Trùng Sinh Rồi! Không Yêu Anh Nữa Có Được Không?

Chương 91: Yên bình trước sống gió




Yến Như cô vẫn không biết được những sung sướng của cô ta đã bị quay lại, cô vẫn đang trong cơn đê mê của dục vọng.

Sáng hôm sau cô thức dậy quay sang nhìn thấy gương mặt đẹp trai của cậu thì niềm hạnh phúc trong lòng dân cao, đưa tay khẽ vuốt sống mũi cao của cậu cô nhẹ nhàng để cậu không thức giấc, cô rút tay về thì bị bàn tay to lớn của cậu nắm lấy

“Anh đẹp trai lắm à”

Cô bị câu hỏi làm cho ngờ nghệch, cậu đẹp đẹp đến mức mê người, đúng chất là một yêu nghiệt

“Đẹp, rất đẹp người yêu của em đẹp trai đến mức em chỉ muốn bắt anh nhốt ở nhà không muốn cho anh ra đường luôn đấy”

Cô vừa nói vừa đưa tay lên chạm lấy nốt ruồi bên muỗi trái của cậu, đây chính là điểm làm sự đẹp trai của cậu tăng lên gấp đôi.

“Thoi thức dậy rồi về nào”

“Dạ vâng”

Cô uể oải ngồi dậy vệ sinh cá nhân sau đó nhanh chống chạy sang phòng kế bên tháo camera, hai người nhanh chống rời khỏi quán bar vào buổi sáng.

Về đến nhà cô đang tung tăng bay nhảy thì bị mẹ mắng

“Cái chân mới hết đấy cô nương bay nhảy cho cố vào rồi bị trẹo chân trẹo cẳng nữa đi”

“Hì hì con biết rồi mẹ yêu buổi sáng vui vẻ”

“E hèm hôm qua đi đâu cả đêm không về?”

Ba cô trên đầu đi xuống lên tiếng làm cô giật mình:

“Hì hì ba yêu con mới về”

“Trả lời đi đâu với ai”

“Dạ con đi bar với anh hai, Tiểu Phương và cả anh Nam nữa”

“Con cái con lứa đi bar đi búp ai dạy con thế hả”

“Hu hu con xin lỗi mà ba”

Cô hoảng sợ khi ba cô dùng giọng nghiêm túc nói chuyện với cô, lúc nhỏ mỗi lần ba nghiêm túc là hai anh em cô liền và ngay lập tức sẽ bị phạt.

“Con mới biết con mới xẩy ra chuyện gì không mà còn tới mấy chổ đó thiệt ba không còn gì để nói với con nữa”

“Con xin lỗi mà ba, do con có chuyện cần làm mới đến đó thôi sau này con sẽ không đến đó nữa nha ba”

“Con tưởng nói thế là ba tin con à”

“Con thề với ba luôn từ giờ về sau sẽ không đến những nơi như thế nữa”

“Con chắc không?”

“Dạ chắc mà”

“Thôi được rồi đã ăn sáng chưa”

“Dạ lúc nãy anh Nam có chở con đi ăn rồi ạ”

“Được rồi lên phòng nghỉ ngơi đi”

“Dạ vâng yêu ba”

Sau một màng đấu khẩu toát mồ hôi của cô và ba thì cô cũng được giải thoát, nhanh chống phi lên tầng với tốc độ nhanh nhất

“Đi từ từ thoi coi chừng cái chân”

Mẹ cô nhìn thấy cô phi như tên lửa nên gọi với theo nhắc nhở cô.

Cô về tới phòng nhìn thấy cô bạn yêu dấu của mình đang say giấc nồng thì cũng nhanh chống leo lên giường đắp mền đi ngủ tiếp, nói cô là con heo ham ngủ thì cô cũng chịu vì việc ngủ đối với cô là một việc gì đó rất quan trọng, chỉ cần được ngủ thoi cô cũng sẽ vui cả ngày.

“Cậu về rồi à”

“Ùm ngủ thoi”

Cô kéo tay của Tiểu Phương sang đặt lên hông cô để Tiểu Phương ôm cô ngủ, cô có thói quen khi ngủ thì bắt buộc phải có gì đó để cô đặt trên bụng, nếu ngủ bên ngoài cô sẽ dùng gói hoặc chăn còn nếu ngủ với Tiểu Phương thì sẽ dùng tay của cô ấy để lên mà ngủ.

Nếu người khác nhìn vào sẽ tưởng hai người là người yêu nhau chỉ có người trong nhà mới biết được thối quen này của cô.

Sáng hôm sau cô vẫn đi học như bình thường, vào lớp sau gần một tuần không đi học cô bị các bạn bao vay lấy

“Nguyệt cậu không sao chứ tớ nghe Phương kể hết rồi, sao mà cái con nhỏ đó nó đáng ghét quá vậy”

“Phải đó cậu có cần tớ trúc giận hộ cậu không?”

Mọi người lo lắng cho cô, cũng tức giận thay cô

“Thoi tớ tự lo liệu được mà tớ không sao rồi”

“Ùm có gì thì hú bọn tớ, bọn tớ phụ cậu một tay”

“Ok luôn, thôi vào lớp rồi mau về chổ đi nào”

Chuông reo cả lớp giải tán, giáo viên chủ nhiệm bước vào

“Cả lớp trật tự”

Cả lớp im lặng không ai nói gì tập trung nghe cô thông báo

“Sắp tới trường sẽ tổ chức một buổi tiệc sau kì kiểm tra của trường tất cả các học sinh và giáo viên trường điều sẽ tham gia cho nên tớ đó các em hãy đến tham dự nha”

“Thời gian và địa điểm cô sẽ báo cho lớp trưởng báo cho các em sau nhé”

Nói xong cô đi ra khỏi lớp trả lớp lại cho giáo viên bộ môn.

Đúng như cô nghĩ nhà trường sẽ tổ chức tiệc nhầm mục đích chiêu mộ các nhà đầu tư cho trường mà thôi. Cô nhếch môi cười ngày cô mong chờ nhất cũng sắp đến rồi ngày mà Yến Như chính thức bị cô cho bay màu. Để cô ta bình yên thêm vài ngày nữa trước khi giông bão ập đến đi.