“Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?” Tô Doanh tất nhiên là nhìn ra Lan Lăng Yến đang cảm thấykhông thoải mái, không khỏi cười khổ hỏi một câu.
Tô Doanh códanh vọng vô cùng cao tại Đại học Đế Đô, rất nhiều sinh viên mặc dùkhông phải là lần đầu tiên nhìn thấy hiệu trưởng, nhưng đây là lần đầutiên họ chứng kiến đối phương có thái độ lạnh nhạt như vậy mà hiệutrưởng vẫn không phẩy tay bỏ đi, ngược lại còn có vẻ muốn lấy lòng người ta.
”Vợ tôi, bị cậu ta đánh!” Nói tới đây, cơn tức trong lòngLan Lăng Yến lại bùng phát, quay đầu nhìn Tần Dật đang ngồi phịch trênđất, lại điên cuồng đánh đá, đánh tới lúc Tần Dật thổ huyết ngất đi mớithôi, lúc này mới miễn cưỡng giải tỏa được tức giận trong lòng.
Chuyện anh đánh trưởng tử nhà họ Tần không hề làm Tô Doanh cảm thấy kinh ngạc, nhưng lúc anh đề cập tới việc Ninh Vân Hoan là vợ của anh, Tô Doanh lại vô cùng kinh ngạc.
”Cái gì? Vợ của cậu? Ông nhà cậu đã biếtchưa?” Sắc mặt của ông ta âm tình bất định, sau một lúc mới bình tĩnhlại, cười với Ninh Vân Hoan: “Bạn sinh viên này, hôm nay cô bị hoảng sợ, sau này trong trường nhất định sẽ cấm không để xảy ra đánh nhau nữa,các bạn sinh viên khác cũng đem ảnh vừa mới chụp xóa đi chứ.”
TôDoanh vừa mở miệng, Ninh Vân Hoan tất nhiên là gật đầu đáp ứng. Thanhdanh của Tô hiệu trưởng trong trường rất tốt, có thể nói là một ngườicông bằng chính nghĩa, nhưng bởi vì thân phận cao quý của ông, Ninh VânHoan của kiếp trước không có dịp gặp mặt với Tô hiệu trưởng này, cũngchưa từng nói chuyện với ông ở khoảng cách gần như vậy, lúc này bởi vìquan hệ với Lan Lăng Yến, ông ta không chỉ chủ động lấy lòng, mà còn cóthái độ vô cùng chân thành tha thiết.
Ninh Vân Hoan nghĩ nghĩ,sau đó đáp lời hiệu trưởng: “Bố em bị bệnh, lúc nhận được điện thoại của mẹ liền chuẩn bị rời trường đến bệnh viện, vị học tỷ này liền chặnđường của em, nhất định không để em đi thăm bệnh, đồng thời còn đẩy ngãem xuống đất, không những đạp hỏng điện thoại của em, còn đạp hỏng cảtúi sách, lúc đó em tức giận quá liền lấy sách đánh chị ta vài cái,nhưng vị Tần tiên sinh kia lại không phân rõ phải trái đến đánh em.”
Lan Lăng Yến nghe thấy những chuyện Ninh Vân Hoan đã trải qua, tức giậntrong lòng lại nổi lên. Quay đầu lại muốn đi tới chỗ Tần Dật, vừa rồianh ra tay rất tàn nhẫn, hơn nữa còn chuyên đánh vào chỗ hiểm của hắn.Kiếp này Tần Dật mang danh thiên chi kiêu tử, chưa từng chịu thiệt thòilớn như vậy, lúc này nhìn thấy anh đi tới, lại nhìn thấy sát ý trênkhuôn mặt anh, hắn liền cảm thấy sợ hãi. Hắn vừa nghe thấy lời nói củaNinh Vân Hoan, biết bản thân mình hiểu lầm cô. Nhưng hắn không ngờ rằngCố Doanh Tích vừa nhìn đã thấy đáng thương kia lại ngăn cản người khác,không cho người ta đi thăm bệnh đã đành, lại còn đạp hỏng hết đồ củangười ta, chẳng trách Ninh Vân Hoan đánh ả ta.
”Hả?” Tô Doanhthấy mọi người xung quanh lộ ra thần sắc kinh ngạc, ánh mắt liền chuyểnđộng, ông muốn làm một cuộc mua bán có lời với Lan Lăng Yến, bởi ôngnhận ra thái độ của Lan Lăng Yến đối với cô gái này có chút đặc biệt.Bình thường không dễ tiếp xúc với Lan Lăng Yến, hôm nay hiếm lắm mới cómột cơ hội, tất nhiên ông ta sẽ nhân cơ hội này để làm thân với Lan Lăng Yến.
”Vậy bạn sinh viên này sao lại muốn chặn đường của người khác?”
Ninh Vân Hoan cười lạnh, nhìn khuôn mặt Cố Doanh Tích có chút úp mở ngậpngừng, liền lớn tiếng nói: “Có lẽ là chị ta đã qua lại với Tạ công tửđược hai năm rồi, luyến tiếc tình cũ, lại tới quyến rũ anh trai tôi làmtình mới, ba tôi không đồng ý để anh trai qua lại với loại người như chị ta, do đó chị ta muốn làm ba tôi tức chết, nên không muốn cho tôi rờiđi.”
Lời nói này vừa mới cất lên, mọi người xung quanh liền ồ lên!
Cố Doanh Tích vậy mà lại dám quang minh chính đại một chân đạp hai thuyền, phải có tố chất tâm lý mạnh mẽ tới mức nào, phải mặt dày tới mức nào,phải đói khát tới mức nào mới làm ra được loại chuyện như vậy?
Cho dù xã hội hiện đại cởi mở, cũng không thể chấp nhận sự tồn tại của mộtcon người như ả ta. Rất nhiều người khi nghe thấy tin tức này, liền vôcùng kích động, mỗi người tôi một câu anh một câu bàn luận về chuyệnnày, ý nghĩa đơn giản trong lời nói của họ chính là Cố Doanh Tích mặtdày, nhìn không ra ả ta là một người phóng đãng như vậy.
Sắc mặtcủa Cố Doanh Tích liền trắng như tờ giấy, không còn một chút huyết sắcnào, dưới con mắt của công chúng Ninh Vân Hoan lại tiết lộ mọi chuyệncủa ả ta, làm ả ta có loại cảm giác giống như bị lột sạch trần truồngtrong trường học vậy, ả ta cảm thấy nhục nhã hận không thể tìm một cáilỗ chui xuống, môi run run, nước mắt rơi xuống không tiếng động, nhưnglại không nói lời nào.
Tô Doanh bất mãn nhìn Cố Doanh Tích mộtcái, lại nhìn thấy Lan Lăng Yến cau mày không nói gì, liền biết hànhđộng cố ý hợp tác với Ninh Vân Hoan được anh ngầm cho phép, trong lòngliền vui vẻ nở nụ cười.
”Vừa rồi người họ Tần kia cũng đã nói,nếu như tôi dám ức hiếp chị ta, hắn sẽ đối phó với tôi.” Ninh Vân Hoancười lạnh liếc nhìn Tần Dật đang nằm trên mặt đất, sắc mặt của hắn vẫncòn trắng bệch, cô vẫy vẫy tay với Lan Lăng Yến, đợi đến khi anh lại gần mới nói nhỏ vài câu bên tai anh.
Nhìn thấy thái độ của Ninh VânHoan đối với Lan Lăng Yến, Tô Doanh kinh ngạc tới mức rớt cằm, sao ônglại không biết đứa cháu ngoại nhà họ Lâm vốn tâm ngoan thủ lạt lại cólúc ngoan ngoãn nghe lời như thế này, vẫy tay liền tới, nếu như lão giatử của Lâm gia mà biết, e rằng lúc này sẽ thổ huyết thăng thiên chếtkhông nhắm mắt.
Nhìn thấy Lan Lăng Yến lại chuẩn bị đi tới chỗTần Dật, trong lòng Tô Doanh sinh ra một loại dự cảm không tốt, vội vàng nói: “Cậu, cậu muốn làm gì?”
Nể tình vừa rồi ông ta phối hợp với Ninh Vân Hoan, Lan Lăng Yến liền không quay đầu mà đáp: “Cởi quần áothay cho cậu ta. Cậu ta đã thích khỏa thân chạy rông như vậy, tôi liềnđể cho cậu ta chạy đủ, chưa đến sáng ngày mai, ai cũng đừng nghĩ tớichuyện thả cậu ta đi!”
Anh vẫn luôn là người nói là làm, đã nóinhư vậy thì nhất định sẽ làm được. Nhưng để cho một người đàn ông khỏathân trong trường học của mình, Tô Doanh liền đen mặt, sợ Lan Lăng Yếnsẽ thật sự làm như vậy, liền vội vàng nói: “Ai, đừng, đừng làm vậy, đánh một hồi là được, nếu không mặc quần áo ở trong trường sẽ gây ra ảnhhưởng không tốt.”
Tần Dật cũng bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch, nếu như hắn đường đường là thái tử Tần gia, lại bị người ta lột hếtquần áo bắt chạy trong trường, sau này làm sao còn mặt mũi đi gặp ngườikhác nữa chứ? Hắn ta nghĩ tới đây, cũng không thèm để ý tới đau đớn trên cơ thể, cuống quýt lùi về phía sau vài bước, yết hầu có chút khô sáp:“Lúc trước tôi không biết nguyên nhân hậu quả, bây giờ tôi đã biết rồi,xin anh giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một lần, sau này tôi nhất định sẽbáo đáp anh!”
Thủ hạ dưới trướng anh nhiều không đếm hết, khôngcần một kẻ phế vật như Tần Dật, Tô Doanh hiểu biết tính cách của anh,vội vàng nói: “Đúng vậy, cháu hãy nể mặt chú một lần đi.” Không biết tại sao trường học của ông lại thu hút tên sát tinh này, nếu như nháo tớimức Tần Dật phải khỏa thân chạy trong trường học, thì Đại học Đế Đô củaông liền trở thành trò cười cho toàn Trung Quốc mất, sau đó còn khôngphải là bị ba của ông đánh chết hay sao!
”Cũng được, nể mặt chú.” Lan Lăng Yến bất ngờ gật đầu, nói với Tô Doanh: “Nể mặt chuyện chú vừamới làm, lần này liền cho qua, nhưng lần sau đừng để tôi bắt gặp, nếukhông chuyện này sẽ không kết thúc sớm như vậy đâu.” Đến nay phong thủyluân chuyển, vừa rồi Tần Dật còn đắc ý vênh váo nói những lời này, không ngờ rằng hiện tại hắn lại trở thành kẻ bị người khác uy hiếp, tâm trạng lúc này của hắn ta như thế nào, không cần nói ra mọi người cũng đoánđược, nhưng người đang ở dưới mái hiên phải cúi đầu, để tránh việc xảyra xung đột với Lan Lăng Yến, tất nhiên là hắn ta không dám lên tiếngđáp lời.
Tiểu tử này không biết chui ra từ đâu, hắn ta vẫn chưahỏi thăm được chi tiết về Lan Lăng Yến, cho nên hiện tại không dám tựtiện động thủ, đợi khi hắn ta nghe ngóng được thân phận của Lan LăngYến, đến lúc đó, thù hận của ngày hôm nay, sau này nhất định phải trảlại gấp trăm ngàn lần.
Nghĩ tới đây, Tần Dật âm ngoan liếc nhìn Ninh Vân Hoan một cái.
Tô Doanh cố gắng lắm mới làm cho Lan Lăng Yến cam tâm tình nguyện nợ ôngmột nhân tình, không ngờ lại sắp phải bồi thường một nhân tình khác, lúc này nhìn thấy Tần Dật vô cùng không thuận mắt, tức giận nói: “Gọi điệnthoại cho nhà cậu, để bọn họ tới đón! Nếu như cậu đã không phải là sinhviên trong trường của tôi, sau này nếu không có chuyện gì, thì cậu íttới đây thôi.”
Ý trong lời nói chính là sau này Đại học Đế Đôkhông nguyện ý mở cổng cho người Tần gia đi vào, Tần Dật không hiểu tạisao Tô hiệu trưởng lại đứng cùng một chiến tuyến với Lan Lăng Yến, sắcmặt liền có chút tái mét, hắn biết nếu cứ đi về như vậy, hắn nhất địnhsẽ bị người nhà trách tội, lời nói này của Tô Doanh không chỉ thay mặtcho Đại học Đế Đô, còn thay mặt cho ý nghĩ của Tô gia nữa, sắc mặt TầnDật liền xám như tro tàn, cũng căm hận lây sang Cố Doanh Tích đang ngồingơ ngác trên đất!
Không để ý tới phế vật này của Tần gia nữa,ngón tay của Lan Lăng Yến nhẹ nhàng vỗ về lên gò má của Ninh Vân Hoan:“Đến bệnh viện, khám tay, thuận tiện đi thăm ba em luôn.” Anh biết NinhVân Hoan nhất định sẽ lo lắng cho ba Ninh, nếu như không biết rõ tìnhtrạng của ba Ninh, cô nhất định sẽ không đồng ý trở về nhà gọi thầythuốc gia đình tới, cho nên Lan Lăng Yến chỉ có thể đưa ra đề nghị nhưvậy, Ninh Vân Hoan tất nhiên là đồng ý, nghĩ nghĩ vẫn là ngồi xổm xuốngnói với Cố Doanh Tích: “Chị đạp hỏng điện thoại của tôi, phải bồi thường bao nhiêu tiền đây?”
Ninh Vân Hoan ngẩng đầu lên nhìn Lan LăngYến hỏi ả ta một câu như vậy, mặc dù bề ngoài có chút nhếch nhác, nhưngtrong mắt Lan Lăng Yến, anh luôn cảm thấy cô vô cùng đáng yêu: “Vô giá,nếu như em muốn một cái giá, vậy thì năm ngàn vạn đi.” (Năm ngàn vạn NDT là khoảng 170 tỷ VND lận, OMG!)
Điện thoại là đồ đắt tiền nhấttrên người Ninh Vân Hoan, đó là sản phẩm trong phòng thí nghiệm của LanLăng Yến làm ra, thực ra cũng không phải bị hỏng hoàn toàn, chỉ bởi vìtrọng lực rơi trên mặt đất dẫn tới điện thoại tự động khóa máy để bảo vệ nó và truyền phát tín hiệu tới anh, cho nên khi điện thoại bị tắt đi,anh mới tới nhanh như vậy.
Nhưng lúc này Lan Lăng Yến nhìn raNinh Vân Hoan đang muốn uy hiếp Cố Doanh Tích, tất nhiên là vui vẻ phốihợp với cô, cho nên anh đưa ra một con số, cũng không thèm nhìn bộ dángthất hồn lạc phách của Cố Doanh Tích, chỉ chăm chú nhìn Ninh Vân Hoanđang cuộn thành một khối nho nhỏ bên cạnh anh.
”Lại thêm túisách. Đây là túi sách số lượng giới hạn, chị nhìn cho kỹ, tính chị giá500 vạn thôi.” Đây là túi sách da cá sấu được chế tác đặc biệt, trên thế giới chỉ có chiếc túi của cô là màu nhạt, là đồ có tiền cũng không muanổi. Bây giờ bị Cố Doanh Tích đạp hỏng, Ninh Vân Hoan tất nhiên là tứcmuốn chết: “Trước mặt các bạn học khác, chị nhớ kỹ cho tôi, tổng cộngchị nợ tôi năm ngàn năm trăm vạn.” Nói xong lời này, Ninh Vân Hoan đứng lên muốn rời đi, Cố Doanh Tích không biết làm sao, giống như bị ngốc,giống như mất đi linh hồn vậy, cô nói lâu như vậy, ả ta chẳng có chútphản ứng nào, nói nhiều như vậy cô cũng cảm thấy lãng phí nước bọt.
”Sao anh lại nói cô ta là vợ anh? Tại sao, lẽ nào, lẽ nào anh không hiểutrái tim của em sao? Lần trước anh đối xử với em như vậy, em cũng khônghề trách anh.................” Giọng nói run rẩy, Cố Doanh Tích yếu ớt mở miệng, Ninh Vân Hoan liền biết lời nói vừa rồi của cô tất cả chỉ làđàn gảy tai trâu thôi, ả ta căn bản một chữ cũng không nghe lọt, nóikhông chừng từ sau khi Lan Lăng Yến gọi cô là vợ, tâm trạng của Cố Doanh Tích liền giữ vững ở trạng thái bị sét đánh, vẫn chưa kịp hồi hồn.