Trùng Sinh: Hào Môn Đại Tiểu Thư

Chương 115




Vậy là theo lời khuyên nhủ của Diễm Tinh, Tần Phong thỏa hiệp sẽ rút lại số cổ phần của mình ở Tần thị. Nhưng hắn vẫn để cho cô rất nhiều.

Trong văn phòng rộng lớn, ánh sáng từ cửa kính chiếu tới sườn mặt lạnh lùng của người đàn ông, đối diện hắn là Diệp Vô Song, anh nhìn người đàn ông vốn lạnh lùng tàn nhẫn trước mặt hiện tại lại tìm mọi cách để có thể bảo vệ một cô gái chu toàn trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác thiếu chân thật.

"Cậu xác định làm như vậy?" Diệp Vô Song trầm thấp nói.

"Ừ." Tần Phong gật đầu.

"Cậu không định để cô ấy biết sao?"

"Nếu cô ấy biết, chắc chắn sẽ lại khuyên can tôi. Làm hết mọi thứ xong rồi cho cô ấy biết cũng không muộn." Nhắc đến cô gái nhỏ, lãnh khí trên người Tần Phong cũng dần rút đi.

Trong lúc đó tại Ellie, có một đơn đặt hàng mới đến.

"Xin chào, Ellie có thể phục vụ gì cho quý khách ạ." Vy Vân nhận điện thoại.

"Tôi muốn đặt may một bộ trang phục, giá cả không quan trọng. Nhưng bộ trang phục này khá khó, không biết phía nhà thiết kế có thể làm được không?" Bên kia là một giọng nữ vang lên. Vy Vân hơi nhíu mày, giọng cô gái này thật lạnh, một chút cảm xúc cũng không có. Nhưng cô vẫn rất chuyên nghiệp nói: "Dạ, có thể cho chúng tôi biết yêu cầu của quý khách về bộ trang phục, và thời gian cần hoàn thành được không ạ? Sau đó tôi sẽ nói với nhà thiết kế bên tôi, chúng tôi sẽ cho quý khách một câu trả lời sớm nhất ạ."

Đầu dây bên kia, cô gái đó hơi dừng lại như tự hỏi rồi lên tiếng: "Được." Sau đó cô gái mang những yêu cầu của mình về bộ trang phục nói ra. Vy Vân cũng chăm chú nghe và viết lên giấy. Hồi sau cuộc điện thoại cuối cùng cũng chấm dứt. Vy Vần nhìn những yêu cầu kia khóe môi giật giật. Đây là yêu cầu ma quỷ gì vậy? Lại nhớ đến thời hạn hoàn thành bộ trang phục, cô suýt nữa nghẹn tới mức chửi thề. Với từng này yêu cầu lại bắt các cô hoàn thành trong vòng chưa đầy 2 tháng!

Tại Hạo Tinh

Diễm Tinh ngồi ở phòng làm việc của mình. Ngày trước đây là phòng của anh hai, nhưng cô thấy nó quá đỗi đơn điệu cho nên Diễm Tinh cho người tới sửa sang lại một chút. Rèm cửa trắng cộng với cái cây nhỏ trên bàn làm việc, tổng thể nhìn vào rất hài hòa.

"Tiểu thư, đây là danh sách những người tới xin vào vị trí người đại diện của bên ta ạ." Tiểu Mỹ đưa tập tài liệu cho Diễm Tinh nói.



Diễm Tinh gật đầu, nhận tập hồ sơ kia. Lật lật vài trang, lại thấy một tên rất quen thuộc, Lưu Hạo! Diễm Tinh cong môi, xem ra chú của cô đã không chịu được nữa, gấp gáp muốn đưa Lưu Hạo tới đây rồi. Chuyện của cô và Tần Phong, ngoài trừ cha mẹ, ông nội, Lâm lão gia và Gần lão gia cùng các anh và hai người bạn thân của cô ra thì chưa một ai biết. Đây là cô đã nói với ông nội chưa muốn công bố vội. Cô mới lên nắm quyền Hạo Tinh, nếu hiện tại lại truyền ra tin tức giữa cô và Tần Phong, e rằng sẽ có nhiều người nghi ngờ thực lực của cô, ông nội nghe vậy cũng ngay lập tức đồng ý. Nhưng thực chất cô làm như vậy là muốn cho ai đó tự đầu nhảy vào bẫy của cô. Quả nhiên Triệu Đức Hải sau khi nghe tin cô về quản lý Hạo Tinh, đã nhịn không được mà ra tay rồi. Vì chuyện của Aline và chuyện của phu nhân Rishima, ông ta khẳng định tức giận tới cực điểm. Lần này đem cả Triệu Lâm Lam cùng Lưu Hạo tới bên cạnh cô, là muốn chơi một canh bạc cuối cùng sao?

"Tiểu thư, bên ngoài có Lâm Lam tiểu thư tìm ngài ạ." Tiếng gõ cửa vang lên, kèm theo với giọng của một cô gái. Cô ấy cũng là thư ký của Diễm Tinh.

"Đến rồi! Nhanh thật!" Diễm Tinh cong môi, ngả người ra đằng sau nhìn Tiểu Mỹ nói. Mà Tiểu Mỹ cũng phối hợp cười với tiểu thư nhà mình.

"Để chị ấy vào đi." Diễm Tinh nói với người ngoài cửa. Sau đó chưa đầy một phút, tiếng mở cửa vang lên, kế tiếp đó một cô gái ăn mặc gợi cảm bước vào. Trên người cô là chiếc váy màu đỏ với thiết kế ngoạc trai đính thành tay áo. Triệu Lâm Lam nhìn cô gái đang ngồi trong phòng làm việc, cô buộc tóc thành hình đuôi ngựa, trên người là chiếc váy màu màu lục, vì trong phòng ấm nên không mặc áo khoác ngoài để lộ ra làm da trắng như sứ. Gương mặt không hề trang điểm nhưng lại vô cùng xinh đẹp quyến rũ. Mỗi lần nhìn thấy Diễm Tinh, cô ta lại có cảm giác mình chính là một tên hề, tự tin của cô ta về nhan sắc của bản thân đứng trước mặt cô gái kia thật giống một tên hề. Nhưng Triệu Lâm Lam biết hiện giờ không phải lúc cô ta tỏ thái độ, cố gắng khiến cho bản thân mình thật thân thiết dịu dàng, cười nhìn Diễm Tinh: "A Tinh, còn đang làm việc sao? Trưa rồi, chị tới rủ em đi ăn, cũng lâu rồi chị em mình chưa đi ăn với nhau."

Diễm Tinh nhìn cô ta diễn, cười nhẹ phối hợp: "Trưa nay em có buổi hẹn với bên đối tác mất rồi. Ngày mai em nhất định sẽ cũng chị họ đi ăn, chị họ đừng trách em nha." Diễm Tinh trưng ra biểu cảm bối rối nhìn Triệu Lâm Lam nói.

"Đi với bên đối tác quan trọng hơn rồi, chị em ta lúc nào đi ăn với nhau chả được." Triệu Lâm Lam thấy Diễm Tinh nói như vậy, cũng cười cười, rồi chuyển đề tài: "À, chị nghe nói có nhiều nhãn hàng đang muốn mời vị nghệ sĩ ngày trước quay chụp quảng cáo cho Ellie làm người đại điện đúng không?:

"Thông tin của chị họ thật nhanh đó, đúng là vậy ạ." Diễm Tinh gật đầu, cầm tách trà trên bàn mình đứng lên rồi tới bên ghế sofa ngồi đối diện Triệu Lâm Lam. Tiểu Mỹ sau khi Triệu Lâm Lam bước vào thì cũng đã ra bên ngoài.

"A Tinh, chị biết người quay chụp cho quảng cáo của Ellie ngày trước là em. Em có quen với nhà sáng lập của Ellie sao?" Triệu Lâm Lam nhìn vẻ mặt không có gì của Diễm Tinh, bất giác cuộn tay lại. Vì sao tất cả mọi chuyện tốt nhất đều để cho Triệu Diễm Tinh hưởng lợi chứ!

"Em đúng là có chút quen biết." Diễm Tinh ngồi ngửa người ra đằng sau cười nhẹ, tay cô nghịch tóc không để ý nói. Nếu như có Tiểu Mỹ trong này, chắc chắn cô ấy sẽ cảm thán, tiểu thư bị Tần thiếu dạy hư mất rồi, bộ dáng lúc này vô cùng vô lại.

"Vậy lần này em định sao? Chị thấy mấy nhã hàng đó đều là nhãn hàng lớn. Dạo này em lại bận việc của Ellie, chúng ta đắc tội họ cũng không phải biện pháp tốt." Triệu Lâm Lam làm vẻ mặt khó xử, giống như thật sự vì Diễm Tinh và Hạo Tinh mà suy nghĩ.

Diễm Tinh nhìn cô ta như vậy, trong lòng cười lạnh. Nhưng ngoài mặt cô vẫn giữ dáng vẻ nhu hòa, gật gù nói: "Đúng là không nên đắc tội họ."

"Vậy em đã nghĩ ra cách gì tốt chưa? Nếu không chị có ý này, hay để chị ký hợp đồng với bọn họ." Triệu Lâm Lam e dè nói.

"Nhưng người mẫu lần trước là em, nếu hiện tại để chị sang nhỡ họ biết được sự thật, vậy không phải chúng ta càng đắc tội với họ sao?" Diễm Tinh nhíu nhíu mày, lo lắng nói.

"Chị họ, em thấy cách này không quá ổn. Hay vậy đi, em sẽ sắp xếp để chị đến gặp họ, còn lại mọi chuyện vậy phải nhờ chị rồi." Diễm Tinh cong môi, hai mắt sáng rực cười cười nói.



Triệu Lâm Lam cũng chẳng mong Diễm Tinh sẽ đồng ý để cô ta làm người thế vào vị trí đó. Nhưng đi gặp được những nhãn hàng đó cũng không phải chuyện tồi tệ. Cho nên với kết quả này cô ta cũng đã biết trước. Chỉ cần đi gặp họ và thuyết phục, lại thêm chút lời lẽ ẩn ý mình là cô gái đã quay chụp quảng cáo cho Ellie vậy chắc chắn họ sẽ nhận. Mà về sau, ví dụ cô ta có làm không tốt hay sao đó, chuyện này cũng đã được định, nếu để lộ ra Hạo Tinh chắc chắn gặp phải vấn đề, đến lúc đó cô không tin Triệu Diễm Tinh có thể khoanh tay ngồi nhìn cô ta gặp chuyện.

Triệu Lâm Lam thấy mục đích của mình đã đạt được, cũng chẳng muốn ở lại đây nữa, khách sáo nói mấy câu rồi ra ngoài.

Diễm Tinh nhìn bóng lưng cô ra, ánh mắt trở nên sâu thêm một tầng. Có người muốn cướp lấy vị trí của cô? Sao có thể dễ dàng như vậy?

"A Mỹ, chị vào em nhờ chút việc." Diễm Tinh nhấn điện thoại trên bàn làm việc nối mây tới phòng thư ký. Chỉ lát sau Tiểu Mỹ đã có mặt trong phòng làm việc của cô.

"Chị sắp xếp để Triệu Lâm Lam gặp những nhãn hàng đó một buổi. Nói với họ rằng nữ nghệ sĩ lần trước làm người đại diện cho Ellie dạo này đang rất bận, Hạo Tinh sẽ đưa một nữ nghệ sĩ khác tới. Sau đó...." Diễm Tinh cười nhẹ.

Sau khi Tiểu Mỹ từ văn phòng của Diễm Tinh đi ra, cô nhìn đến tập tài liệu trên bàn mình với ánh mắt khinh thường. Triệu Lâm Lam lại dám đấu với tiểu thư nhà cô, đúng là không biết tự lượng sức mình. Thế này cho dù về sau có chuyện gì, cũng là do cô ta tự chuốc lấy mà thôi.

Sáng hôm sau, Diễm Tinh lại thấy một gương mặt quen thuộc ở nhà mình. Dạo này Diệp Vô Song đến Trừng Viên khá thường xuyên. Lần này Diệp Vô Song đưa ra một tập tài liệu khác, Diễm Tinh nhận lấy đọc cẩn thận, cảm giác Tần Phong thật sự chiều theo ý cô thì vui vẻ ký vào.

Sau đó cô cùng Tần Phong ký lên giấy đăng ký kết hôn. Diễm Tinh lúc chuẩn bị đặt bút cô có cảm giác không chân thật lắm. Vậy mà...cô lại sắp trở thành người có gia đình. Chuyện này, đời trước cô từng nghĩ tới nhưng đời này cô lại chưa bao giờ nghĩ tới vậy mà cô lại sắp lấy chồng!

Tần Phong nhìn cô có chút căng thẳng thì ôm lấy eo cô, cười nhẹ. Diễm Tinh nhìn sang hắn, tất cả những chuyện Tần Phong làm vì cô lần lượt lướt qua đầu cô. Sau đó cô mỉm cười, đặt bút ký tên vào tờ đơn. Cô tình nguyện ở bên cạnh người đàn ông này. Ký tên xong cô đưa tờ đơn cho Diệp Vô Song, cười nhẹ nói: "Phiền Vô Song ca rồi ạ!"

"Không có gì, đây vốn là là công việc của tôi." Diệp Vô Song cười nói lại.

Hiệu suất làm việc của Diệp Vô Song rất nhanh, chưa đầy nửa ngày cô đã cầm trên tay quyển sổ màu đỏ, bên trong có ảnh của cô và Tần Phong. Lại nhìn chiếc nhẫn được Tần Phong đeo trên ngón áp út của mình, cô vậy mà thật sự kết hôn rồi. Đôi môi anh đào bất giác nở một nụ cười vui vẻ.

"Tinh Nhi. Anh yêu em!" Lúc Diễm Tinh đang cầm quyển sổ nhìn đến thất thần, cả người bỗng nhiên rơi vào một vòng ôm ấm áp, giọng nói của người đàn ông trầm thấp lại ái muội. Sau đó cô được Tần Phong bế ngang lên. Nhìn cô gái trong ngực mình, Tần Phong dâng lên cảm giác thỏa mãn, rốt cuộc cô gái này cũng là của hắn rồi.

Cửa phòng ngủ đóng lại, bên trong diễn ra một màn xuân sắc.