Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế - Chương 140: Thịt ạ




Edit: Mây



Trải qua một thời gian dài, Tô Khiêm Mặc cuối cùng cũng kết thúc nụ hôn dài ướt át này. Khẽ ngẩng đầu, hôn xuống trán nàng, hai tay bắt đầu bận rộn cởi từng lớp áo của nàng.



Rất nhanh trên mặt đất rất nhiều lớp quần áo đỏ thẩm bị tuỳ tiện quăng xuống, trong rèm hiện lên bong dáng hai người đang quấn quýt lấy nhau, Ngâm Hoan thấp giọng thở phì phò phối hợp cùng hắn, mà Tô Khiêm Mặc một tay ôm sát eo của nàng, tay kia dần dần lướt xuống từ cổ trắng noãn của nàng, trên người nàng mỗi một tấc da thịt đều có nụ hôn của hắn in dấu lên



Đáy mắt Tô Khiêm Mặc chất chứa toàn bộ dục vọng , lúc này thân thể lung linh trắng noãn của nàng dưới sự trêu chọc của hắn hiện lên màu phấn hồng, vô cùng câu nhân.



Một đôi bánh bao tròn tròn trắng trắng lại vừa nắm tay, Ngâm Hoan hai mắt mờ mịt, nhìn hắn bày biện thân thể của mình thành một tư thế vô cùng xấu hổ, nhưng không có lực phản kháng, đành ưm một tiếng kháng nghị.



Mà bên phía dưới nàng đã sớm ướt át như bùn, Tô Khiêm Mặc đưa tay đi xuống ngón tay khẽ dò xét bên ngoài mị huyệt, Ngâm Hoan đột nhiên căng thẳng bắt lấy cánh tay kia của hắn, đôi môi khẽ nhếch, đôi mắt mê ly nhìn hắn.



Trên cơ thể tinh tráng của hắn đã sớm rịn rịn mồ hôi, Tô Khiêm Mặc nâng hai chân của nàng lên, con ngươi yên lặng nhìn nàng, vận sức chờ phát động.



Trong rèm truyền đến một tiếng thấp kêu, một lát sau chính là những tiếng rên rỉ vô cùng mê người truyền ra, bên ngoài phòng Tập Noãn cùng Nhĩ Đông đứng canh phòng đã sớm đỏ bừng hai má yên lặng nhìn nhau, mà bên trong phòng những tiếng rên rỉ mê người không ngừng truyền ra.




Thật lâu sau, trong phòng truyền đến âm thanh lành lạnh của cô gia, Nhĩ Đông cúi gương mặt đỏ bừng xuống bưng nước vào phòng, trong phòng khắp nơi là quần áo vương vãi, sau khi Nhĩ Đông cùng Tập Noãn bưng thùng nước vào phòng xong, Tô Khiêm Mặc sai các nàng đi ra ngoài, chính mình ôm lấy Ngâm Hoan bước vào thùng nước tắm.



Sauk hi tắm rửa Ngâm Hoan vùi gương mặt nhỏ nhắn vào trong lồng ngực hắn không còn sức nói chuyện, Tô Khiêm Mặc thâm tình nhìnnàng, bất chấp việc hắn lớn tiếng ảnh hưởng đến người khác mà liên tục gọi nương tử nương tử.




Ngâm Hoan híp mắt đưa tay bưng kín miệng của hắn, Tô Khiêm Mặc hôn trong lòng bàn tay nàng một cái, người trong ngực rung rinh nói hai chữ, "Vô sỉ."



Hai chữ này Tô Khiêm Mặc rất là hưởng thụ, bàn tay hắn đi xuống nhéo nhéo vòng eo nhỏ tinh tế của nàng mãi đến khi nàng cầu xin thathứmới hài lòng buông lỏng tay, lại hôn gò má của nàng một chút, khàn giọng nói, "Tiểu bất điểm, sau này sẽ không cho nàng có thể rời khỏi ta."



Ngâm Hoan mệt mỏi hừ hừ đáp lại hai tiếng liền ngủ mất, Tô Khiêm Mặc vén mái tóc dài của nàng lên, vẻ mặt thỏa mãn ôm nàng cũng ngủ.



Chỉ có ánh nến bên ngoài rèm đỏ không ngừng phát sáng, phảng phất như đang chúc mừng một đôi tân nhân này...