" Rầm " tiếng đạp cửa phòng xong vào.
Đập vào mắt Giang Thừa Tuyên là cảnh tượng đôi nam nữ đang trùm chăn nữa thân dưới. Ngọc Đang nằm dưới thân Tân Kính Dương thì ngồi ở trên. Giang Thừa Tuyên đứng hình một giây, rồi liền xông tới túm cổ Tân Kính Dương, nhanh như chóp Tân Kính Dương ăn trọn cú đấm đầy tính sát thương.
Tân Kính Dương ngã lăn dưới sàn gạch, gạch bông trắng trơn đã lắm tắm đốm máu từ miệng anh ta nhổ ra, sau khi nhổ ngụm máu trong họng ra anh ta cười nhếch mép khiêu khích, Ánh mắt chiến thắng xen tà ác lườm về phía Giang Thừa Tuyên. Giang Thừa Tuyên siết chặt nắm đấm nghe răng rắc đang đứng nhìn Tân Kính Dương bằng ánh mắt rực lửa. Nhanh chóng Giang Thừa Tuyên đã bị Tân Kính Dương túm lấy cổ áo xách lên, ép chặt người Giang Thừa Tuyên vào tường nghe một cái kịt, Anh ta gằng giọng quát vào mặt Giang Thừa Tuyên, " Giang Thừa Tuyên mày có tư cách gì dám đánh tao hả?".
" Khốn kiếp bỏ tay mày ra khỏi người tao ngay!" Giang Thừa Tuyên hắc mạnh tay Tân Kính Dương ra khỏi người mình.
Cùng lúc này Nam Phong từ ngoài cửa chạy vào, đập vào mắt anh ta là Ngọc Đan quyến rũ chỉ mặc mỗi nội y màu đỏ. anh đứng hình vài giây.
Giang Thừa Tuyên đang đánh nhau kịch liệt, sức đầu mẽ tráng với Tân Kính Dương. Bỗng phát giác ra sự hiện diện của Nam Phong, ánh mắt lại đang nhìn Ngọc Đan.
Giang Thừa Tuyên không chấp nhận cho ai làm tổn hại tới Ngọc Đan mà anh trân quý. Anh ánh mắc sắc lạnh nhìn Nam Phong quát to. " Cút " .
Nam Phong hết hồn, Anh ta không nghĩ Giang Thừa Tuyên thân thiết bấy lâu lại quát mình cút. Anh biết do người con gái trên giường kia, anh mỉm môi không cam lòng rồi rời đi.
Giang Thừa Tuyên xoay người lại cởi áo vest mình trùm lên người chỉ còn mặc mỗi nội y của Ngọc Đan, nhanh như chóp anh đã tháo hết dây thừng tay chân Ngọc Đan đã được giải thoát.
Giang Thừa Tuyên sốc bế Ngọc Đan lên xoay người rời đi không quên liếc ánh mắt sắc lẻm về phía tình địch đầy máu me, thương tích khá là thê thảm, anh buôn lời cảnh cáo " Tân Kính Dương mày nhớ cho kỹ cô ấy là vợ của Giang Thừa Tuyên tao " Âm điệu nhận mạnh.
#
#
Biệt thự riêng của Giang Thừa Tuyên.
" Thiếu gia, tiểu thư cô ấy?" . Đám người hầu lo lắng khi trông thấy Ngọc Đan bất tỉnh máu me được bế về chỉ trùm có chiếc áo vest. Thiếu gia của họ máu me, vết trầy xước đầy mặt .
Họ nhanh chóng đứng dạt qua một bên nhường đường cho thiếu gia mình lên lầu.
Ngọc Đan được đặt nhẹ nhàng xuống chiếc giường êm ái. Anh vuốt ve má cô, đặt nụ hôn ấm lên trán cô.
Sáng hôm sau.
Ngoc Đan tỉnh dậy cử động tay che gõ gõ vào trán lấy lại tỉnh táo, tay còn lai cảm giác nặng nặng và tê cứng nhắc lên không được, ngó xuống thấy bất ngờ thì ra Giang Thừa Tuyên gối đầu lên bàn tay cô, ngủ trong tư thế ngồi cả đêm. Khuôn mặt anh tú này đúng là là say đắm lòng người. ( Anh ta cứ thế mà ngủ cả đêm với mình sau, mình chỉ nhớ loáng thoáng được có tiếng đạp cửa, rồi ngất đi, lẽ nào là anh ấy đã cứu mình ).
Giang Thừa Tuyên cũng hồi tỉnh, thấy Ngọc Đan đang đờ đẫn nhìn xa xâm. Anh chao mày ( không lẽ bị hoản tối qua ngốc luôn rồi!).
" Ngọc Đan em không sao chứ?" .
Em,, ấy đồ của em ...? Ngọc Đan giở chăn ngó vào thấy đã mặc bộ đầm kiểu tiểu thư mới.
" Anh thay đồ cho em hả?" . Ngọc Đan trố mắt nhìn Giang Thừa Tuyên. .
" Là vú Mai thay cho Tiểu Thư đấy!" . Vú Mai bước vài tay cầm ly sữa nóng.
Ngọc Đan bất ngờ xen lẫn vui mừng . " Vú Mai con nhớ vú Mai lắm. nhỏm người ôm chầm lấy bà.
Giang Thừa Tuyên cảm thấy mình như người thừa, Anh đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Sau một hồi tâm sự với vú Mai xong Ngọc Đan bước xuống lầu thì lại không thấy Giang Thừa Tuyên đâu cả.
" Giang Thừa Tuyên đâu rồi?" .
" Thiếu gia chưa nói với tiểu thư à!. Thiếu gia có việc quan trọng phải sang Anh Quốc vài hôm. "
Ngọc Đan khó hiểu, đặt đích ngồi xuống bàn ăn suy nghĩ trầm tư. ( Anh ta phải tự sang đó sao?, hay vì chuyện của mình và Tân Kính Dương nên anh ta tránh mặt, thôi bỏ đi nghĩ nhiều có thay đổi được gì đâu? ) .
#
# .
" Tân Kính Dương có nhiêu đó anh cũng làm không xong, giờ thì hay rồi máu me be bét nằm viện luôn! ". Tân Kính Tâm ngồi cạnh giường Tân Kính Dương vừa lãi nhãi tay vừa gọt cam.
" Cái con nhỏ kia có thôi đi không" Giọng nói trầm rõ ngoài cửa vọng vào, Lãnh Thiên tay đút trong túi quần âu, mặt lạnh lùng bước từ cửa vào.
Tân Kính Dương từ hôm Ngọc Đan được Giang Thừa Tuyên đưa đi, thì anh đã như xác không hồn. Trầm mặc, ai nói gì điều không mải mai quan tâm. Hôm tối đó Lãnh Thiên đến nhà Tân Kính Dương thấy hỗn độn, đồ đạt trong phòng tan tành, Tân Kính Dương be bét máu nằm dưới sàn. mặt vô hồn, chắc ẩn chứa nhiều đau khổ.
" Lãnh Thiên, anh đừng hở cái trưng khuôn mặt lạnh nhìn tôi nha!, Anh tôi thì tôi mắng, Anh không được mắng tức à!, lêu lêu! " Tân Kính Tâm thè lưỡi, hai tay áp sát 2 bên lỗ tai làm kiểu tai thỏ vẫy chọc quê.
Lãnh Thiên không nhịn được cười " phốc " một tiếng.
Tân Kính Dương lúc này bị họ quấy nhiễu tâm trạng. Anh bắt đầu phản ứng nói. " Các người ồn đủ chưa? " gằng giọng trừng mắt đảo nhìn cả hai.
Bắt trúng ánh mắt sắc hơn dao của Tân Kính Dương. Tâm Kính Tâm xoay qua ghị ghị nhẹ tay áo Lãnh Thiên nhón chân rỉ vào tai Lãnh Thiên, hơi thở mát thổi qua tai làm anh hơi ngượng " Tôi thấy anh tôi không ổn tinh thần cho lắm? "
"Ừ. " Lãnh Thiên trả lời cụt lũng, nét mặt vẫn lạnh tanh .
Tân Kính Tâm bực bội với hai người đàn ông, nhưng vẫn nén lòng mình lại. " Hai anh nói chuyện đi em ra ngoài ạ!" .
Lãnh Thiên ngạc nhiên sự ngoan ngoãn lạ thường của Tân Kính Tâm. ( con nhỏ này nay đổi nết à!).
" Tân Kính Dương, làm cái quái gì mà bị Giang Thừa Tuyên máu lạnh đó quánh tơi tả vậy?"
"Tôi cưỡng hiếp!" Tân Kính Dương trả lời thản nhiên.
" Cái gì anh cưỡng hiếp Giang Thừa Tuyên hả?. Lãnh Thiên tưởng tượng cảnh hai người đàn ông làm chuyện công thụ trên giường. bữa anh vào phòng thấy dây thừng bốn góc giường.
Tân Kính Dương đơ người cảm xúc đang vô hồn tỉnh liền. ký đầu Lãnh Thiên một cái đau điến.
" Cậu là diễn viên phim ngôn tình hay phim cấp 3 đam mỹ đấy" .
" Ơ, chứ tôi thấy dây thừng thì không phải anh thích bạo ***, cho kích thích à?" .
" Kích thích cái não nhũng của cậu à! , dây đó tôi trói Ngọc Đan" .
" phốc, anh trói con gái chân yếu tay mềm như Ngọc Đan". Lãnh Thiên đang uống nước hết hồn phản xạ tự nhiên phun hết lên mặt Tân Kính Dương.
" Cậu, Lãnh Thiên!"' . Tân Kính Dương cau mày, gằng giọng.
" ầy, sorry.! mà sao cậu làm thế với Ngọc Đan, tổn thương cô ấy đó! ."
.
" Tôi biết, nhưng Ngọc Đan có lẽ đã yêu Giang Thừa Tuyên rồi!, tôi mới phải làm đế mức đó "
" Thế Ngọc Đan là người của anh rồi hả?" Lãnh Thiên trưng vẻ mặt hóng hớt.
Tân Kính Dương trầm tư một hồi lâu, lắc đầu. " chưa, tôi mới nằm viện với cậu nè! ".
" Ừ , anh quá kém" .
Nghe từ kém máu nóng của Tân Kính Dương bị kích thích . tay anh ta siết chặt ga giường, mặt tối sầm lại.
Lãnh Thiên sực nhớ kế hoạch quang trọng, liền nói. " Tân Kính Dương kế hoạch còn tiếp tục không?. "
" Tiếp tục" Khuôn mặt u ám trả lời giọng nhẹ mà khiến người nghe lạnh sống lưng.