Editor: Gà
Người có số đỏ vốn không nhiều, Trình Xảo Mi số đỏ vừa gia nhập làng giải trí không lâu, thì gặp phải khắc tinh Cố Doanh Tích. Lúc đó Cố Doanh Tích cũng đã tiến vào làng giải trí, nhờ sự trợ giúpcủa đám đàn ông, rất nhanh đã có thể đứng vững. Tuy dáng vẻ Cố DoanhTích khá phổ thông, nhưng trên người ả có một loại khí chất điềm đạmđáng yêu, chỉ cần cái mặt, đưa vài kịch bản tốt cho ả diễn, hơn nữatruyền thông còn giúp cô ả đưa tin, nhờ hình tượng bề ngoài đoan trangthông minh khá dễ dàng làm nổi bật lên tâm tư nhân vật, rất nhanh đãtích lũy được một lượng fan lớn.
Lúc ấy Trình Xảo Mi số đỏ hoàntoàn khác biệt với Cố Doanh Tích dựa vào đàn ông, cộng tính cách của côta, nên cô ta không có thiện cảm với Cố Doanh Tích, sau khi hai người ba phen mấy bận chạm mặt nhau, mỗi lần như thế Cố Doanh Tích đều dùng hình tượng hoa lê đẫm mưa khiến cô ta không thể vừa mắt, mỗi lần hai ngườigặp mặt, cơ hồ đều chỉ làm như không thấy, loại quan hệ này duy trì đếnkhi bạn thân trước đây của Trình Xảo Mi thầm mến đại công tử nhà họ TạTạ Trác Doãn thì bắt đầu nổi xung đột.
Bản thân Cố Doanh Tíchchiếm hết mấy tên đàn ông xuất sắc, mỗi ngày đương nhiên không ứng phónổi, tuy ả luôn miệng hô không cần, nhưng kỳ thật trong lòng ả luôn coinhững tên đàn ông kia là của ả, còn ả thì thích Lan Cửu, nhưng đám đànông kia phải chung thủy với ả, sau khi biết bạn thân của Trình Xảo Mithích Tạ Trác Doãn, Cố Doanh Tích khóc rất lâu, ả lại tự nhận đau khổ hi vọng thành toàn cho Tạ Trác Doãn và bạn thân của Trình Xảo Mi, ả nguyện ý rời khỏi, sau khi thổ lộ một phen, đương nhiên đám đàn ông kia đềuyêu sự thiện lương của ả, mà rất nhanh nữ minh tinh thầm mến Tạ TrácDoãn kia bị đám đàn ông đó trút giận cho Cố Doanh Tích, một tai nạn giao thông dễ dàng cướp đi tính mạng của cô ấy.
Cô gái kia chết đi sẽ xong hết mọi việc, nhưng Trình Xảo Mi lại đau khổ vì cái chết của bạnthân, bắt đầu ngầm điều tra nguyên nhân. Không ngừng điều tra rồi muốngiúp cô gái kia báo thù rửa hận, sau cùng ngược lại bồi thường bằngchính bản thân mình. Sau nửa tháng con đường làm sao của cô ta dừng lại, trái ngược với kiểu chết thẳng thừng của bạn thân, trong lúc vô ý đámnam nhân kia nhìn thấy Cố Doanh Tích hâm mộ danh tiếng và sắc đẹp của cô ta nên không thẳng tay giết chết Trình Xảo Mi, ngược lại vì giúp ngườiphụ nữ của bọn họ trút giận, đưa cô ta đến chỗ công ty chuyên chụp ảnhkhiêu dâm, không lâu sau đó rất nhiều cuộn phim do Trình Xảo Mi làm nữchính bị chảy ra, trong đó tư thế gì cũng có.
Vì Ninh Vân Hoantừng học cùng ban với Trình Xảo Mi, xem tin tức nhìn thấy những cuộnphim đó của cô ta bị phóng viên phát ra. Tuy cả người cô ta trang điểmdiễm lệ, nhưng trong ánh mắt là một mảnh tĩnh mịch, tựa như tượng gỗ bịngười bài bố, hơn một năm sau nghe được chuyện cô ta bị bệnh AIDS khôngthể chữa trị được nữa, sau cùng nhảy lầu tự sát.
Đây là một côgái có cái kết vô cùng đáng thương ở kiếp trước, kỳ thật cô ta không làm gì cả, chỉ vì bất hạnh gặp nữ chủ, cho nên mới rơi vào một kết cục chết không nhắm mắt như vậy. Kiếp trước ngay từ đầu Ninh Vân Hoan không chú ý đến cô ta, sau khi trùng sinh trở về thì vội vàng đối phó với Cố DoanhTích, cũng không muốn kết giao với bạn cùng lớp. Kiếp trước những cô gái chịu bi thảm mà Ninh Vân Hoan gặp được không phải chỉ một người này,nếu hôm nay không vì nghe cô ta nói, cũng nhìn thấy được cô ta, chỉ sợNinh Vân Hoan sẽ hoàn toàn không nhớ đến.
Dù sao kiếp trước bảnthân cũng không hề tốt hơn Trình Xảo Mi chỗ nào, ngược lại vì Ninh VânThành, nên đã nhận hết các loại khuất nhục. Tuy dáng vẻ cô gái này kiềumỵ nhưng nhìn ra được tính cách vô cùng hào sảng, Ninh Vân Hoan nhớ đếnkết cục kiếp trước của cô ta, trong lòng thở dài một hơi, nghe cô ta nói giúp cô, không khỏi cười cười với cô ta, quyết định giúp cô ta một taytrong phạm vi năng lực của mình, coi như vì hôm nay cô ấy nói giúp mình.
Khi cô cười với Trình Xảo Mi, thì cô gái này cũng toét miệng cười với cô.Dáng vẻ Trình Xảo Mi thiên kiều bá mị, lại trang điểm rất đậm, càng tỏara mười phần phong trần. Ninh Vân Hoan nhớ đến kiếp trước có người từngnói sau lưng cô ta được một lão đại hắc đạo bao dưỡng, trở thành tìnhnhân của người ta, lúc ấy không ít người đều tin lời đồn đãi đó là thật, nhưng lúc này Ninh Vân Hoan thấy cô ta cười rộ lên như một đại tỷ ngốc, không khỏi cũng bắt đầu cười theo.
”Trình Xảo Mi. Tôi muốn HoanHoan ở lại giúp tôi, chứ không phải kêu cậu. Tôi chỉ muốn cậu ấy ở đâygiúp tôi một lát, tôi đã gọi điện cho ba mẹ rồi...” Lưu Chân cắn môi,Trình Xảo Mi luôn không hợp tính với cô ta, nếu lúc này người khác nói,không chừng cô ta sẽ thôi, nhưng vì người đó là Trình Xảo Mi, điều nàykhiến Lưu Chân khó kiềm chế, lại tựa như cầu xin nhìn Ninh Vân Hoan.
Điện thoại trong tay vang lên, Ninh Vân Hoan trực tiếp nghe điện thoại.
”Còn chưa tan học sao?” Âm thanh Lan Lăng Yến truyền đến từ đầu bên kia, anh biết thời khóa biểu của Ninh Vân Hoan, và vài môn học tự chọn, thờigian lên lớp anh cũng nắm rõ, lúc này nghe được tiếng ồn xung quanh Ninh Vân Hoan thì biết cô vẫn đang ở trường học, dường như bên cạnh còn cóchút ồn ào, Lan Lăng Yến cau mày, âm thanh đã trở nên không rét mà run:“Sao vậy? Có người gây phiền phức cho em sao?”
Lần đó vì chuyệncủa Tần Dật nên Lan Lăng Yến đã cảnh báo, trong trường học còn xảy rachuyện bắt cóc càng khiến Tô Doanh để mắt kỹ hơn, thậm chí lại tăng gấpđôi số lượng bảo vệ theo dõi, đương nhiên trong trường học không thể lại xuất hiện chuyện gì nguy hiểm được, nhưng một chút phiền toái nhỏ LanLăng Yến biết tránh không được, không đợi Ninh Vân Hoan nói chuyện: “Chờ anh ở trường, khoảng 3 phút sẽ đến.” Nói xong, anh ngắt máy, Ninh VânHoan vẫn chưa kịp nói gì, chỉ nghe tiếng ‘tút tút’, sắc mặt nhất thờiđen hơn phân nửa.
Lan Cửu này thích vậy lắm sao? Đến bây giờ đềugác điện thoại trước, toàn trực tiếp quyết định. Không biết có phải đãquen với việc này rồi không, Ninh Vân Hoan chớp mắt vài cái, liền cấtđiện thoại vào trong túi.
Nếu Lan Lăng Yến đã nói anh sẽ đến, dĩnhiên Ninh Vân Hoan sẽ không đi nữa, sắc mặt Đường Tu Viễn có chút âmtrầm, động tác trong tay nhanh hơn. Nữ giáo sư và vài bạn học nữ xungquanh mê mẩn vẻ tuấn lãng thành thục của anh ta nên không chịu rời khỏi, cứ đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Đường Tu Viễn, tựa như đang xem khỉ,càng khiến anh ta không vui.
”Trên mặt từng dính phải hóa chất,tẩy vài lần, cố gắng chịu đựng một khoảng thời gian thì sẽ ổn.” Đường Tu Viễn kiểm tra xong, có chút không thể nhịn được: “Về sau không cóchuyện gì, không cần đem đến chỗ tôi, cho rằng tôi rảnh rỗi giống các cô à, các cô là loại phụ nữ không có đầu óc à?” Thành phần nào đó của sảnphẩm dưỡng da khiến cho mặt bị nổi mẫn ngứa. Lúc này rõ ràng Đường TuViễn cho rằng Lưu Chân đang muốn tiếp cận anh ta, cô gái vô công rồinghề như cô ta, càng khiến anh ta không vừa mắt, khắt khe đến mức khiếncô ta suýt khóc.
”Em. Em không có sử dụng những thứ đó.” Cho dùxem đại học là ván cầu để trở thành diễn viên, nhưng mọi người đều họcqua sơ trung, cao trung. Hơn nữa những năm gần đây khoa học kỹ thuậtphát triển nhanh, rất nhiều quảng cáo đồ trang điểm xuất hiện, tựa nhưkiếp trước khi Ninh Vân Hoan biết đến chuyển gen có thể hại người gì đó, cho nên sau này khi quảng cáo các loại dầu thực vật thì người ta thường thêm một câu dầu không chuyển gen, hiện tại đồ trang điểm cũng như vậy. Biết cái nào không tốt, người quảng cáo bình thường đều sẽ nhấn mạnhđiểm này, ngay cả một đứa trẻ đều thuộc lòng mấy câu quảng cáo, Lưu Chân đương nhiên biết.
Cô ta vừa thấy biểu tình của Đường Tu Viễnliền biết anh ta đã hiểu lầm mình, trong lòng khổ não, biểu hiện của các bạn học xung quanh thật sự khiến cô ta phát khóc. Mặc dù có một chútthành phần hoạt tính độc hại, nhưng hiệu quả sử dụng đặc biệt tốt, trong lớp Lưu Chân không tính là xinh đẹp, nhưng vì khí chất thanh thuần,cũng là cô gái vô cùng mở lòng với học sinh nam. Sau lưng cũng có nhữngngười nhìn cô ta không vừa mắt như Trình Xảo Mi vậy, lúc này đều chorằng cô ta đã dùng mấy thứ đồ trang điểm kia, hiện giờ mặt mới nổi mụnđỏ, người ta xem chuyện này như là báo ứng của cô ta rồi.
”Códùng hay không, chỉ có trong lòng mình rõ ràng nhất, bây giờ nói ra làmuốn thuyết phục chúng tôi hay thuyết phục em?” Đường Tu Viễn lạnh lùngđáp lại một câu. Lưu Chân hít vào hai ngụm khí lạnh, lúc này cả hàm răng đều đã cắn chặt. Bây giờ tâm tình của anh ta vô cùng khó chịu, rấtkhông dễ dàng trở về Hoa Hạ gặp được một cô gái thú vị, không ngờ lại là một mặt hàng hạ đẳng đã có bạn trai, quả nhiên phụ nữ không thể nhìn bề ngoài, rất nhiều người mặt ngoài thanh thuần, sau lưng không biết đãngủ với bao nhiêu người rồi!
Bản thân Đường Tu Viễn không phảithứ gì tốt, xuất ngoại nhiều năm đã giao lưu không ít bạn gái, thậm chíđã gây hại cho rất nhiều cô gái không hiểu sự đời, giúp bọn họ chuyển từ thiếu nữ sang phụ nữ. Một khi chơi ngán thì vứt bỏ không chút lưu tình, thật sự anh ta xem mình là trinh tiết liệt nam à, có tư tưởng truyềnthống như vậy, người nhà chỉ hy vọng anh ta quen được phụ nữ như cô giáo sư kia, nhưng đó không phải thiếu nữ nên khiến anh ta thật chướng mắt.Ngay cả khi lựa chọn đối tượng tình một đêm, trừ phi dáng người đặc biệt nóng bỏng, dung mạo đẹp như thiên sứ thì không vấn đề gì.
Lúcnày ấn tượng của anh ta với Ninh Vân Hoan đã rất tệ rồi, lại trở ngạimột Tô Doanh nên không dám lên tiếng nói gì, toàn bộ nộ khí đều pháttiết lên người Lưu Chân, ban đầu sắc mặt Lưu Chân có chút trắng bệch,càng về sau càng trấn định, khiến Trình Xảo Mi vốn nhìn cô ta không vừamắt, cho rằng cô ta giả vờ giả vịt đều đã có chút đồng tình.
Khitrong lòng mọi người đều có những suy nghĩ khác nhau, thì điện thoạiNinh Vân Hoan lại vang lên, thanh âm Lan Lăng Yến lạnh lùng truyền đến:“Ra đây.”
Lúc này anh đã đến phòng học của Ninh Vân Hoan, nhưngkhông thấy người đâu. Ninh Vân Hoan biết tính của anh, vừa xoay ngườirời đi, vừa kể sự tình hôm nay qua điện thoại: “... Khi đang học thìthấy trên mặt bạn ấy có gì đó, giống như dị ứng, nhưng giáo y nói khôngphải.”
Ninh Vân Hoan ngồi gần Lưu Chân nhất, khi đang học cô vẫncố ý nhìn Lưu Chân vài lần, xác định cô ta không hề dùng mỹ phẩm dưỡngda, quả thật khuôn mặt kia không tệ, làn da cũng được, óng ánh trongsuốt, đều vượt qua Ninh Vân Hoan từ trong ra ngoài, làn da như thế,không biết cô ta bảo dưỡng thế nào. Nếu không sử dụng đồ trang điểm,đoán chừng cô ta đã chạm phải ở đâu đó, kỳ thật thành phần hoạt tínhkhông chỉ có trong đồ trang điểm, cũng không chỉ có người sử dụng đồtrang điểm mới có thể tiếp xúc, chỉ cần là người có nghiên cứu về phương diện hóa học, nói không chừng cũng có cơ hội đụng đến.
Ý nghĩxoay chuyển vài vòng, nhưng vẫn không tìm thấy điểm nào kỳ lại, Ninh Vân Hoan nghĩ, không để ý, vài người vô ý nhìn theo bóng dáng cô, lộ ra vẻmặt phức tạp, trong đó có người tinh mắt, sau cùng phai nhạt xuống.Mặcdù nói chuyện này Ninh Vân Hoan cảm thấy không đáng để ý, nhưng Lan Lăng Yến không thể không quan tâm, theo anh bất kể là việc nhỏ đến đâu, chỉcần có liên quan đến Ninh Vân Hoan, đều là chuyện quan trọng. Lần trướcMộ Cẩn Ngôn có thể thuận lợi bắt Ninh Vân Hoan đi đã là một cảnh báo với anh, tuy nói cô gái họ Lưu kia là người ngồi cùng bàn với bà xã, nhưngLan Lăng Yến muốn nắm tất cả mọi chuyện trong tay. Nhất định phải biếtnguyên nhân hậu quả, mới có thể yên tâm.
Sau khi kéo Ninh VânHoan ra khỏi trường học, anh trực tiếp gọi điện thoại cho Tô Doanh.Chuyện trong đại học Đế Đô phải phiền anh điều tra một chút, chẳng bằngtrực tiếp hỏi hiệu trưởng Tô Doanh này. Nhanh hơn việc tự anh đi tra xét kết quả.
Không ngoài dự kiến của Lan Lăng Yến, hai người vừa lên xe, Tô Doanh đã gọi đến.
”Chú đã hỏi qua người trong phòng học kia, tiết trước có một lớp phụ đã học, người không ít, ngồi ở vị trí kia là nữ sinh khoa khác. Cô kia cũngthấy được bức thư, cũng mở ra xem, bên trong không có gì cả, nên cô tađã cất vào, tuy nhiên trên mu bàn tay trái của cô gái đó bắt đầu nổimụn, nhưng trên mặt không có, chú đã hỏi cô ấy, nhưng không có gì nghiêm trọng.” Nói đến đây, Tô Doanh dừng một chút: “Chiều qua, cũng có lớpphụ. Người ngồi ở đó là một nữ sinh khoa sinh vật, chú đi tìm cô ta, côta nói trong khoa muốn làm thí nghiệm, cô ta mang dung dịch ra khỏiphòng thí nghiệm, vẽ loạn trên giấy viết thư làm thí nghiệm, không cẩnthận cất vào trong túi. Nói ngày hôm qua khi học xong đã quên mang về,lúc này mới gây ra chuyện ngoài ý muốn này.”
Lan Lăng Yến hiểu rõ ý trong lời Tô Doanh, đơn giản vì muốn bảo vệ học trò của ông ta thôi,ông ta muốn nói với Lan Lăng Yến chuyện này không có ai cố ý gây ra, màchỉ do ngoài ý muốn mà thôi, huống chi người bị thương không phải NinhVân Hoan, Lan Lăng Yến nghe rõ ý của ông ta, nhịn không được ôn hòa nởnụ cười: “Tô hiệu trưởng, chú cũng là lão giang hồ nhiều năm, vậy mà cóthể tin lời này? Bây giờ tôi cho chú mặt mũi. Xem như ngoài ý muốn,nhưng tôi không hy vọng có ngày vợ tôi bị thương tổn gì.” Tuy nhà họ Tôgia là cấp dưới của nhà họ Lâm, nhưng nếu Ninh Vân Hoan thật sự bịthương, Lan Lăng Yến sẽ không quản chút quan hệ kia.
Thanh âm đầu bên kia điện thoại dừng một chút, sau một lúc lâu Tô Doanh có chútnghiến răng nghiến lợi: “Chú hiểu rồi.” Tuy mặt ngoài tán thành ý củaLan Lăng Yến. Nhưng lúc này trong lòng Tô Doanh thật sự buồn bực, ông ta cùng tuổi với ba Lan nhưng lúc này bị một tiểu bối cỡ tuổi cháu chắtgiáo huấn, huống chi lần này tuy nhìn có chút kỳ lạ, nhưng kỳ thật người bị thương hoàn toàn không phải vợ của Lan Cửu, người này thật sự quánhạy cảm rồi, chỉ bằng vào điểm ngoài ý muốn ấy sao có thể nhìn ra người ta đang diễn trò.
Một khi điều tra ra, vốn cho rằng chỉ là ngoài ý muốn, nhưng thật sự ông ta đã tra ra được một số chuyện, Tô Doanh bịLan Cửu trách móc một hồi, cúp điện thoại tức giận nhìn thoáng qua người đàn ông tuổi chừng bốn mươi, đeo một cặp kính màu vàng, biểu tình cóchút không kiên nhẫn, đang cầm cuốn tạp chí chuyên ngành ngồi trên ghếsofa, lại thở dài.
”Gần đây thắt chặt vài thứ đi, tránh để lạc ra ngoài, đồ trong phòng thí nghiệm không thể mang ra ngoài, may mà lầnnày thương tổn đến một bạn học khác, nếu gây thương tích cho vị phu nhân kia, đừng nói anh, ngay cả tôi cũng phải bồi tội!” Vị bạn học kia giúpnhà họ Lan sinh ra người thừa kế, hơn nữa không chỉ nhà họ Lan vừa ý với người thừa kế này, ngay cả vị lão gia nhà họ Lâm kia cũng tự mình mangnó về bên cạnh, về sau kết quả như thế nào, cũng không ai biết. Dướitình huống như vậy, đừng nói Lan Lăng Yến không để người ta tổn thươngđến bà xã tôn đại Phật này của mình, ngay cả Tô Doanh cũng sợ trongtrường học cô gặp chuyện không may, nếu thật sự nháo ra chuyện, chỉ cầnlộ ra vài manh mối, chỉ sợ, ông già nhà ông ta luôn đối xử với vị Lâmlão gia kia như ân nhân, sẽ lột xuống một lớp da của ông ta.
Người đàn ông đang không kiên nhẫn ngồi trên ghế sofa lật tạp chí kia sau khi nghe Tô Doanh nói thì ngẩn người, cau mày nghi hoặc khó hiểu đẩy đẩykính mắt: “Chỉ là việc ngoài ý muốn, bạn học kia không cố ý, huống chilại không tạo thành hậu quả gì nghiêm trọng, tôi cũng đã xem qua, quálắm chỉ làm làn da người ta ngứa hai ngày, thậm chí chỉ cần xoa ít kem,sẽ không có ảnh hưởng, chuyện hôm nay, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.”Hiện tại cô gái nào cũng đều thích chưng diện, còn có ai không trangđiểm chứ, người đàn ông trung niên kia chỉ nghĩ học trò của mình có chút lơ là thôi, cho dù dị ứng, nghỉ ngơi vài ngày thì tốt, sẽ không có gìđáng ngại.
Tính cách ông ta luôn thích bao che khuyết điểm, không thích người ta tìm học trò của mình gây phiền phức, cũng chính vì nhưvậy, dựa vào thân phận của ông ta ở đại học Đế Đô, chỗ nào có học tròcưng xảy ra chuyện, sẽ bỏ hết công việc trong tay tự mình đến nói chuyện một phen!
”Anh nói ngoài ý muốn thì sao, phải khiến người ta tin nó ngoài ý muốn mới được!” Tô Doanh thở dài, dường như nhớ đến điều gì, ánh mắt đằng sau cặp kính hơi co rút: “Lão Phương, anh có ấn tượng thếnào với Tống Mẫn Nhiên?”
Lúc này trong phòng làm việc của hiệutrưởng hai người đàn ông đang nói đến một học trò khác, còn Ninh VânHoan tựa vào vai Lan Lăng Yến nhắm mắt dưỡng thần, xe chạy ổn định, lúcnày Ninh Vân Hoan thật sự rất buồn ngủ.
Tuy lớp của cô không phải sớm nhất, nhưng cô thức dậy không muộn, hơn nữa gần đây Lan Cửu đặcbiệt hành hạ cô, cô vừa lên xe xương cốt đều như muốn vỡ vụn, thả lỏngngười lập tức cơn buồn ngủ kéo tới.
Lan Lăng Yến thấy mặt cô hơitái, hai gò má vốn hồng nhuận gần đây tựa như có chút mất sắc, khí sắcnhìn hơi kém, tuy nhiên hận cô gái này không tim không phổi, nhưng thânthể anh luôn nhanh hơn lý trí một bước, chờ đến khi anh kịp phản ứng, đã ôm Ninh Vân Hoan vào lòng, giúp cô tìm một tư thế thoải mái, để cô tựavào ngực mình, nhẹ vỗ lưng cô, để cô an tâm nhắm mắt ngủ.
Gần đây ánh mắt cô nhìn anh luôn có chút thật cẩn thận, dường như lại trở vềdáng vẻ cẩn thận trước kia, thậm chí còn dè dặt hơn so với trước đây. Cô ngoan như vậy, nhưng khiến trong lòng Lan Cửu có chút trống trải, dường như muốn nắm được thứ gì đó, nhưng vĩnh viễn nắm không chặt, loại cảmgiác này khiến sự tàn bạo trên người anh không thể không bộc phát, thậtmuốn ăn người này, nuốt cả xương cốt vào bụng, hòa hợp với bản thânmình, vĩnh viễn không để cô chạy thoát.
Nhưng anh không đànhlòng, tuy anh là người làm đủ mọi việc tàn độc, cho rằng bản thân đãkhông còn trái tim nữa, nhưng không ngờ bây giờ sẽ có lúc không đànhlòng. Khi chạm vào cô, luôn lo sợ sức quá mạnh sẽ làm vỡ xương cô, thấysắc mặt cô đau đớn sợ hãi, quả thực hận không thể nhét cô vào lòng.
Tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt Ninh Vân Hoan, đoán chừng khi ngủ say bị chạm vào mặt khiến cô có chút không thoải mái, cau mày mũi phát ra âm thanhkhông kiên nhẫn. Tính tình cô gái này thật sự có chút không tốt, nhưngcứ thích giả vờ dịu dàng, kỳ thật có cô gái dịu dàng nào gan lớn như côkhông, quả thực chỉ có thể lăn lộn trong lòng bàn tay của anh thôi.
Dường như phát hiện ra chuyện thú vị, Lan Lăng Yến giơ tay chạm vào mũi cô,cố ý xẹt qua xẹt lại trên môi cô, thấy sắc mặt cô càng ngày càng khócoi, thậm chí đến khi giữa trán cô hiện ra một chút tức giận, thì mớinhẹ cười ra tiếng. Vài ngày nay trong tim anh luôn treo bóng ma, lúc này cười lên, tựa như sau cơn mưa u ám, dần dần tản đi mất.
Vốn muốn hẹn hò, nhưng lúc này Ninh Vân Hoan đã ngủ thiếp đi rồi, buổi chiều Lan Lăng Yến cũng không đến công ty, trực tiếp cho xe trở về nhà.
Sau một tuần, Lan Lăng Yến làm xong các thủ tục mua đài phát thanh, bắt đầu liên kết vào tất cả vệ tinh của Hoa Hạ, TV từng nhà đều có một đài miễn phí, vài ngày nay dù là điện ảnh TV hay nghệ thuật Lan Bưu đều đã nhắmđến vài minh tinh, sau khi trực tiếp tìm người liên lạc thì bắt đầuchuẩn bị tìm Ninh Vân Hoan để làm một tiết mục mới.
Dựa vào thânphận Lan Bưu, minh tinh bị anh ta nhìn trúng hầu như đều không dám cựtuyệt, có rất nhiều minh tinh sau khi nổi tiếng đều không muốn lại bướcvào tiết mục giải trí, nhưng kì lạ là khi Lan Bưu mời, cho dù trong lòng không muốn, nhưng đại đa số đều đồng ý.
Ban đầu Lan Bưu ở QuanLại Quyền Quý, ngoài việc quen biết rất nhiều chính khách phú thương,anh ta cũng quen biết một số minh tinh, người ta đều biết anh ta là ai,nên hầu như đều cho anh ta mặt mũi, nhưng lần này Lan Bưu nhìn trúng một trong số đó, là ảnh thị ca [1] Minh Ngọc đang nổi tiếng.
[1] ảnh thị ca: điện ảnh và truyền hình
Năm năm trước Minh Ngọc này diễn một vai nam chính trong bộ phim thầntượng, lúc ấy đạo diễn có ánh mắt nhìn người, khai quật ra Minh Ngọc,Minh Ngọc diễn bộ phim thần tượng kia một lần lập tức nổi tiếng, về sauxâm nhập vào hàng ngũ sao nam hạng A. Trong đó tập trung phát triển ảnhthị ca, thành tích rất không tồi. Thậm chí về sau vài bộ phim lớn ở nước ngoài, anh ta từng đóng vai chính, dù trong nước hay ngoài nước, đềurất nổi tiếng.