn Tần Hiên cùng Tiêu Vũ không có khả năng ở bên nhau, nhưng những lời đồn đãi vớ vẩn xung quanh cũng đủ cho hắn nổi trận lôi đình.

“Có việc gì?”

Tần Hiên hai tay đút túi, nhàn nhạt nhìn về phía Lục Vân Phàm.

“Ta cảnh cáo ngươi, ngươi tốt nhất cách xa Tiêu Vũ một chút.” Lục Vân Phàm hít sâu một hơi, dư quang nhìn lướt qua Tiêu Vũ, nhịn xuống nội tâm đang xúc động. Tần Hiên cười, hắn liếc mắt nhìn Lục Vân Phàm.

“Ngươi là gì của Tiêu Vũ?”

“Ta là……” Lục Vân Phàm vừa muốn há mồm, ngữ khí hơi cứng lại: “Ta là bạn nàng!”

Hắn đem hai chữ bạn trai nuốt xuống, Lục Vân Phàm biết rõ nếu ở trước mặt Tiêu Vũ nói mình là bạn trai nàng, chỉ làm Tiêu Vũ thêm phản cảm.

“Hóa ra chỉ là bạn a!” Tần Hiên thanh âm thực nặng, nắm tay Lục Vân Phàm bất giác nắm chặt

Sắc mặt Tần Hiên dần trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên một vẻ bá đạo.

“Nếu chỉ là bạn, ta cùng Tiêu Vũ xa gần, cùng ngươi có quan hệ gì?”

“Ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì, dám ở trước mặt ta nói như vậy?”

“Cho dù ta cùng Tiêu Vũ thật sự yêu đương? Ngươi lại có thể như thế nào?”

Tần Hiên đem tay trái mình từ trong túi rút ra, nắm lấy tay phải Tiêu Vũ.

Tay Tiêu Vũ thực mềm mại, có chút lạnh lẽo, nắm lên giống như không có xương. Bất quá Tần Hiên cũng không chú ý tới điểm này, trước vẻ mặt sững sờ của Lục Vân Phàm cùng mọi người, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tiêu Vũ, trực tiếp biến mất ở cổng trường.

Thậm chí cho đến khi hắn cùng Tiêu Vũ biến mất, mọi người xung quanh còn chưa có phản ứng lại.

Tần Hiên thực sự đã nắm tay Tiêu Vũ!!!