Trở về nhà
Bắc Từ Hoành đề nghị sẽ tự nấu bữa tối cho cô. Hà Lâm vui vẻ đồng ý, cô ra bàn đợi sẵn ánh mắt luôn hướng về người đàn ông trong bếp. Hắn lại đeo chiếc tạp dề kia tay chân nhanh nhẹn hết sức, làm xong món nào đều đưa lên miệng thử trước rồi gia giảm theo tỉ lệ cho đúng vị ngon.
Hà Lâm ngồi đợi cảm thấy có chút chán cô đứng lên nước sang quầy rượu. Nếu uống một chút chắc sẽ kích thích lắm. Cô nhớ lại khung cảnh hôm qua, mặt liền trở nên đỏ chót, những dấu vết của hắn để lại vẫn chưa phai đi hết. Nếu đêm nay hắn muốn nữa…thì sao đây!
“Lâm, em đang làm gì vây?”
Bắc Từ Hoành dọn đồ ăn lên bàn hết, hắn nhìn sang phía quầy rượu đang thấy cô lơ ngơ cười cười gì đó.
Hà Lâm giật mình nhìn sang hắn. Cô lấy chai vang trên quầy rượu rồi bước qua chỗ hắn. Lần này cô không ngốc nghếch lấy mấy loại rượu mà mình không biết nữa.
Bắc Từ Hoành nhìn thấy chai rượu liền bật cười:" Em lại muốn uống rượu à!"
“Anh yên tâm, rượu này là loại nhẹ, em uống chai cũng không say được đâu”
Cô vừa nói vừa rót rượu ra hai ly.
Cả hai ngồi xuống, nâng ly. Cô nhấp một ngụm rượu rồi bỏ ly xuống, nhấp đũa lên gắp thức ăn cho vào miệng. Bắc Từ Hoành cũng vậy, hai người đều ăn uống no say.
________
Trên phòng ngủ
Cô đang ngồi trên giường hai tay cạy cạy vào nhau. Bắc Từ Hoành thì đang tắm. Cô cắn môi lại suy nghĩ. Nếu đêm nay hắn muốn thì chắc cô sẽ không từ chối đâu, dù sao vừa mới xác nhận quan hệ chính thức nên có làm gì thì chắc cũng được.
Cạch!
Tiếng cửa phòng tắm mở ra. Bắc Từ Hoành chỉ choàng khăn ở phần dưới phía trên không có gì. Cơ ngực săn chắc đó còn đọng lại vài giọt nước, nó cứ chảy xuống từ từ. Hà Lâm nhìn không rời mắt, cô nuốt một ngụm nước bọt.
Bắc Từ Hoành bước tới gần cô, Hà Lâm vẫn chăm chăm nhìn hắn. Đến khi mặt hắn áp sát xuống cô nhắm mắt lại, cứ nghĩ hắn sẽ hôn mình. Ai mà ngờ hắn ghé sát vào tai cô, nói:
“Em nhích mông lên chút, áo choàng của anh bị em đè mất rồi”
Hà Lâm bàng hoàng mở to mắt ra, cô vội nhích người Bắc Từ Hoành nhanh chóng lấy khắn choàng. Tên khốn này làm cô ngại đỏ cả mặt. Bắc Từ Hoành xoay người đi hắn cười thầm.
Hà Lâm bực tức liếc hắn một cái sau đó nằm xuống giường. Bắc Từ Hoành đi lại gần,hắn vuốt nhẹ mặt cô, Hà Lâm rùng mình mở mắt ra.
“Hình như, lúc nảy làm em thất vọng thì phải! Có muốn anh bù đắp không?”
Hà Lâm ngại ngùng đẩy hắn ra:“Anh đừng có mà ảo tưởng, em không thất vọng gì hết”
Bắc Từ Hoành nhếch mép, hắn lấy tay luồn vào trong váy ngủ của cô. Dừng lại ngay mép quần nhỏ rồi nhẹ nhàng gạt ra, cho một ngón tay vào.
“Ưm…anh làm gì vậy…a” Hà Lâm chặn tay hắn lại, nhưng cũng không được gì.
Bắc Từ Hoành xoay nhẹ rồi ra sức chà sát hắn đút thêm một ngón tay nữa hết sức ra vào. Rồi hắn rút tay ra chơi đùa phía bên ngoài cánh hoa của cô.
“Bắc Từ Hoành, dừng lại đi…ưm”
“Bên trên nói như vậy, nhưng bên dưới lại ướt hết rồi này!”
Hắn rút hai ngón tay ra kéo theo một ít dịch trắng trắng, hắn đưa tay vào miệng liếm mút. Hà Lâm mặt đỏ bừng bừng nhìn hắn.
“Anh biến thái”
“Anh không có…” Bắc Từ Hoành từ từ bò lên người cô.
“…Đêm qua ai tự tiện cởi quần anh hả?”
Hắn tiến lại gần tai cô ngậm lấy nó, rồi thỏa sức liếm mút. Tay hư đặt lên ngực cô mà ôm lấy, xoa xoa bóp bóp lên nó.
“Ưm…a…đêm qua em chỉ muốn chữa bệnh cho anh thôi”
Bắc Từ Hoành ngắt đầu ti cô:" Giúp hả? Vậy đêm nay chữa cho anh tiếp đi"
“Anh có phát bệnh nữa đâu!”
“Có đó”
Bắc Từ Hoành nhanh chóng kéo bộ váy ngủ cô, lột ra, chiếc quần nhỏ ướt đẫm kia cũng bị hắn không thương tiếc kéo ra mất. Bây giờ cô đang nằm dưới thân hắn.
Thân người cô trắng nõn nhưng vẫn còn lưu lại giấu vết mờ nhạt mà đêm qua hắn để lại cho cô. Có chút kích thích.
“Đêm nay, anh phải nhẹ nhàng thôi đấy”
Nghe được lời cô nói cơ thể hắn có chút rạo rực hơn hẳn. Cọ mãnh thú bên dưới đã thức giấc, Bắc Từ Hoành lột bỏ chiếc khắn choàng ra. Giờ cả hai đều trần như nhộng.
Hà Lâm phải hoảng hốt khi nhìn thấy thứ đó, nó còn to lớn hơn cả hôm qua. Nhận thấy ánh mắt của cô làm nó càng nóng hơn, to hơn nữa. Bắc Từ Hoành cầm lấy tay cô đặt lên nó.
“Ưm… nó nóng quá, lại còn to nữa”
“Em thấy thế nào?”
“Hửm, khá được”
“Khá thôi sao?” Hắn lấy tay mình để lên bụng dưới của cô.
“Chút nữa đợi nó nằm trong đây em cảm nhận lại cũng chưa muộn”
Bắc Từ Hoành vừa nói xong hắn nhấc hong cô lên rồi tiến vào, bên trong cô khá khít dù đêm qua đã làm nhiều lần. Hà Lâm báu chặt ga giường
“Ư…a…đau đau lắm”
“Ngoan nha, gáng chút”
Bắc Từ Hoành đẩy hong mình tiến thẳng vào bên trong. Hắn kéo cô dậy để cô ngồi lên người mình, cả hai đối mặt với nhau. Mặt cô đỏ ửng như trái cà chua, cô bám chặt lấy hắn. Bắc Từ Hoành bên dưới bắt đầu di chuyển.
Hắn nhấp mạnh rồi ra vào từ từ cứ như thế mà làm.
“A…a…a…Hoành à”
Bắc Từ Hoành vịn gáy cô lại cúi đầu xuống hôn, hắn liếm láp môi cô bên ngoài rồi đẩy đầu lưỡi vào trong. Đầu lưỡi mềm mại tham lam muốn hút lấy hết mật ngọt trong miệng cô, lưỡi Bắc Từ Hoành quấn vào lưỡi cô, hắn liếm láp trêu đùa bên trong.
“ưm…a”
Bên dưới hắn thúc mạnh ra vào liên tục. Cô đau đớn báu vào bờ lưng rắn chắc của hắn. Bắc Từ Hoành thả môi cô ra nhìn ngắm khuôn mặt lúc này của cô, thật kích thích hắn cúi đầu cắn nhẹ lên bờ vai trắng toát ấy. Trên người cô chỗ nào cũng quyến rũ,mê người.
“Bắc Từ Hoành,ai dí anh sao…a ưm…anh từ từ thôi”
“Nhìn em như vậy,anh làm sao nhịn nổi đây!”
Đáy mắt hắn bây giờ đầy dục vọng, cô cảm giác đêm nay chắc không dễ dàng tha cho cô đâu. Hà Lâm đột nhiên cảm thấy có chút hối hận rồi.
Đa đạt đến giới hạn hắn rút ra phúng túng hết lên bụng cô. Hà Lâm chưa kịp thở phào, cánh môi lại lần nữa bị hắn chiếm đóng. Bắc Từ Hoành lấy tay đặt trước cửa huyệt của cô chà nhẹ xung quanh rồi tiến vào. Hắn hôn đã rồi buông ra đút thêm một ngón tay.
“Bắc Từ Hoành…hôm nay đủ rồi…ưm”
“Em giãn ra chút, cái miệng nhỏ dưới đây muốn nuốt luôn ngón tay anh nè”
“Anh đừng nói mấy lời xâu hổ nữa được không…hức”
Hà Lâm không nhịn nổi cô khóc, mặt đỏ bừng. Bắc Từ Hoành vội rút tay ra hắn liếm nhẹ lên hai hàng nước mắt của cô.
“Ngoan, anh xin lỗi nha…Bé yêu cho anh một lần nữa nhé”
Bắc Từ Hoành không đợi cô trả lời một lần nữa tiến vào. Lần này hắn vô một lần là vào hết. Như lâu lắm rồi mới được giải tỏa nên hắn ra vào liên tục tốc độ nhanh hơn cả lúc này.
“A…ư…a Hoành à…,ưm”
Bắc Từ Hoành ôm chặt cô vào lòng hắn liếm nhẹ cổ cô rồi mút lấy tạo ra nhiều dấu hôn mờ nhạt.
“Hoành…em muốn hỏi anh một chút…ư”
“Ừm” Bắc Từ Hoành vẫn không ngừng hôn và liếm khắp cơ thể cô
“Anh…hôm qua là lần đầu phải không?”
Bắc Từ Hoành dừng lại chút rồi đâm mạnh:
“Em thắc mắc sao?”
Cô gật đầu, bây giờ cô không thể mở miệng để trả lời lại nữa.
“Ừm, em cũng là mối tình đầu tiên…”
“Hự…cũng như là cuối cùng”
“a” Cô mệt mỏi ngã gục lên vai hắn.
Bắc Từ Hoành nhẹ nhàng rút ra rồi đặt cô xuống giường để cô ngủ. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, rồi hắn bước xuống giường bước vào phòng tắm.
Bắc Từ Hoành tắm rửa xong, hắn mặc đồ vào rồi cầm một thau nước ấm ra ngoài. Ngồi xuống cạnh cô, hắn vắt khăn lau nhẹ hết khắp cơ thể cô, rồi nhẹ nhàng mặt lại cho cô bộ váy ngủ lúc nảy bị hắn vứt xuống giường.
Xong xuôi,hắn nằm xuống ôm cô vào lòng rồi chìm vào giấc ngủ.
_________