Trùng Sinh: Hào Môn Đại Tiểu Thư

Chương 128




Trong lúc đó, người bên Gavin Lucas đã thuận lợi đưa phu nhân Rishima lên máy bay. Một đường bay tới New York.

Hai chiếc máy bay, đều bay tới mục tiêu của mình.

Lúc đó, tại New York

Tần Phong nhướng mày, đôi mắt u tối mang theo hàn ý ngồi trong chiếc xe Cadillac màu đen sang trọng của mình nhìn cánh cửa trước mắt, lạnh lùng ra lệnh: "Cho nổ!"

Gavin Lucas trong nhà nghe nhạc, tâm trạng cực kỳ vui vẻ khi đã bắt được phu nhân Rishima. Thì bên dưới, một tiếng nổ lớn vang lên khiến hẳn ta nhíu mày.

"Lão đại, Tần lão đại tới rồi!" Một người từ bên ngoài đi vào cung kính nói với hẳn ta, trong giọng nói của người đó mang rõ sự lo sợ.

"Hừ, đến giờ hắn ta vẫn huênh hoang như vậy. Đi thôi, dù sao Tần Phong cũng sẽ không huênh hoang lâu được nữa." Gavin Lucs hừ lạnh một tiếng nói với người đàn ông kia.

"Lão đại, vậy bên lão gia và các trưởng lão…."

"Họ ở bên Nga, không quản nổi tôi. Vả lại, lần này tôi sẽ cho họ biết, từ trước đến nay họ e ngại Death, là việc ngu xuẩn tới mức nào." Gavin Lucas tự mãn nói. Hắn không tin một tổ chức mới lập ra hơn 10 năm lại có thể thắng được tổ chức mafia Nga có lịch sử hàng trăm năm. Nhưng có một điều Gavin Lucas không biết rằng.

Lúc hắn ta còn chơi bời lêu lổng thì Tần Phong sớm đã đi theo Lâm lão gia học hỏi kinh nghiệm.

Gavin Lucas dẫn theo mấy thuộc hạ thân tín đi xuống, nhìn thấy trong sân của mình có 5 chiếc xe đang đứng yên nơi đó. Không hiểu sao trong lòng vô hình dâng lên một cảm giác sợ hãi. Nhưng ngay lập tức hắn đem cảm giác này xóa đi, nhếch môi cười cợt nhả nói: "Tần lão đại! Thế nào, tự tiện xông vao địa bàn của tôi lại còn muốn tôi phải mời anh vào sao?"

Mày kiếm của Tần Phong nhướng lên, hắn một câu cũng không nói. Đằng sau lại vang lên một tiếng nổ nữa.

Sắc mặt của Gavin Lucas lúc này không thể nói là tốt. Hắn cười lạnh: "Tần lão đại, cái gì cũng nên có chừng mực!"

"Trước khi nói ra câu đó, tôi nghĩ Lucas lão đại nên tự ngẫm lại bản thân mình. Chúng tôi vì sao tới đây, vậy Lucas lão đại nên là người rõ nhất mới đúng." Diệp Vô Song nhàn nhạt lên tiếng, lúc này trong mắt anh không chút gợn sóng, khác hẳn với dáng vẻ thanh tĩnh cấm dục lúc bình thường.

"Chúng ta có gì cũng nên cùng ngồi lại mới phải. Mời Tần lão đại cùng các vị vào bên trong thưởng trà!" Gavin Lucas nghiến răng nói. Hiện tại máy bay còn đang trên đường tới đây, ước chừng khoảng 1 tiếng nữa mới có mặt, hắn không nên manh động. Nếu để những người này ngửi được mùi khả nghi, rất có khả năng mọi chuyện sẽ phải thay đối.

Bên này không khí căng thẳng thì bên Diễm Tinh cũng không hể kém cạnh. Chuyên cơ của Tần Phong đáp thẳng xuống đại bản doanh của Death. Bỗng dưng chuyên cơ riêng của lão đại nhà họ không báo trước đáp thẳng xuống đây, người trong Death ai cũng kinh ngạc.

Ngay lúc họ còn đang mơ hồ thì từ trên chuyên cơ, một cô gái bước xuống. Trên người cô là bộ đồ bằng da màu đen, tóc dài búi cao, mặt mày lạnh nhạt. Dù không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng tất cả mọi người khi nhìn thấy Diểm Tinh đều cung kính cúi đầu: "Chủ mẫu!"

"Quản gia đầu?" Diễm Tinh nhẩm tính, cảm thấy không có nhiều thời gian nữa, trong giọng nói mang theo tia gấp gáp.



"Dạ, chủ mẫu, tôi ở đây!" Ngay sau đó quản gia Chad xuất hiện, hiển nhiên ông cũng vừa bị tin tức đột nhiên chuyên cơ của Tần Phong đáp xuống mà vội vã tới đây.

"Mau chóng giúp cháu sắp xếp người phải có ít nhất 50 người giỏi nhất đang có mặt trong lầu đài, 5 phút nữa tập trung ở đây. Có chuyện gấp cần làm!" Diểm Tinh thấy quản gia thì nhanh chóng nói.

Quản gia thấy nét mặt Diễm Tinh nghiêm túc, cũng không hỏi vì sao ngay lập tức đi gọi người. Vì người của Death có kênh thông tin riêng, mỗi người cũng có một mã riêng của mình, cho nên rất nhanh, 5 phút sau đầy đủ 50 người tập hợp lại chỗ của Diễm Tinh.

Nhìn thấy những người này, Diễm Tinh tiếp tục nói: "Mọi người hẳn cũng biết chuyện của ta và gia tộc Lucas, hiện tại có vấn để phát sinh. Chúng ta cần nhanh chóng chặn trước một bước, tránh cho kế hoạch của lão đại các anh lệch hướng. Có ai có thắc mắc gì về việc tôi gọi tới đây nữa không?"

Người bên dưới đồng thanh: "Không ạ!" Dù còn chút thắc mắc, nhưng họ đều đã nhận được lệnh của lão đại. Bất cứ khi nào gặp chủ mẫu, lời cô ấy nói chính là lời của lão đại, việc của họ chính là chấp hành mệnh lệnh.

"Tốt, vậy bây giờ tất cả đi chuẩn bị, 5 phút sau xuất phát, điểm đến là sân bay JFK." Diễm Tinh mỉm cười, đôi con ngươi đen láy của cô ẩn hiện sự hưng phấn.

Đúng giờ đoàn xe từ đại bản doanh Death nối đuôi nhau ra bên ngoài. Diễm Tinh ngồi ở 1 trong những chiếc xe trong đó. Nửa tiếng sau, đoàn xe đã có mặt tại sân bay JFK, sân bay quốc tế New York, là cửa ngõ hành khách quốc tế và giao thương hàng đầu của Hoa Kỳ.

Phu nhân Rishima sau khi tỉnh lại thấy bản thân mình bị bắt, cũng hiểu được phần nào vấn để. Cũng trách bà bình thường không chú ý, hiện tại lại bị người ta lợi dụng sơ hở bắt đi. Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết những người này là ai, và tới bắt bà có mục đích gì.

Bà bị đánh thuốc mê, dù hiện tại đầu óc thanh tỉnh đôi chút nhưng người vẫn không có chút sức lực nào. Muốn thoát thân dựa vào thể lực là không thể, vậy chỉ có thể dùng mưu kế. Phu nhân Rishima nhìn quang cảnh xung quanh, đối với một người ở New York đã gần 20 năm như bà, đối với quang cảnh này hết sức quen thuộc.

Phu nhân Rishima hơi lắc cổ, cảm giác sợi dây chuyền trên người mình vẫn còn nguyên vẹn, trong lòng thầm thở phào một hơi, trong đầu xoay chuyển. Nếu bà có thể thoát thân thì không nói, bằng không đến lúc quyết định, e rằng bà sẽ phải dùng tới cách kia! Phu nhân Rishima thầm nhủ.

Phu nhân Rishima bị đưa lên xe lăn, sau đó đẩy ra đằng sau sân bay, nơi đó hiện tại đã có mấy chiếc xe chờ sẵn. Phu nhân Rishima vừa bị đẩy vừa nhìn xung quanh.

Bổng nhiên tầm mắt của bà dừng lại ở một nơi đăng xa kia.

"Hình như.." Trong đầu phu nhân Rishima lóe lên một suy nghĩ. Nhưng vẻ mặt bà vẫn làm ra mệt mỏi cùng thần thờ.

Diễm Tinh ngồi đẳng xa kia thấy được bà Rishima, tâm trạng có đôi chút kích động. Nhìn tình hình này, có lẽ phu nhân bị bỏ thuốc rồi. Nhưng cô vẫn ngồi yên không nhúc nhích, cũng không ra lệnh gì. Cô yên lặng ngồi đẳng sau bình tĩnh nhìn bọn họ, tay cô vuốt ve khẩu súng không biết từ khi nào đã nằm trong tay, đợi tới khi phu nhân Rishima sắp sửa bị đưa lên xe đằng kia, môi đỏ mới lạnh nhạt lên tiếng: "Đánh!" ©

Ngay lập tức người của Diễm Tinh từ bốn phương tám hướng lao ra. Mục tiêu của họ đều nhắm tới phía 5 chiếc xe kia.

Người của gia tộc Lucas bỗng nhiên bị tập kích. Chỉ có thể gắng gượng đưa phu nhân Rishima vào trong xe sau đó cũng ra tay đánh trả. Đội ngũ tinh anh của gia tộc

Lucas hiện tại đang tập trung ở bên Nga, và bên cạnh Gavin Lucas. Còn ở đây, nếu để đấu với Death thì ở thế yếu rõ ràng.



Một người trong đám đó cảm thấy có vấn để, hẳn liền tìm cách lên xe. Bằng mọi giá phải đưa được phu nhân Rishima đi. Nhưng hẳn mới cầm vô lăng, một bàn tay từ đằng sau vươn lên, trong tay đó cầm một con dao, chưa đến mấy giây con dao đó đã rạch một đường dài trên cổ người kia.

Phu nhân Rishima mặt không biến sắc nhìn người vừa bị bà ra tay giết chết. Trong ánh mắt bà không chút gợn sóng. Bà thở hắt một hơi, ánh mắt nhìn ra bên ngoài.

Bà biết hiện tại, trong xe là an toàn nhất, bà chưa lấy lại được linh hoạt, ra ngoài đồng nghĩa với việc tự tìm đường chết. Lúc này cuộc chiến bên ngoài cũng đã dần đi vào hồi kết.

Bên Tần Phong bầu không khí cũng đang nồng nặc mùi thuốc súng.

"Tần lão đại. Chúng ta cùng trong giới, việc gì phải làm khó nhau như vậy!" Gavin Lucas ngồi đối diện Tần Phong, vẻ mặt lúc này đã hết sức khó coi.

Tần Phong vẻ mặt vẫn lạnh lùng: "Tôi cho anh 1 ngày để ôm đống thuốc phiện cút ra khỏi địa bàn của tôi."

"Tần lão đại, nơi này đúng là địa bàn của anh. Nhưng giữa hai bên cũng tồn tại hiệp ước. Anh định tự tay phá hủy hiệp ước đó sao?" Gavin Lucas gắn giọng, không khó để nhận ra hắn đang kiềm nén cơn giận của mình. Hắn không ngờ tới Tần Phong như vậy nhưng lại đã tính toán sẵn từ trước, đem tất cả con đường của hắn chặt đứt. Những nguồn hàng của hắn đều bị Tần Phong nửa đường cắt ngang. Đến hiện tại, hắn vừa nhận được con số hắn phải đền bù, là một khoản tiền rất lớn.

Vậy mà mấy ngày nay hắn nghĩ rằng tất cả mọi chuyện đều đã nằm trong tầm kiểm soát của mình, lại không ngờ rằng bị người đàn ông trước mắt nhìn thấu hết tất cả. Cũng may, may mắn rằng hắn còn một con bài cuối cùng. Gavin Lucas nhẩm tính thời gian, e là người của hắn cũng sắp về.

"Hiệp ước? Ông nội của anh ký với tôi hiệp ước, nhưng cũng nói rõ ràng sẽ không buôn bán thuốc phiện trên địa bàn của tôi." Tần Phong vẫn thản nhiên nói.

Gavin Lucas cố kiểm nén cơn giận trong lòng, hẳn nhếch môi, nhìn người ngồi bên cạnh Tần Phong nói: "Nếu hai vị đã muốn như thế, vậy tôi đây cũng chẳng nói được gì nữa. Ngài David, phu nhân của ngài còn khỏe chứ?"

Ngài David nghe thấy câu này, con ngươi lóe lên ý cười lãnh đạm: "Bỗng dưng Lucas lão đại lại quan tâm tới vợ tôi như vậy?"

"Không có gì, chỉ là tôi có chút tò mò mà thôi." Gavin Lucas cười cợt nhả tiếp tục nói, giống như không nhìn thấy ánh mắt bất thường của ngài David.

"Hôm nay hai vị tới đây, chắc hẳn đã có chuẩn bị từ trước. Nhưng hai vị có nghĩ tới, Gavin Lucas tôi cũng có chuẩn bị hay không?" Bộ dáng hắn lúc này vô cùng ngả ngớn, không giống với tác phong của một vị lão đại.

Hạo Hiên cười khinh miệt một tiếng: "Thật sự thương cảm cho ông nội của cậu." Lucas lão gia là một người biết thời biết thế, cũng là một nhân vật xuất chúng nhưng lại không nghĩ rằng có thể có một thắng cháu cái gì cũng không biết, chỉ giở trò vô lại như Gavin Lucas.

Mà lúc này, bên ngoài biết thự, Diệp Vô Song nhận được một cuộc điện thoại của quản gia Chad. Ông vắn tắt lại toàn bộ quá trình khi Diễm Tinh tới. Diệp Vô Song bị tin tức này lần đầu tiên trên gương mặt lộ ra vẻ thất thố. Cô vợ nhỏ này của Phong thật sự còn táo bạo hơn cả trong tưởng tượng của anh.

"Ở bên cạnh cô ấy có bao nhiêu người?" Diệp Vô Song biết lúc này không phải lúc để ngạc nhiên, anh nghiêm giọng hỏi. Nếu cô ấy mà gặp phải chuyện gì, chắc chắn Phong sẽ nổi điên.

"Dạ, có 50 người tinh anh nhất có mặt tại tổ chức thời điểm đó. Còn có thêm Devil, Tiểu Mỹ, và khoảng 10 người chủ mẫu đưa từ bên kia sang ạ!" Bên kia giọng quản gia Chad hơi gấp gáp nói.

"Tôi biết rồi." Diệp Vô Song dập máy, khóe miệng hơi cong. Anh vốn chỉ nghĩ cô bé này cá tính hơn những cô gái khác, nhưng hiện tại xem ra, cô ấy cùng những cô gái khác hoàn toàn khác biệt. Vậy mà có thể chuẩn bị chu toàn như thế. Sau đó anh nối máy với người thân cận bên cạnh mình: "Mau tới sân bay JFK hỗ trợ cho Triệu tiểu thư!" Dù anh biết có Devil bên cạnh rất khó để Triệu Diễm Tinh bị thương tổn huống hồ còn Tiểu Mỹ và những người khác, nhưng vẫn nên để phòng.