Trùng Sinh Rồi! Không Yêu Anh Nữa Có Được Không?

Chương 95: Kể chuyện




Mọi người bị làm hết hồn một phen, tất cả được giải tán ra về.

Cô ngồi trên xe vô cùng hả dạ, vui vẻ ngâm nga vài bài hát.

“Có vẻ em vui quá nhỉ”

“Phải vui chứ, thù đã được trả mà”

“Hay quá ha lỡ cô ta biết em làm thì sẽ không tha cho em đâu”

Cậu hâm doạ cô nhưng rất tiếc cô không sợ.

“Em chả sợ đâu, à mà theo như tình hình hiện tại cổ phiếu của Bắc gia sẽ hạ giá anh nên lợi dụng thời cơ lúc này mua luôn cả tập đoàn đó luôn đi”

“Từ khi nào em lại có hứng thú với việc kinh doanh và đầu tư vậy”

“Xía em đây là muốn giúp anh thôi”

“Nhưng mà bây giờ thu mua Bắc gia sẽ cũng không có lợi ích gì cho công ty cả”

“Anh nghe em đi bây giờ không có lợi ích nhưng sau này sẽ có”

“Được vậy anh sẽ mua nó”

Theo trí nhớ của cô khi Bắc gia phá sản có rất nhiều người không muốn mua lại vì thu mua lại Bắc gia hoàng toàn không có lợi thậm chí còn làm cho họ mất một khoảng tiền, nhưng đến khi giá cổ phiếu của Bắc thị đang rớt giá không phanh thì bỗng nhiên tăng lên ngất ngưỡng lúc đấy mọi người lại hối tiếc, đến bây giờ cô cũng không biết lí do vì sao giá cổ phiếu của Bắc thị đang trên bờ vực nguy hiểm lại có thể tăng lên mạnh mẽ như vậy. Nên bây giờ cô muốn Trần Nam thu mua lại Bắc thị vì muốn giải đáp thắc mắc của bản thân và muốn giúp cho Trần gia phát triển đứng đầu giới kinh doanh.

Sau vụ việc đó thì Bắc Hoàng đã bị bắt Bắc gia trên bờ vực phá sản, thầy giám thì thì bị phong sát khỏi ngành và bị bắt vì tội quan hệ với trẻ chưa vị thành niên, còn Yến Như cô ta đã bị đuổi học ngày hôm sau và biến mất không dấu vết, cô cũng chẳng buồn quan tâm đến việc của cô ta.

Chủ nhật sáng sớm tinh mơ cô đã thức dậy thay đồ và ăn sáng, hôm nay cô phải đến Dương gia một chút.

“Con chào cô chú ạ”

Vừa bước vào cửa cô đã thấy ba mẹ hắn đang ngồi ở sofa uống trà đọc sách, nhìn hai người họ một người thì phong đạc, một người thì nho nhã dịu dàng cô lại phân vân không biết có nên nói cho họ biết về việc hắn trở thành một con người như vậy không, bởi vì cô biết Dương gia chỉ có một mình hắn là con trai mà thôi mặc dù ông bà đã đuổi hắn ra khỏi nhà nhưng mục đích của họ chính là muốn hắn chững chạc và trưởng thành hơn hơn.

“Thiên Nguyệt đấy à”

“Dạ là con”

“Vào đây vào đây ngồi đi con”

Cô vốn khá quen thuộc với ngôi nhà này nên cũng không xa lạ với nó mấy, cô ngồi xuống sofa tự nhiên, mẹ hắn bảo người làm cho cô một ly nước cam vì biết cô không thích uống nước trà.

“Sao mới sáng mà con đã đến đây rồi có chuyện gì gấp à”

“Dạ vâng thật ra con có một chuyện muốn nói với cô chú nhưng mà…”

Cô ấp úng nữa muốn nói nữa lại không, cô sợ mẹ hắn không chịu được cú sốc này sẽ ngã bệnh.

“Mới cô Bạch uống nước”

Cô người làm mang lên cho cô ly nước cô nhận lấy gật đầu cảm ơn sau đó uống một ngụm lấy lại bình tĩnh.

“Cô chú xem cái này đi ạ”

Cô mở điện thoại mở đoạn video cô quay được về việc hắn chơi chất cấm cho ba mẹ hắn xem, cô ngồi im nhìn cảm xúc của họ, mẹ hắn từ trạng thái tò mò sang trạng thái sợ hãi sau đó là tức giận, ba hắn thì nhíu mầy ánh mắt thay đổi thành tức giận.

“Nguyệt con lấy được video này ở đâu vậy”

“Dạ mấy hôm trước con vô tình đi ngang thấy Hạo Thần lén la lén lút đi vào một con hiểm con tò mò nên đi theo vô tình thì gặp cảnh này, lúc đó con sợ quá cộng với việc những gì cậu ấy làm với con nên con không dám tiến vào ngăn cậu ấy lại chỉ vội cầm lấy điện thoại quay lại sao đó bỏ chạy mà thôi”

“Thật sao?”

“Dạ vâng thật ra con cũng không tính là sẽ không nói với ai chuyện này nhưng mà đêm qua con suy nghĩ rất nhiều nên quyết định đến đây tìm cô chú con biết cô chú sẽ có cách giải quyết nếu để chuyện này bị phát hiện e là sẽ không hay”

Sau khi cô nói hết những suy nghĩ của bản thân ra, trong lòng cô nhẹ nhàng hẳn ra ngồi quan sáng hai người lớn trong lòng cô có chút nhói, từ nhỏ đến lớn cô luôn được sống trong sự bao bọc của hai bên gia đình bởi vì ba mẹ hắn rất thích con gái nhưng lại sinh ra hắn là con trai nên họ xem cô là con gái trong nhà mà chăm sóc.

“Cảm ơn con rất nhiều, thật sự khi bọn ta chọn cách đuổi nó ra khỏi nhà cứ nghỉ là nó sẽ tự nâng cao bản thân nhưng không ngờ nó lại dính vào những thứ tệ nạn này”

“Dù sao cũng cùng nhau lớn nên con không nở để cậu ấy lấn sau vào con đường đó”

Giả tạo quá giả tạo câu nói giả tạo nhất của cô trong ngày, hắn mà trở thành tệ nạn của xã hội cô còn mừng nữa đó hắn thân bại danh liệt thì cô vô cùng hả hê mới đúng. Nhưng không thể để hai ngươid kia biết suy nghĩ của cô được nếu không cô không thể về rồi.

“Vẫn là Nguyệt biết suy nghĩ haizz”

“Chuyện con cần nói cũng nói xong rồi con xin phép về trước ạ”

“Sao về sớm thế ở lại ăn cơm với cô chú đi rồi về”

“Dạ thôi lúc nãy con ăn rồi bây giờ còn no lắm đợi có dịp khác con sẽ ăn cùng hai người”

“Được vậy thôi con về cẩn thận nha”

“Dạ hai bác giữ gìn sức khoẻ nha”

Cô rời khỏi Dương gia, đi một mạch đến nơi mà Trần Nam đã hẹn cô, hôm nay cậu nói sẽ có bất ngờ cho cô.